Một lúc sau, La Kỳ trực tiếp nói: “Thời tiểu thư, thật lòng mà nói, cô làm cho tôi rất thất vọng.”
“...”
Trong lòng Thời Tiểu Niệm chợt nặng nề, trên mặt lại không thể biểu hiện ra, cô cứ trầm mặc ngồi như vậy, cố gắng duy trì vẻ bình tĩnh đối mặt La Kỳ.
“Mặc dù tôi rất bất mãn với thân thế cũng như nhân phẩm tai tiếng của cô, nhưng lúc trên đường tới, tôi đang suy nghĩ có thể để cho con trai tôi coi trọng như vậy, nhất định là một người rất đặc biệt.”
“...”
La Kỳ lười biếng mà tao nhã dựa vào lưng ghế sô pha, đôi mắt dò xét nhìn cô: “Nhưng bây giờ tôi không nhìn thấy vẻ đặc biệt gì trên người cô cả, cho dù là để trong đám người tìm một cái, tôi cũng rất muốn biết cô có cái gì đặc biệt chứ?”
Thời Tiểu Niệm ngồi ở chỗ đó, lưng thẳng tắp, sau đó cười nhạt: “Tôi cũng rất muốn biết, nếu như phu nhân có thể lấy được câu trả lời từ chỗ của Cung Âu, tôi vô cùng cảm kích.”
Một câu nhẹ nhàng nhàn nhạt, cẩn thận hóa giải vấn đề xảo quyệt của La Kỳ.
La Kỳ ngồi ở đó, đưa tay nâng mặt, nghe đến chỗ này, bên trong đôi mắt xinh đẹp xẹt qua một tia kinh ngạc, sau đó ung dung thong thả nói: “Cô là muốn nói với tôi, con trai tôi yêu cô điên cuồng, bảo tôi đừng để ý trên người cô có ưu điểm hay không, con trai tôi cũng yêu đúng không?”
Cái miệng này thật là lanh lợi ngoài dự đoán của mọi người.
“Tôi không phải có ý này.”
Thời Tiểu Niệm nhẹ giọng nói.
“Thời tiểu thư, tôi cũng không muốn làm loại người đuổi người yêu của con trai đi, nhưng lần này quả thật là quá đáng.” La Kỳ chẫm rãi nói: “Cung Âu công khai tình yêu trên buổi họp báo, làm cho tôi và cha của nó đều giật mình sợ hãi.”
Thời tiểu Niệm nhìn bà, môi mỏng mím chặt.
“Tôi cũng không muốn nhiều lời gì cả.” La Kỳ cầm một văn kiện ra đưa cho cô: “Đây là vị hôn thê mà gia tộc đã lựa chọn ra cho Cung Âu, cũng chính là đối tượng để kết hôn, tôi nghĩ, Thời tiểu thư cần phải xem một chút.”
“Được, phu nhân.”
Thời Tiểu Niệm gật đậu, đưa tay mở văn kiện ra.
Một tấm hình từ bên trong rơi ra, là một cô gái tuổi trẻ tóc vàng kim đang mặc quần áo cưỡi ngựa, cả người mạnh mẽ kéo dây cương, mỉm cười nhìn ống kính, đẹp đến kinh người, đôi mắt xanh như nước biển lộ ra vẻ tự tin tuyệt đối.
Cô gái rất đẹp.
Nếu như đứng chung một chỗ với Cung Âu nhất định rất xứng đôi, một người tự tin, một người tự phụ.
“Cô đã từng nghe nói gia tộc Lancaster chưa?” La Kỳ hỏi.
“Chưa từng.”
Thời Tiểu Niệm thành thật lắc đầu, cầm tờ giấy bên trong ra.
Ngay cả tài liệu của cô ta cũng dùng loại giấy thượng hạng, cảm giác sờ lên rất không bình thường, hiện rõ vẻ xa hoa đắc tiền.
Vừa mở tờ giấy ra là mấy chữ gia tộc Lancaster thật tom lịch sử gia tộc phát đạt phải nói đến năm 1815.
Chỉ liếc sơ một cái, Thời Tiểu Niệm phát hiện cô gái tóc vàng này từng học đại học trên rất nhiều nước trong lý lịch, ngay cả lễ trưởng thành mười tám tuổi cũng cử hành bên trong cung đình quốc gia, tuyệt đối là một danh môn thục nữ.
“Sỡ dĩ cung Âu được cho là người có tiền nhất thế giới, bất quá là bởi vì đánh giá tài sản con người nó.” La Kỳ ngồi đối diện cô nói, giọng nói ôn nhu lại lộ ra một tia cao quý.
