Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới

Chương 283: Chương 283: Chương 160: Sẽ không bao giờ làm một con chó 1




Nhómdịch:ThấtLiênHoa

Thời Tiểu Niệm đứng đó nhìn mặt hắn, cô sợ nhất bộ dạng này của hắn, không cáu kỉnh, không nổi giận, chỉ âm trầm ngột ngạt.

“Ha.” Cung Âu bỗng nhiên nở nụ cười: “Tôi đuổi theo, sợ em bị thương nên cho em thoải mái chạy.”

Hắn cười, cười rất lạnh, từ môi mỏng của hắn phun ra từng chữ.

Nghe vậy, Thời Tiểu Niệm hơi ngạc nhiên, thì ra cô ở thành phố S thuận lợi như thế là do hắn an bài.

Cung Âu cười lạnh nhìn cô: “Em đã phá hủy buổi kí kết, em không trở lại tìm tôi, tôi liền tới tìm em. Vì gặp em, tôi theo quy củ của Mộ gia, ngay cả vệ sĩ cũng không cho vào.”

“Tôi rốt cuộc cũng gặp em, nhưng em uy hiếp tôi, muốn tôi thề buông tha người đàn ông của người phụ nữ mà tôi luôn mơ ước.” Độ cong khóe môi của Cung Âu ngày càng sâu, rất giống như cười những chuyện vui trước đây.

“Thời Tiểu Niệm, sao trước đây tôi không phát hiện em sẽ làm người khác đau lòng như thế?” Cung Âu vẫn cười, tiếng nói từ tính nhưng lộ ra tia bi thương không cách nào che giấu.

Thời Tiểu Niệm đứng đó, buông tay nắm chặt váy đặt bên người, nghiêng mặt không nhìn tới nụ cười châm chọc của hắn.

Từng chữ hắn nói đều giống như lên án hành động của cô.

Con ngươi hắn đen kịt khiến cô có cảm giác mình quá đáng như vậy, người quá đáng trước không phải là hắn à?

Hắn dối trá, hắn không muốn buông tha Mộ Thiên Sơ, cô chỉ vạch trần hắn, cô sai rồi sao?

Cung Âu ngồi đó, trong đôi mắt hiện ra tối tăm, mở miệng nói từng chữ: “Tôi thật sự đối xử với em quá tốt rồi, tốt đến mức em có thể không kiêng kị mà giẫm đạt lên giới hạn của tôi.”

“Tôi không có ý đó.” Cô không nhịn được mở miệng.

“Có phải hay không không quan trọng, em đã vượt qua giới hạn của tôi thì đừng trách tôi ra tay với em.” Cung Âu nham hiểm nhìn cô, giọng nói làm cho lòng người sợ hãi.

Bỗng dưng, một con chó Kim Mao từ bên cạnh hắn nhàn nhã đi tới, đưa lưỡi dài, trên cổ đeo một vòng cổ màu đen, dây xích thật dài, dây xích màu bạc có rất nhiều cái chuông nhỏ.

Nó hơi động, những cái chuông nhỏ kia vang lên leng keng.

Con chó Kim Mao không phát hiện được bầu không khí quỷ dị bên trong, úp sấp bên chân Cung Âu, lười biếng nhắm mắt lại chuẩn bị ngủ.

Cung Âu thấy thế, ánh mắt càng thêm âm trầm, đưa tay mở vòng cổ trên cổ con chó ra.

Trong sảnh yên tĩnh, nên tiếng chuông rất vang.

Thời Tiểu Niệm khó hiểu nhìn Cung Âu, hắn muốn làm gì?

Một giây sau, Cung Âu đồng loạt ném xích chó và vòng cổ ra, ném đến bên chân cô.

Sắc mặt Thời Tiểu Niệm trắng nhợt, ngước mắt nhìn hắn.

Hắn có ý gì đây?

“Đeo vòng cổ vào, tôi xem như chưa từng xảy ra chuyện gì, mang em về nhà, sau đó vẫn thương em như thường.” Cung Âu lạnh lùng nhìn cô, gương mặt anh tuấn bị vẻ lạnh lùng che phủ khiến người khác sợ hãi.

Từng chữ của hắn giống như lăng trì xử tử cô.

Thời Tiểu Niệm không dám tin, hắn muốn cô đeo vòng cổ của chó?

“Đeo, tôi không có thời gian lãng phí với em.” Cung Âu lạnh lùng nói, trong mắt lộ ra tia giận dữ.

Bọn vệ sĩ phía sau Thời Tiểu Niệm nghe vậy đều hít vào một ngụm khí lạnh.

Phong Đức đứng sau Cung Âu, nghe nói thế cũng không khỏi cau mày, thiếu gia hoàn toàn bị Thời tiểu thư chọc giận rồi.

“Đeo vào.”

Thấy cô đứng không nhúc nhích, Cung Âu giục cô, cả người tỏa ra khí lạnh.

“Cung Âu, anh không cần khinh người quá đáng vậy.”

Thời Tiểu Niệm khàn khàn nói, ngón tay không tự chủ run lên.

Hắn lại muốn cô đeo vòng cổ của chó.

Hắn muốn hoàn toàn biến cô thành một con chó sao? Một con chó nông cạn?

“Đeo vào.” Cung Âu ép cô, con mắt nhìn chằm chằm cô, tiếng nói lạnh như nước đá.

Thời Tiểu Niệm không khỏi lui về sau một bước.

“Em dám lui về sau một bước nữa, tôi lập tức khiến em và Mộ Thiên Sơ vạn kiếp bất phục.” Cung Âu lạnh lẽo nói, từng chữ đầy uy hiếp.

“Vậy thì vạn kiếp bất phục đi.” Thời Tiểu Niệm học theo bộ dáng của hắn cười lạnh một tiếng, tiếp tục lui về sau.

Mắt Cung Âu trong nháy mắt cứng đờ, người gần như muốn đứng lên nắm lấy cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.