Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới

Chương 409: Chương 409: Chương 223: Chờ em ở nhà hàng Ý 1




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Anh nhìn Henry: “Ngại quá, tôi không thích bạn gái mình chạm vào người khác giới.”

Cung Âu chưa bao giờ che dấu sự chuyên chế của mình.

“Ok.”

Henry thu tay lại, thức thới xoay người rời đi.

“Anh không cần thiết phải như vậy.” Thời Tiểu Niệm không nhịn được nói. “Chỉ là bắt tay theo phép xã giao thôi mà.”

“Cái đó cũng không được.”

Cung Âu nói, đôi mắt đen nhìn cô một cái sau đó cầm tay cô rời đi, mời ngón tay nắm chặt nhau.

Buổi phỏng vấn về khoa học kỹ thuật đến nay kết thúc.

Ngoài phòng khoa học kỹ thuật có một chiếc cửa thông ra ngoài, một loạt xe đậu ở đó, lái xe mở cửa ra, Cung Âu ngồi lên xe, gương mặt anh tuấn không có biểu cảm gì, đôi mắt đen thâm trầm.

“Thiếu gia.”

Phong Đức ngồi bên tay lái phụ, đưa điện thoại cho Cung Âu: “Đây là điện thoại của Thời tiểu thư, lúc nãy Mộ Thiên Sơ gọi qua 5 cuộc, 3 tin nhắn, đều hẹn Thời tiểu thư.”

“…”

Cung Âu cầm lấy điện thoại, ánh mắt thâm trầm nhìn tin nhắn trên màn hình.

9h

Cung Âu nhìn thời gian, hiện tại đã là 10h 30.

“Thiếu gia, có muốn nói cho Thời tiểu thư không?”

“Không.”

Cung Âu lạnh lùng mở miệng, lại xóa hết tin nhắn còn lại.

Làm sao anh có thể để cho người phụ nữ của mình đi gặp một người đàn ông khác, Mộ Thiên Sơ còn chưa từ bỏ ý định.

Phong Đức nhíu mày, nhớ tới chuyện lần trước công kích tập đoàn Mộ thị và Mộ Thiên Sơ, sợ thiếu gia lại gây ra chuyện gì, vì thế đề nghị: “Thiếu gia, không bằng nói cho Thời tiểu thư, tôi thấy hiện tại trái tim Thởi tiểu thư đều dành hết cho ngài, ngài có thể đi cùng cô ấy.”

“Tôi còn đi cùng với cô ấy đi gặp tình địch của mình?” Cung Âu tức giận, âm thanh càng trầm hơn: “Không thể nào!”

Cô ấy là của anh.

Ai biết sau khi Thời Tiểu Niệm và Mộ Thiên Sơ gặp mặt nhau sẽ thì tình cảm lại có biến hóa gì khác.

Anh tuyệt đối sẽ không cho phép!

“Vâng, thiếu gia.”

Phong Đức cũng không nói gì thêm, yên lặng ngồi ở vị trí ghế phụ, chỉ mong mọi chuyện sẽ sóng yên biển lặng qua đi.

Thời Tiểu Niệm từ nhà vệ sinh ra ngoài lúc này mới ngồi vào xe, nhìn Cung Âu: “Được rồi, đi thôi, về nhà nào.”

“Ừ.”

Lái xe nổ máy từ từ lăn bánh.

Thời Tiểu Niệm bị Cung Âu ôm vào ngực, thấy anh đang cầm di động của cô, cô cầm lấy, dựa vào ngực anh chơi điện thoại.

Không có tin nhắn.

Không có người gọi tới.

Cô có thói quen nhìn trạng thái báo của điện thoại, không hề nghi ngờ.

“Hôm nay có mệt không?” Cung Âu hỏi, một tay khoác lên vai cô, một tay nắm lấy bàn tay cô, chơi chơi.

“Vốn hơi mệt một chút nhưng anh nói em biểu hiện không tệ cho nên hiện tại em không sao rồi.”

Thời Tiểu Niệm cười nói.

Cô sợ mình không làm tốt, ngược lại không sao cả.

Anh buông tha cho trách nhiệm của gia tộc nói với toàn thế giới chuyện của cô, cô không có lý do gì để không cố gắng.

“Ừ, người phụ nữ của anh làm sao có thể tệ được.”

Cung Âu vừa nói vừa ôm cô, lại nhìn điện thoại của cô, đôi mắt trở nên thâm trầm.

Không biết Mộ Thiên Sơ còn gửi tin nhắn hay gọi điện tới chô cô không, sớm biết vậy tối qua nên cài đặt chương trình trên điện thoại của cô, tất cả cuộc gọi và tin nhắn đến đều tự động xóa.

Quả thật là âm hồn bất tán

Còn muốn tranh giành người phụ nữ với anh sao? Nếu Mộ Thiên Sơ dám đến quấy rầy Thời tiểu Niệm tức là muốn chết.

Thời Tiểu Niệm dựa vào lòng Cung Âu, không thấy được biểu tình trên gương mặt anh, cứ vui vẻ chơi điện thoại, bỗng nhiên có một tin tức giải trí hiện lên trong điện thoại của cô.

Tin tức trọng điểm rất dài.

Thời Tiểu Niệm run sợ, sau đó click vào xem.

Tin tức có một số hình ảnh, chỉ thấy Thời Địch đeo kính râ, che khẩu trang bị các phóng viên điên cuồng vây đuổi, bên trong tin tức có nói Thời Địch nói mình không nói dối, là do chị gái chen chân vào hôn nhân của bọn họ.

Đúng là mạnh miệng tới cùng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.