“...”
Thời Tiểu Niệm nhìn La Kỳ, không hiểu ý của bà.
“Mona là hậu duệ của gia tộc Lancaster, vì không để cho tài sản lộ ra ngoài, tất cả công ty của gia tộc Lancaster cũng sẽ không đưa ra thị trường, nếu như chỉ bàn về tài sản mà nói, gia tộc Lancaster mới là giàu nhất, chẳng qua là người ngoài không biết mà thôi.” La Kỳ tiếp tục nói: “Đây chính là bối cảnh của gia tộc Lancaster.”
Mona.
Chính là đối tượng hết hôn của Cung Âu.
Thời Tiểu Niệm hơi giật mình vì những gì mình nghe được, đây xem như là cái gì, hai gia tộc có tiền đứng trên đỉnh thế giới muốn liên hợp?
Chỉ một giây, rốt cuộc Thời Tiểu Niệm hiểu rõ mình nhỏ bé bao nhiêu.
Ở trước mặt hai gia tộc này, cô chỉ là một mảnh vụn.
Ai sẽ để cho con trai mình cưới loại vô danh tiểu tốt như cô, mà không cưới thiểu thư của gia tộc Lancaster chứ.
“Giống như quan hệ gia tộc giữa chúng ta, cho dù có giải thích với Thời tiểu thư, cô cũng sẽ không hiểu.” La Kỳ nói chuyện rất trực tiếp: “Sỡ dĩ tôi nói những chuyện này, chẳng qua là hy vọng Thời tiểu thư hiểu một đạo lý, chính là biết khó mà lui.”
“...”
Biết khó mà lui.
Ánh mắt Thời Tiểu Niệm ảm đạm, đây không phải khó khăn, mà là khó khăn trong khó khăn.
Hai gia tộc như núi lớn vậy ném đến trước mặt cô một cái, cho dù cô bào gãy ngón tay cũng không trèo qua được.
“Thời tiểu thư, người phụ nữ thôn mình thường sẽ tự nhận biết sức nặng của mình, trị giá bao nhiêu thì cầm bấy nhiêu, cô nói có đúng không?” La Kỳ mỉm cười nói, bộ dạng cao quý cao cao tại thượng.
Bà nhìn gương mặt của Thời Tiểu Niệm, hiển nhiên cô gái chưa từng ra đời này đã bị bà dọa sợ.
Cung Âu có chứng bệnh chướng ngại tinh thần cố chấp, bảo anh chỉ động buông tha quá khó khăn, chỉ có ra tay với cô gái trước mắt này, cũng không xem như là việc khó.
“...”
Thời Tiểu Niệm bị nói thân thể cứng đờ.
Trị giá bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu, xem cô là cái gì?
“Phu nhân, Thời tiểu thư.” Phong Đức từ bên ngoài đi tới, cúi đầu nhìn Thời Tiểu Niệm: “Thời tiểu thư, thiếu gia bảo tôi đến nói với cô, ngài ấy đã làm cơm xào trứng xong rồi.”
“Cái gì?” Trên mặt La Kỳ tràn đầy kinh ngạc nhìn Phong Đức nói: “Cung Âu làm cơm xào trứng?”
Chuyện này sao có thể được?
Cung Âu biết vào bếp từ lúc nào, tại sao có thể vào nhà bếp?
Thời Tiểu Niệm nhìn tài liệu trong tay, nghe vậy phục hồi tinh thần lại, nhìn La Kỳ ung dung xinh đẹp đứng đối diện, tỉnh táo lại, mỉm cườin hìn Phong Đức: “Ông bảo Cung Âu chờ một chút, lát nữa tôi qua ngay.”
Suýt chút nữa cô đã bị chuyện đám hỏi giữa gia tộc khổng lồ như vậy làm hoảng sợ, nhưng Cung Âu không cho phép cô bị hù dọa.
“Được, Thời tiểu thư.”
Phong Đức cúi thấp đầu, cung kính lui về phía sau đi ra ngoài.
La Kỳ vẫn không dám tin, ngước mặt nhìn Thời Tiểu Niệm, sao con trai của bà có thể xuống bếp vì người phụ nữ này chứ?
“Phu nhân.” Thời Tiểu Niệm đặt văn kiện đang cầm trong tay xuống bàn trà nhỏ, từ trên ghế sô pha đứng lên, vẻ mặt thành thật nói: “Tôi biết, cho dù là Cung gia hay gia tộc Lancaster, trước mặt các người tôi đều bé nhỏ không đáng kể.”
“Dường như cô còn muốn nói gì tiếp.”