Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Nghe vậy, Mona khẽ cười một tiếng.
Lát sau, Mona tắt vòi nước, đứng lên, lộ ra gương mặt xinh đẹp, nét thân thiện phút chốt biến mất, chỉ còn lại vẻ kiêu ngạo: “Tôi không phải đến quyến rũ Cung Âu, tôi đến theo đuổi anh ấy.”
“...”
Cuối cùng cũng đã có được đáp án.
Thời Tiểu Niệm nhìn gương mặt hai người trong gương, một người mang nét phương Đông, một người mang nét của phương Tây, phong cách hoàn toàn khác nhau.
“Đây không phải nơi để nói chuyện, đi thôi, đúng lúc tôi cũng đang mệt, có thể không giả vờ giả vịt nữa.” Mona vẫy vẫy bàn tay dính nước, nói.
Thời Tiểu Niệm đứng trước bồn rửa tay, cũng tắt vòi nước, giọng nói dịu dàng bỗng lạnh xuống: “Tôi chỉ cần một đáp án là đủ rồi, những thứ khác tôi không quan tâm.”
Nói xong, Thời Tiểu Niệm xoay người rời đi.
Lúc đi qua phía sau Mona, âm thanh của Mona vang lên: “Tôi lại nghĩ chúng ta nên trò chuyện một chút, dù sao thì cái bằng bác sĩ tâm lý của tôi cũng không phải là giả, đúng không?”
Mona là đang ám chỉ với Thời Tiểu Niệm, cô ấy còn đang chữa bệnh cho Cung Âu.
“Trên thế giới này không phải chỉ có một mình cô là bác sĩ tâm lý.”
Thời Tiểu Niệm lãnh đạm nói xong thì tiến về phía trước, không để ý đến Mona nữa.
Nhưng Mona vẫn còn bám theo, Thời Tiểu Niệm cũng không có lập tức vạch trần mục đích của Mona.
Cung Âu có cuộc họp, sau khi đưa Thời Tiểu Niệm đến phòng bệnh, đặt cô lên giường, bá đạo nói: “Nằm ngoan ở đây, không được đi lung tung, anh họp xong sẽ đến đây ngay.”
“Em không muốn nằm, nằm mãi cũng mệt lắm.”
Thời Tiểu Niệm thấp giọng nói.
“Không được, phải nằm” Trước đây bác sĩ có nói nằm nghỉ ngơi có thể khôi phục sức khỏe.
“...”
Thời Tiểu Niệm nằm ở trên giường không thể làm gì khác hơn đành đồng ý.
“Vậy anh đi họp trước.” Cung Âu nói, cúi đầu hôn lên môi cô, sau đó mới xoay người rời, rất nhanh đã ra khỏi phòng bệnh.
Phong Đức đứng ở một bên, có chút nghi ngờ nhìn về phía Mona còn đang ở trong phòng bệnh.
Mona đứng dựa vào bên tường, tươi cười với ông: “Cung tiên sinh đi họp rồi, tôi không việc gì phải đi cùng, ở lại đây chăm sóc Tiểu Niệm vậy.”
“...”
Thời Tiểu Niệm im lặng nhìn cô ấy, không nói gì.
“Vậy tôi đi ra ngoài trước.”
Phong Đức không nghi ngờ gì, ở trong mắt ông, Thời Tiểu Niệm và Mona một người là bạn gái của thiếu gia, một người là bác sĩ thiếu gia, hai người trò chuyện coi như không tệ, không sao cả.
Phong Đức đi ra ngoài, tiện tay đóng cửa lại.
Ánh mặt trời từ ngoài rọi xuống chiếc tủ nơi đầu giường, cả người Thời Tiểu Niệm đắm chìm trong ánh mặt trời ấm áp, cô từ trên giường ngồi xuống, dựng một gối ra sau lưng, thoải mái dựa vào.
“Xem ra cô rất muốn nói chuyện với tôi.”
Thời Tiểu Niệm lạnh nhạt nói, ánh mắt hờ hững nhìn về phía Mona: “Được lắm, tôi muốn biết, từ lúc bắt đầu là cô cố ý tiếp cận chúng tôi phải không?”
Dùng mọi cách tiếp cận cô.
“Chuyện nên bắt đầu từ 5 năm trước.” Mona ngồi xuống chiếc ghế cạnh giường cô, đôi đồng tử xanh như đang chìm vào trong hồi ức: “5 năm trước, tôi vô tình nhìn thấy hình ảnh Cung Âu trên một tờ báo, sau đó đã yêu anh ấy, là một lần gặp đã yêu.”
“...”
Thời Tiểu Niệm ngồi ở trên giường, trên người đắp chiếc chăn màu trắng, mái tóc đen rũ xuống, gương mặt được ánh nắng chiếu lên lại càng trắng.
5 năm trước.
Hóa ra Mona từ 5 năm trước đã yêu Cung Âu rồi, bởi vì một bản tin trên báo.
“Tôi nghĩ anh ấy rất lợi hại, anh ấy cơ trí thông minh, tuổi còn trẻ đã có thể nghiên cứu ra hệ thống N.E, anh ấy ưu nhã cao quý, là người thừa kế của Cung gia. Tuy rằng trong cơ thể anh ấy có một phần ba huyết thống của Phương Đông cũng không thể ngăn cản được sự mê muội của tôi với anh ấy: “ Mona tự tin nói, rơi vào trong hồi ức, trên mặt lộ ra nét cười khi nói về anh: “Khi đó, tôi chỉ biết rằng, người đàn ông này là của tôi.”
“...”
Thật sự có đủ tự tin.
Sắc mặt Thời Tiểu Niệm hờ hững lạnh lùng, không nói được một lời, để cô ấy tiếp tục nói.
“Bối cảnh của gia tộc tôi cao hơn Cung gia, nhưng tôi muốn chính bản thân mình xứng với Cung Âu, cho nên từ 5 năm trước đã bắt đầu, ta nghiêm túc học tập để có thể nâng cao vị thế của mình.”
“...”
Nói đến đây, Mona bỗng nhiên cười, có chút khinh miệt nhìn cô: “Được rồi, cũng giống như cô bây giờ vậy đó, cố gắng học ngoại ngữ, cố gắng đọc đủ loại sách để có thể biến mình thành một cô gái có nội hàm, đáng tiếc, cô vĩnh viễn chỉ có thể ở phía sau tôi.”
Nghe vậy, Thời Tiểu Niệm trả lời lại một cách mỉa mai: “Ai ở phía sau, bây giờ không phải quá rõ ràng rồi sao?”
Cô mới là bạn gái của Cung Âu.