Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới

Chương 447: Chương 447: Chương 242: Thủ đoạn quá dịu dàng. 1




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

“Anh biết rõ mẹ anh không có như vậy mà, chỉ là em quá kém cỏi thôi!” Thời Tiểu Niệm nói, chẳng qua là phu nhân nhà họ Cung chỉ lấy yêu cầu của thiếu phu nhân nhà họ Cung đến yêu cầu cô, thậm chí cũng không tăng thêm độ khó.

Nhưng chỉ như thế, cô cũng đã cực khổ mà bò cả ngày trời.

“Vậy cũng không cho phép em đi, bà ta ngoại trừ xem thường em thì còn gì nữa?” Cung Âu nói, nhíu mày, trực tiếp kéo cô đi về phía trước: “Đi, anh đưa em rời khỏi đây, học đến ngốc rồi!”

“À!”

Thời Tiểu Niệm ngây ngô, còn chưa kịp phản ứng lại thì đã bị Cung Âu kéo đi rồi, căn bản là cô đấu lại anh, chỉ có thể đi theo anh về phía trước.

“Thiếu gia, cô Thời!”

Phong Đức đứng ở đó chỉ có thể nhìn theo bóng lưng của bọn họ, bây giờ cậu ấy và phu nhân định làm thế nào đây?

Có một thiếu gia làm xằng bậy tùy ý như vậy, tim của ông thật sự rất mệt.

Phong Đức lắc đầu, xoay người đi khỏi.

Trong khu vườn tươi tốt, những chùm hoa nhỏ, đua nhau khoe, sắc, nhóm vệ sĩ đứng xung quanh.

Hai người giúp việc đứng bên cạnh chiếc xích đu trắng.

La Kỳ ngồi trên chiếc xích đu trắng đang đong đưa nhè nhẹ, mặc một chiếc đầm voan mỏng, toàn thân rực rỡ, gương mặt dưới ánh mặt trời lộ ra vẻ vô cùng xinh đẹp khoan thai, lật quyển sách trên tay.

“Phu nhân!”

Phong Đức đi về phía của La Kỳ, cúi đầu.

“Không đến sao?” La Kỳ cũng không ngẩng đầu, giọng nói tỏ vẻ hời hợt: “Sợ tôi ăn mất bạn gái của nó sao?”

“Không phải, thiếu gia đưa cô Thời ra ngoài cho khuây khỏa, tôi cũng gặp thiếu gia!”

Phong Đức cúi đầu trả lời.

“Được, tôi biết tính cách của con trai tôi ra sao, không cần ông che giấu cho nó!” Tầm mắt của La Kỳ ngước mắt lên từ quyển sách.

Thời Tiểu Niệm hồ đồ, Cung Âu cũng mưu tính trên đầu của cô ấy rồi!

“...”

Phong Đức đứng ở đó cũng không nói gì nữa.

La Kỳ khép sách lại, trong ánh mắt xinh đẹp có một nỗi buồn nhàn nhạt, thật lâu mới nói: “Hai tuần nay tôi cũng nhìn thấy hết rồi, con người của Thời Tiểu Niệm thực sự cũng có chút ưu điểm, biết cố gắng, biết chịu khổ, còn có thể quản thúc được tính cách của Cung Âu.”

Ngoại trừ Cung Vực, La Kỳ vẫn chưa từng thấy ai có thể áp chế được tính cách của Cung Âu, ngay cả bà từ trước đến giờ cũng đều phải tránh đi mỗi lần anh muốn nổi giận.

Nhưng mấy ngày nay, có mấy lần Cung Âu không hài lòng với hành vi của người giúp việc, ở trong đó nổi giận mà đập đồ đạc, Thời Tiểu Niệm chỉ chạy đến ôm một cái, Cung Âu liền dần dần bình tĩnh trở lại.

Giống như dã thú gặp được người huấn luyện của mình.

Khi nhìn thấy cảnh đó, La Kỳ rất kinh ngạc.

Từ lúc Cung Úc qua đời, tính cách của Cung Âu càng ngày càng xấu đi, hễ không hài lòng một chút là đập đồ mắng người, không ngờ một Thời Tiểu Niệm đã làm cho Cung Âu thay đổi nhiều như vậy.

“Phải, sau khi cô Thời xuất hiện, thiếu gia cũng bớt phóng túng rất nhiều!” Phong Đức đứng bên cạnh nói giúp cho Thời Tiểu Niệm.

“Nếu chỉ làm người tình của Cung Âu, tôi tuyệt đối sẽ không nói nửa chữ!” La Kỳ nói, thở dài: “Nhưng hết lần này đến lần khác Cung Âu muốn lấy cô ấy làm vợ, điều này sao có thể được đây. Nếu cô ấy là danh gia vọng tộc, dù cho cô ấy không có bối cảnh của Lancaster, tôi cũng có thể trở về khuyên chồng tôi đồng ý, nhưng cô ấy là cô gái ngay cả cha mẹ ruột là ai cũng không biết!”

Còn đoạn tuyệt quan hệ với nhà cha nuôi.

Nghề nghiệp chỉ là một nhà vẽ truyện tranh, làm sao có thể vào được cửa nhà họ Cung.

“...”

Phong Đức đứng ở đó, nghe vậy liền nhíu mày.

Thời Tiểu Niệm cho là cố gắng nâng cao bản thân, nỗ lực phối hợp với thiếu gia, thì có thể làm cho phu nhân thay đổi cách nhìn về mình, nhưng cô đã quên, quy tắc của quý tộc dù có hạ xuống hết mức thì cũng vô cùng khuôn phép, không thể nào thay đổi.

Chẳng qua phu nhân chỉ dùng một chút thủ đoạn để cho cô biết khó mà lui thôi, Thời Tiểu Niệm cứ khăng khăng cho là thật, liều mạng mà cố gắng.

“Xem ra thủ đoạn của tôi vẫn còn quá dịu dàng rồi, nhất định phải để cô Thời chủ động rút lui mới được!” La Kỳ suy nghĩ một chút rồi nói, trên gương mặt xinh đẹp tràn ngập lo âu.

Nghe vậy, trong lòng của Phong Đức có chút ngạc nhiên, nói: “Phu nhân có tấm lòng thiện lương!”

“Lòng ta lương thiện thì thế nào!” La Kỳ nói, giọng nói đầy chán nản: “Phong Đức, nếu chồng tôi thực sự quay về để giải quyết chuyện này, vậy có được không?”

Ông chủ?

Phong Đức cúi đầu, không nói lời nào.

Thực sự nếu là ông chủ quay về để giải quyết, sợ là tính mạng của Thời Tiểu Niệm cũng khó mà giữ được nữa!

La Kỳ nói: “Như thế này nhé, Phong Đức, ông đi thăm dò một chút tâm ý của Thời Tiểu Niệm, nếu cô ấy bằng lòng rút lui mà làm người tình nhỏ của Cung Âu, tôi cũng không dồn ép cô ấy nữa!”

Nếu không được, thủ đoạn của bà cũng không thể dịu dàng được nữa!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.