Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới

Chương 521: Chương 521: Chương 279: Cung Âu, anh thật tốt! 1




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

“Nhát gan! Thời Tiểu Niệm, lá gan của em sao lại nhỏ như vậy, hết sợ cái này đến sợ cái kia!” Cung Âu trừng mắy nhìn cô bất mãn nói: “Anh phải luyện tập cho em nhiều hơn nữa!”

“...”

Cô nhát gan, đó là bởi vì từ nhỏ đến giờ chưa từng gặp qua chuyện như vậy, sao có thể không sợ chứ.

Thời Tiểu Niệm nằm ở trên giường không nói, tầm mắt dừng ở trên tay hắn: “Tay anh vẫn còn bẩn như vậy, mau đi rửa sạch đi.”

“Không đi, anh phải ở đây với em!”

Cung Âu nhìn chằm chằm cô, không hề rời mắt, sắc mặt âm trầm.

“...”

“Thời Tiểu Niệm, có phải em là sao chổi chuyển thế không? Tại sao những chuyện xui xẻo đều rơi vào người em?” Cung Âu trừng mắt nói với cô.

“...”

Thời Tiểu Niệm im lặng, cô cũng hoài nghi có thật là vậy không.

Cung Âu trách cứ một chút, cuối cùng hỏi cô: “Em bây giờ cảm thấy thế nào?”

Giọng nói hắn cứng rắn, nhưng không thiếu sự ân cần, lo lắng.

“Ưm, bây giờ tốt hơn nhiều rồi.” Thời Tiểu Niệm nằm ở trên giường gật đầu, đôi mắt nhìn Cung Âu thật sâu, trên mặt lộ ra chút tươi cười, tay đưa ra khỏi chăn duỗi về phía hắn: “Cung Âu, xin lỗi đã làm anh lo lắng.”

Vào thời điểm cô kêu lên đau đớn, khuôn mặt hắn xuất hiện vẻ hỗn loạn trước nay chưa từng thấy.

Hắn lo lắng cô.

Cô biết.

“Biết là tốt rồi!” Cung Âu nói, sau đó nắm chặt lấy tay cô, thân thể nghiêng về phía trước, cúi đầu hôn lên tay cô: “Anh không quan tâm đứa bé có chuyện gì hay không, chỉ cần em không có việc gì là được rồi.”

“Cung Âu, nó là con của anh.”

Thời Tiểu Niệm nhíu mày.

“Đúng, nó là con của anh, nhưng anh muốn em phải bình an vô sự!”

Cung Âu lập tức nói, giọng điệu bá đạo cường thế, cầm chặt tôi tay mềm mại trắng trẻo của cô áp lên môi mình, hơi thở ấm áp phả vào tay cô.

“...”

Thời Tiểu Niệm sửng sốt, lời này làm cho cô không thể nào phản bác, cô nằm ở trên giường lặng lẽ ngắm nhìn gương mặt anh tuấn của Cung Âu, trên trán hắn thấp thoáng một tầng mồ hôi.

“Tiểu Niệm ——”

Một âm thanh lo lắng truyền đến.

Thời Tiểu Niệm quay đầu nhìn ra cửa, thấy Phong Đức đang đẩy xe giúp Mona đi đến trước giường cô.

Mona vẻ mặt lo lắng nhìn cô: “Tiểu Niệm, cô không sao chứ? Tôi không đuổi kịp xe cứu thương, cô ổn không? Bác sĩ nói như thế nào? Cục cưng có chuyện gì không? Cục cưng có khỏe không?”

Mona ngồi ở trên xe lăn, đôi mắt xanh nước biển tràn ngập sự ân cần lo lắng.

“Tôi không sao, cục cưng cũng vậy, cám ơn cô đã quan tâm.” Thời Tiểu Niệm mỉm cười nói, sau đó thân thiết nhìn Phong Đức: “Làm hai người lo lắng rồi.”

“Thời tiểu thư không có việc gì là tốt rồi.” Phong Đức hiền lành nhìn cô,nói: “Mona tiểu thư trên đường đến đây luôn cầu nguyện cho cô vô sự.”

“Thật vậy?”

Suốt dọc đường luôn cầu nguyện cho cô sao.

Thời Tiểu Niệm có chút ngạc nhiên, không thể không cảm động nói: “Cám ơn cô, Na Na.”

“Cô không có việc gì là tốt rồi, tôi thật sự rất sợ, cục cưng chính là thiên sứ đáng yêu nhất trên đời, nhất định không thể có chuyện gì.” Mona nói xong, đôi mắt xanh nước biển chảy ra vài dòng nước mắt, cô vội vàng đưa tay lau: “Cô xem, không có việc cũng phát khóc.”

“Na Na.........”

Thời Tiểu Niệm mỉm cười, vô cùng cảm động.

“Điều tra sao rồi?” Cung Âu ánh mắt âm trầm nhìn về phía Phong Đức, bàn tay thon dài vẫn nắm chặt tay Thời Tiểu Niệm.

“Đã điều tra ra, chuyện trong thang máy là ngoài ý muốn, do thợ sữa chữa không đúng cách.” Phong Đức nói: “Còn cô gái ném mực nước kia, là từ chuyện sáo sắt, vẫn luôn không vừa mắt Thời tiểu thư.”

Chuyện sáo sắt.

Thời Tiểu Niệm nằm ở trên giường ánh mắt lờ mờ.

Cô còn tưởng rằng chuyện đó đã qua lâu rồi.

“Tôi không cần biết có phải ngoài ý muốn hay không, Phong Đức, ông hẳn là biết làm như thế nào: “ Cung Âu ngồi ở đó, tay nắm chặt tay Thời Tiểu Niệm đến lộ rõ xương ngón tay, nói từng chữ một.

Dám động đến người phụ nữ của hắn phải trả giá đắt.

“Dạ, thiếu gia.” Phong Đức xoay người rời đi.

Cung Âu liếc mắt: “Đem người phụ nữ này ra ngoài luôn đi!”

Cung Âu trừng mắt nhìn Mona.

“Tôi không đi.” Mona lập tức phản đối, đô mắt xanh nước biển mở to: “Tôi phải ở lại chăm sóc Tiểu Niệm, hơn nữa, tôi còn phải quan sát Cung tiên sinh.......”

“Đừng để tôi phải nói lần thứ hai, cút!”

Cung Âu hung hăng nhìn Mona.

“Cung tiên sinh, mong anh tôn trọng tôi một chút.”

Mona nghe vậy, lộ ra khuôn mặt xinh đẹp đầy vẻ tức giận.

“Được.” Cung Âu khinh thường nhìn cô, lạnh lùng nói: “Mona tiểu thư, mời cô cút đi, phiền cô cũng tôn trọng tôi một chút.”

“Cung tiên sinh .........”

Mona vô cùng tức giận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.