Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Đương nhiên.”
Mona thấy anh quay lại, trên mặt lộ ra nụ cười tươi tắn, đôi mắt lấp lánh như ánh sao, đẹp đến rung động lòng người: “Mời ngồi.”
“Thời Tiểu Niệm, lại đây.” Cung Âu chuyển mắt nhìn Thời Tiểu Niệm.
“Ừ.”
Thời Tiểu Niệm gật đầu, đi tới ngồi xuống bên cạnh Cung Âu.
Mona cũng ngồi xuống, mở xấp tài liệu ra, ngước mặt nhìn bọn họ, cuối cùng tầm mắt chăm chú vào Thời Tiểu Niệm, trên mặt lộ ra nụ cười thân thiện: “Đúng rồi, hy vọng Thời tiểu thư đừng hiểu lầm gì, giữa tôi và Cung tiên sinh cũng không có gì, nhiều lắm cũng chỉ... nói thế nào nhỉ? Xem mắt, đúng rồi, chỉ là đi xem mắt một lần thôi.”
“...”
Thời Tiểu Niệm ngồi ở đó trầm mặc nghe.
“Trên thế giới này chỉ coi mắt một lần không thể tính là bạn trai hay bạn gái, cô nói đúng không, hy vọng cô bỏ qua cho, tôi rất chuyên nghiệp.” Mona nói.
“Ừ, vậy bắt đầu đi.”
Thời Tiểu Niệm hơi gượng gạo lộ ra một nụ cười.
Xem mắt.
Coi mắt trong giới quý tộc sao có thể giống như người bình thường được, đều là dính dáng đến các loại lợi ích, nếu không phải Cung Âu không muốn, cuộc hôn nhân này cũng đã thành.
Nhưng Mona nói như vậy, thì cô cứ nghe như vậy đi.
Chữa trị bệnh tình của Cung Âu quan trọng hơn.
“Được.” Mona mở máy tính xách tay bên cạnh ra, gõ vài cái, sau đó nói: “Xem một đoạn video trước đi.”
Mona điều chỉnh vị trí của máy tính, để cho Cung Âu có thể nhìn thấy.
Thời Tiểu Niệm không có chú ý nội dung của video, chỉ nhìn Mona, thấy cô đang ghi chép gì đó trong tài liệu, trên mặt lộ ra vẻ nghiêm túc, chữ viết xinh đẹp hào phóng, giống như con người của chính cô vậy.
Một đại tiểu thư quý tộc lại thích nghiên cứu tâm lý học, còn chạy tới trong nước một mình.
Mặc dù chưa nói chuyện với nhau vài câu, nhưng Thời Tiểu Niệm đã nhìn thấy kiên cường, độc lập, tự tin cùng với quý khí, ưu nhã bẩm sinh trên người cô, quả thật là một cô gái hoàn mỹ.
Thật là tốt hơn cô nhiều, tất cả mọi mặt đều tốt.
Lúc Thời Tiểu Niệm đánh giá Mona, video cũng đã chiếu xong.
Mona ngẩng đầu vừa vặn đối diện với tầm mắt của Thời Tiểu Niệm, Thời Tiểu Niệm không biết cô có đọc hiểu tâm tư trong mắt của cô không.
Mona nhìn cô lộ ra một nụ cười thân thiện, sau đó hỏi Cung Âu: “Cung tiên sinh, có thể nói cho tôi, anh nhìn thấy gì đó trong video không?”
“Cái người tóc vàng da trắng kia tính tình hiền lành, chính trực, vị tha, người tóc đen là một tiểu nhân, gian trá, âm hiểm, xảo quyệt.” Cung Âu nhìn màn hình máy vi tính lạnh lùng nói, phân tích hết tính cách của người trong video ra.
“Cung tiên sinh, đây là những gì anh thấy sao?” Mona nở nụ cười bất đắc dĩ, sau đó nhìn Thời Tiểu Niệm: “Thời tiểu thư, bạn trai cô là đang dấu diếm bệnh tình, anh ấy nói giống như người bình thường thấy vậy, nhưng tôi tin tưởng, đây cũng không phải là ý nghĩ chân thật của anh ấy.”
Vừa dứt lời, Cung Âu nắm chặt tay Thời Tiểu Niệm.
Mười ngón tay đan xen.
Thời Tiểu Niệm liếc nhìn Cung Âu, sau đó nắm trở lại, cho anh lực lượng.
“Cung tiên sinh, ngài là một người có chỉ số thông minh rất cao, cho nên anh rõ ràng người bình thường nghĩ thế nào, biết kết quả khảo nghiệm của người bình thường. Nhưng ở chỗ của tôi, tôi hy vọng anh có thể nói thật lòng mình, nếu không tôi không thể cho anh phương án trị liệu có ích.” Mona nói.
“Tôi cũng đã sớm nói cô chỉ là một đại tiểu thư mà thôi.”
Cung Âu khinh bỉ nhìn cô một cái.
“Anh đang khiêu chiến tôi sao, Cung tiên sinh?” Mona hỏi, trên môi nhếch lên một độ cong, sau đó nhìn Thời Tiểu Niệm: “Được, cho dù anh không phối hợp như vậy, tôi cũng sẽ chữa trị, Thời tiểu thư, không bằng cô nói một ít triệu chứng của Cung tiên sinh đi.”
Cung Âu lại nắm chặt Thời Tiểu Niệm một lần nữa, nhưng không có lập tức kéo cô rời đi.
Anh vẫn là muốn trị liệu.
Thời Tiểu Niệm nghĩ tới đây, loại bỏ những ý tưởng lung tung rối loạn trong đầu, lấy lại bình tĩnh, bình tĩnh nói với Mona: “Tính tình Cung Âu tương đối dễ nổi giận.”
Mona gật đầu, mở bút thu âm ra, sau đó ghi nhớ nội dung lên giấy, nói: “Người bình thường có thể khống chế tính tình một ít, anh ta lại không thể khống chế được, một khi nổi giận chính anh ta cũng không thể khống chế, phải không?”
Thật không hổ là bác sĩ tâm lý, giống như chính mắt thấy được vậy.