Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới

Chương 498: Chương 498: Chương 267: Gặp Mona trên đường đi 2




Thời Tiểu Niệm nhìn ra bên ngoài,chỉ thấy một cô gái cao gầy, ăn mặt rất hợp thời trang đưa lưng về phía cô đang đi thụt lùi, một người nước ngoài tóc ngắn màu vàng, ánh mắt xanh da trời tuổi trẻ không ngừng lấy lòng cô gái, ép cô ta lui lại không ngừng.

“Chuck, đủ rồi, tôi rất cám ơn ý tốt của anh, nhưng tôi tới Trung Quốc là có chuyện riêng của mình, tôi thật không thể đi ăn tối với anh, mời anh đi đi.”

Cô gái vừa nói vừa lui lại, dụng vào trên xe Thời Tiểu Niệm, giày cao gót xẹt qua đất vang lên tiếng chói tai.

Mắt thấy cô gái sắp té xuống, Thời Tiểu Niệm ngồi đợi trong xe lập tức đưa tay ra cửa kiếng lôi cô một cái, tránh cho cô ngã xuống.

Cô gái lập tức quay đầu nhìn Thời Tiểu Niệm, mái tóc dài màu vàng làm nổi bật cả người tràn đầy hơi thở thanh xuân, cô tháo kính mát xuống, lộ ra một gương mặt thâm thúy tiêu chuẩn người nước ngoài, cảm kích dùng tiếng Trung cám ơn cô: “Cám ơn cô, tiểu thư.”

“Không cần khách sáo.”

Thời Tiểu Niệm khẽ mỉm cười, đôi mắt nhìn cô chằm chằm.

Đó là một cô gái rất xinh đẹp, gương mặt trái xoan xinh xắn, da thịt trắng nõn, trang điểm không đậm không nhạt, vừa đúng lúc, miệng rất đẹp, mũi cao thẳng, nhất là đôi mắt xanh nước biển sáng lấp lánh.

Cái cô gái nước ngoài này xinh đẹp cực kỳ, nhưng khác với vẻ đẹp hào phóng của Thời Địch, trên người cô có một loại khí chất không nói ra được, là cái loại cao quý giống như trên người Cung phu nhân đó.

Hoàn mỹ thể hiện vẻ cao quý trẻ tuổi trên người cô gái ra ngoài.

Bốn mắt nhìn nhau.

Nụ cười trên mặt Thời Tiểu Niệm dần dần cứng đờ, kinh ngạc nhìn cô gái tuổi trẻ trước mắt này.

Là cô ta.

Cô gái của gia tộc Lancaster, đối tượng kết hôn mà Cung gia lựa chọn cho Cung Âu.

Cô ta lại ở trong nước?

Mona không có nói nhiều với cô, chỉ thấy người đàn ông nước ngoài kia lại tới dây dưa, dùng tiếng nước ngoài nói: “Cũng chỉ là một bữa ăn tối mà thôi, tại sao em lại không chịu đồng ý chứ, anh rất yêu em, anh cũng đã đuổi theo em đến Trung Quốc rồi.”

“Nhưng mà tôi không thích anh, Chuck, xin mời anh đừng dây dưa tôi nữa, nếu như đây là Anh quốc, hẳn là anh nên biết ngay cả thấy mặt tôi anh cũng không làm được.”

Hai người đứng bên ngoài xe của họ cãi nhau.

Thời Tiểu Niệm ngồi ở đó nghe, nở một nụ cười không được tự nhiên, cô quay đầu nhìn Cung Âu bên cạnh, Cung Âu đang cầm bàn tay của cô chơi, bẻ cong thành các loại hình dáng.

Nghe được tiếng cãi vả bên ngoài, Cung Âu không vui nhíu mày: “Phong tỏa, đuổi người đi cho tôi.”

Vừa dứt lời, Cung Âu nhớ lại Phong Đức đã ra ngoài kiểm tra kẹt xe, vì vậy nói: “Thời Tiểu Niệm, đóng cửa xe lại, ồn ào chết người.”

Lúc nói câu này, Cung Âu cũng không thèm ngẩng đầu nhìn.

