Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Vì thế, ngay buổi sáng ngày hôm sau, Thời Tiểu Niệm liền hỏi thăm chuyện này với Phong Đức.
Phong Đức đưa ra đáp án là: “Vị giác của Thời tiểu thư tất nhiên không có vấn đề, có lẽ vấn đề ở chỗ tiểu thư Mona, cô ấy từ trước đến nay chưa ăn món này bị cháy cho nên tương đối hiếu kỳ với món ăn thiếu gia nấu”
Chưa từng nếm qua, cho nên mới cảm thấy tốt.
Là vậy sao?
Trong phòng, Thời Tiểu Niệm một mình đứng trước cửa sổ sát đất, cả người đều chìm trong ánh sáng rực rỡ, cầm điện thoại trên tay, đang tán gẫu với biên tập Hạ Vũ.
“Mẹ nó, Tiểu Niệm, cô xác định những chuyện cô kể với tôi rất có khả thi sao?” Hạ Vũ ngữ khí kích động nói.
“Ừ, tôi nghĩ rất có khả năng. Hạ Vũ, cô nói xem có phải là do tôi cẩn thận so đo quá mức không?” Thời Tiểu Niệm hỏi.
Cô nói những chuyện vừa xảy ra giữa cô Mona cho Hạ Vũ nghe.
Mona là một người rộng rãi, hào phóng, thân mật, nhưng không hiểu sao bản thân cô lại không hề muốn tiếp cận với cô ta. Trong tiềm thức dù là vô tình hay cố ý đều có cảm giác muốn chống cự.
“Ừ” ở đầu dây bên kia Hạ Vũ cắn quả táo, giả vờ bộ dáng ý tứ sâu xa mở miệng nói: “Nghe cô nói như vậy, tôi phân tích ra được hai khả năng có thể xảy ra”
“Hai loại kia...” Thời Tiểu Niệm đi tới ngồi trước dương cầm, có chút sốt sắng hỏi.
“Thứ nhất, chính là phụ nữ này ẩn mặt quá sâu, là nhân vật cấp độ rất cao, cô ta dù vô tình hay cố ý dần dần tiến vào cuộc sống của hai người” Hạ Vũ nói, cắn quả táo vang lên tiếng răng rắc.
“Nhưng cô ta là người quý tộc, lại là sinh viên tài cao nhiều năm nghiên cứu tâm lý học, thực sự sẽ cố ý tiếp cận chúng tôi sao?” Thời Tiểu Niệm cầm di động, một tay chống má trên đàn Piano, hơi nghi hoặc hỏi.
Người qúy tộc không phải đều rất cao ngạo, đều muốn nâng cao giá trị của bản thân hay sao?
Cũng như Cung phu nhân, một thân cao quý, cao cao tại thượng, xem thường những người làm chuyện lén lút.
“Vậy cũng tốt, nếu vậy thì chỉ có thể là loại thứ hai”
“Là gì?” thân thể Thời Tiểu Niệm không khỏi ngồi thẳng.
“Thứ hai, chính là người phụ nữ này hiền lành rất thân thiện, là vì cô cảm thấy Cung tiên sinh từng là đối tượng thông gia với người tta, cho nên mới sinh lòng phòng bị thôi” Hạ Vũ cắn trái táo, lời nói ra có chút mơ hồ không rõ ràng.
“...”
Được rồi, hỏi như vậy chi bằng không hỏi.
Thời Tiểu Niệm rất bất đắc dĩ ngồi trước đàn dương cầm, răng trên cắn chặt môi dưới, thực sự là cô đã suy nghĩ rất nhiều.
Hạ Vũ sau khi ăn hết trái táo thì đưa ra phân tích: “Tôi giúp cô phân tích một chút nha, Mona ngoại trừ gần gũi với Cung tiên sinh một chút ở trên Ô Sơn và trong phòng bếp, còn lại thì không có bất kỳ hành động đặc biệt nào khác. Mà cô ta lại ngã bị thương chân vì cô, cũng chưa từng làm chuyện gì thương tổn đến cô, trái lại đặc biệt hợp ý với cô, đến gần cô”
“Ừ” Thời Tiểu Niệm nhàn nhạt đáp một tiếng.
“Có điều thật giống như những lời Cung tiên sinh đã nói, cô xem cô ta ấy, đối với Cung tiên sinh chỉ có loại tình cảm anh em mà thôi, vì vậy mới thân cận.” Hạ Vũ tưởng tượng đến Thiên Mã Hành Không nói: “Không phải vậy, nếu cô ta nhắm đến Cung tiên sinh, làm sao có khả năng đối xử tốt với cô như vậy chứ?”
“Cô sao có thể lại giống bộ dáng kia của Cung Âu chứ, tôi xác định Mona không phải là người đồng tính luyến ái. Aiz, quên đi, không nói nữa, để tôi tự điều chỉnh lại bản thân mình đi, có khả năng là do tôi thực sự quá nhạy cảm cũng nên”
Thời Tiểu Niệm lạnh nhạt nói, sau đó muốn cúp điện thoại, Hạ Vũ ở bên kia lo lắng hô to: “Nên nhớ hôm nay là buổi ký tặng cho mọi người, nhớ đừng quên đấy!”
Thân phận nữ họa sĩ truyejn tranh của Thời Tiểu Niệm đã bại lộ, sau khi sống cùng với Cung Âu, hình tượng của cô một đường thăng lên.
Bao quát tranh biếm họa vốn đã được tiêu thụ hừng hực rồi, nhờ vào tổng giám đốc đổ thêm dầu vào, lượng tiêu thụ ngày càng tăng hơn gấp đôi, để người thân là CEO như Hạ Vũ kiếm không ít lời.
Vậy cho nên mới có buổi ký tặng hôm nay.
“Biết rồi” Thời Tiểu Niệm nói xong, sau đó cúp điện thoại, ngồi một mình trước đàn dường cầm.
Tán gẫu với Hạ Vũ lâu như vậy, cũng chỉ là phí lời mà thôi. Nhưng Hạ Vũ đã có một câu rất có đạo lý: Nếu Mona đến nhằm vào Cung Âu, vậy làm sao có khả năng đối xử tốt với cô như vậy chứ?
Đại tiểu thư của một quý tộc cũng không thể là ăn no rửng mỡ.
Nói như vậy có nghĩa là cô đã quá đa nghi.
“Đau đầu quá!”
Thời Tiểu Niệm vỗ vỗ đầu của mình, cô chán ghét bản thân hay suy nghĩ lung tung như vậy, nhất định là do mang thai cho nên mới thích suy nghĩ nhiều như vậy.
“Thời tiểu thư” giọng nói của Phong Đức vang lên từ ngoài cửa.
“Mời vào”
Thời Tiểu Niệm đứng lên hô một tiếng, Phong Đức bước vào từ bên ngoài, trên tay nâng một bình thủy tinh hình xoắn ốc. Đáy bình lót một tầng bùn đất màu đỏ giống như đồ vật, phía trên là nước, một ít cánh hoa màu sắc đẹp đẽ bay lượn trong nước.
Trên miệng bình cắm một đóa hoa màu trắng.