Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Ừ.” Cung Âu nhìn cô chằm chằm, trả lời một tiếng.
“Tại sao anh vẫn luôn chỉ nói ừ?”
“Nhìn em đã đủ no rồi, anh cũng lười nói chuyện.” Cung Âu nhìn cô chằm chằm nói, nói những câu ngọt đến sâu răng lại đường hoàng như vậy.
Ánh mắt anh nhìn cô lộ lực hút như nam châm vậy.
“...”
Thời Tiểu Niệm không nhịn được bật cười, trong ngực dâng lên một trận ngọt ngào, bị anh nhìn đến mức hai gò má nóng lên, cô không nhịn được quay đầu đi, liền nhìn thấy Mona ngồi trên cầu thang cách đó không xa, cô quay người nhìn Cung Âu: “Anh đi lên trước đi, em vào phòng rửa tay một lát.”
Cung Âu ôm cô vào trong ngực, cúi đầu dùng sức hôn lên môi cô một cái, giọng nói trầm thấp: “Cho em ba phút.”
“Ừ.”
Thời Tiểu Niệm gật đầu.
Cung Âu đi về phía thang máy, Thời Tiểu Niệm nhìn anh rời đi chăm chú, sau đó từ từ đi lên thang lầu, đôi mắt trong suốt nhìn Mona, trên môi nhếch lên một nụ cười.
Cô đi tới dưới thang lầu thì đứng lại, những sợi nhỏ trên bông tai nhẹ nhàng chạm vào nhau, phát ra tiếng vang nhỏ thanh thúy.
Không biết vì sao, những thứ Cung Âu đưa cô cho dù là đồ trang sức cũng nhất định sẽ phát ra tiếng vang.
“Nhìn xem nhìn xem, bây giờ cô dùng gương mặt người thắng cuộc đi tới trước mặt tôi sao?”
Mona ngồi trên cầu thang, rũ mắt nhìn bông tai trên người Thời Tiểu Niệm, nhàn nhạt hỏi.
Đặc biệt đến khoe khoang với cô đúng không?
Thời Tiểu Niệm đứng bên dưới, lãnh đạm nhìn Moona hồi lâu, hồi lâu sau, cô cười nhạt: “Tôi là tới cảm ơn cô.”
“Cái gì?”
“Nếu như không phải Mona tiểu thư nói ra sự ngạc nhiên của bông tai này với tôi trước thời hạn Cung Âu cũng sẽ không vì muốn tạo ra ngạc nhiên lớn hơn mà cầu hôn với tôi.” Thời Tiểu Niệm mỉm cười nói, ánh mắt dửng dưng.
“Cầu hôn?”
Mona lập tức đứng lên, khiếp sợ nhìn cô, nhất thời trên gương mặt không còn vẻ cao quý nữa.
Chuyện này sao có thể?
Mới công khai làm bạn gái không lâu thì đã muốn kết hôn, Cung Âu thật sự không muốn dây dưa với Cung gia nữa sao, phải mạo hiểm sơ suất lớn nhất thiên hạ.
Anh điên rồi sao?
Muốn kết hôn một người bình dân?
“Đúng nha. Cung Âu cầu hôn với tôi nha, chờ cục cưng của tôi vừa ra đời, chúng tôi có thể cử hành hôn lễ.” Thời Tiểu Niệm mỉm cười nói: “Cho nên, tôi thật sự phải cảm ơn Mona tiểu thư.”
Cô là cố ý nói như vậy, muốn để cho Mona khó chịu.
Vừa nói xong, Thời Tiểu Niệm xoay người muốn đi.
Mona đứng trên cầu thang, hôi gấp gáp nói: “Thời Tiểu Niệm , cô có biết nếu cô kết hôn với Cung Âu, anh ấy sẽ bị bao nhiêu người cười nhạo hay không?”
Một đời sau của quý tộc cho dù cưới bình dân cũng không thể cưới một người không chút bối cảnh nào.
Cười nhạo.
Bước chân của Thời Tiểu Niệm hơi dừng lại, quay đầu nhìn Mona: “Cô không cần nói những chuey65n này trước mặt tôi, cô làm sao biết những vui vẻ tôi mang đến cho Cung Âu không thể che lấp những tiếng cười nhạo kia chứ, giống như cô đã nói, sau khi trị hết bệnh của Cung Âu, anh ấy sẽ không yêu tôi, đây chỉ mới là có thể thôi, nói không chừng anh ấy càng yêu tôi hơn trước kia nữa thì sao?”
Cho nên, cô sẽ không đi ngăn cản Cung Âu trị liệu.
“Cô thật là biết ăn nói.”
Mona phát hiện mình thật sự là xem thường Thời Tiểu Niệm, cô là một người gặp mạnh thì mạnh, cũng không phải là hèn yếu không chịu nổi.
“Cô là một bác sĩ tâm lý, cái cô am hiểu nhất chính là khống khế tâm tư của người khác, nhưng Thời Tiểu Niệm tôi lại không muốn để cho cô khống chế.”
Cô nhất định không nghĩ như Mona vậy.
Thời Tiểu Niệm cười nhạt, trong mắt mang theo quật cường: “Tôi trả câu kia lại cho cô, Mona, bây giờ trong mắt tôi, cô cũng không cứng là đối thủ của tôi.”'
Mona nói đúng, hai người không phải là đối thủ của nhau, đối thủ duy nhất của họ chẳng qua là Cung Âu.
“Cô...”
Mona muốn phản bác lại không nói gì được.
Thời Tiểu Niệm rời đi, Mona cất giọng hô: “Thời Tiểu Niệm, cô đừng vui vẻ quá sớm, tôi vẫn sẽ ở lại nơi này, tôi sẽ để cho cô trơ mắt nhìn, tôi làm sao đoạt Cung Âu lại từ chỗ của cô.”
Mona còn chưa từ bỏ ý định.
Cũng vậy, một cô gái đã âm thầm yêu mến Cung Âu từ lúc năm tuổi, cố gắng hết tất cả làm sao sẽ tùy tiện từ bỏ ý định.
“...”
Thời Tiểu Niệm trầm mặc đi về phía trước.
Mona đứng trên cầu thang, nhìn bóng lưng của Thời Tiểu Niệm, sắc mặt khó chịu, chỉ là một bình dân như Thời Tiểu Niệm còn dám khiêu khích cô?
Cô phải nhanh chóng làm cái gì đó.