“À, được.”

Thời Tiểu Niệm hơi cứng đờ gật đầu một cái, quay đầu nhìn ra ngoài cửa xe, Chỉ thấy Mona đã xách một cái túi chạy tới ven đường, người đàn ông kia lập tức đuổi theo, dây dưa không ngừng.

Thời Tiểu Niệm nhìn dáng người cao gầy mảnh khảnh của Mona, cô ta còn đẹp hơn trong hình nhiều.

“Cung Âu.” Thời Tiểu Niệm không nhịn được lên tiếng.

“Gì?”

Cung Âu ngước mặt nhìn cô một cái, đôi mắt đen thâm thúy.

“Anh còn liên lạc với Mona không?” Thời Tiểu Niệm nhìn anh hỏi.

Cung Âu nhìn cô chằm chằm, bật thốt lên: “Mona là ai?”

“...”

Ngay cả đối tượng kết hôn của mình cũng quên.

Thời Tiểu Niệm im lặng một chút, sau đó nhắc nhở anh: “chính là cô gái của gia tộc Lancaster dùng vàng xây nhà kia, đối tượng kết hôn của anh.”

Cung Âu dùng sức nắm tay cô, khuôn mặt anh tuấn ép sát, đôi mắt đen thẳng tắp nhìn cô: “Sao đột nhiên lại nói đến cái này?”

“....”

Thời Tiểu Niệm bị anh đột nhiên tới gần làm cho hơi chột dạ, nhỏ giọng nói: “Không có gì, chỉ là đột nhiên nhớ đến có một người như vậy.”

“Là đối tượng kết hôn cha mẹ anh chọn, anh ngay cả gia tộc cũng không thèm để ý, còn quan tâm cô ta sao?” Cung Âu hừ lạnh một tiếng, dùng mũi cọ lên mũi cô, hôn một cái trên môi cô: “Không phải là em đột nhiên nhớ tới liền ăn giấm chứ?”

“Không có, em không có ăn giấm.”

Thời Tiểu Niệm đưa tay sờ mũi một cái.

“Anh thích em ghen nên cho phép em ăn giấm.” Cung Âu nói xong cũng cắn lên môi cô, bên trong đôi mắt phản xạ gương mặt của cô.

Cô càng ghen, đại biểu cho cô càng yêu anh.

“...”

Thời Tiểu Niệm không biết làm sao, nhìn phản ứng của Cung Âu, Mona này đột nhiên tới trong nước, liệu có liên quan đến Cung Âu không, giữa hai người bọn họ cũng không có việc gì cùng xuất hiện.

Hội sở tư nhân Hồng hội nằm trên con đường buôn bán giàu có tại thành phố S, con đường này cách tiểu khu Thiên Chi cảng rất gần, xe cộ trên đường đều là loại xe nhỏ phẩm chất đứng đầu thế giới.

Hội sở tư nhân hồng hội là giàu có trong giàu có, người có thể đi vào hội sở tư nhân này cũng phải có địa vị nhất định trong xã hội, cũng phải có được loại thẻ đặc biệt mới có thể vào, đảm bảo an toàn của khách.

Mà đến hôm nay Thời Tiểu Niệm mới biết, cái hội sở tư nhân Hồng Hội thần bí này lại là một trong những sàn nghiệp của quản gia Phong Đức.

Phong quản gia thật là toàn năng.

Bệnh của Cung Âu không được phép lộ ra ngoài, để cho người của sở nghiên cứu PPD ở chỗ này còn bí mật hôn ở lâu đài đế quốc một ít.

“Thiếu gia, đã đến nơi.”

Phong đức cùng tài xế xuống xe, mở cửa cho Cung Âu và Thời Tiểu Niệm.

“Cám ơn.”

Thời Tiểu Niệm kéo váy bước xuống, nhìn mặt ngoài hội sở tư nhân cao cấp đắt tiền, bên ngoài hội sở dùng gạch đỏ trúc lát thành, lộ ra hương vị cổ xưa, một bảng hiệu hình cong màu đỏ đán tên tường, viết hai chữ: Hồng Hội.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.