Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới

Chương 550: Chương 550: Chương 294: Thời Tiểu Niệm, chúng ta chia tay đi 2




“Anh ghét con sò.” Cung Âu nói, sắc mặt nghiêm nghị, tựa như đang nói chuyện quan trọng.

“Anh vừa ăn ít nhất tám con.” Thời Tiểu Niệm chậm rãi nói.

Cũng không thấy anh chán ghét đến mức phun ra mà.

Anh đang đùa cô sao?

Sắc mặt Cung Âu nhất thời lúng túng, đôi mắt chặt chẽ trừng cô, chỉa về mặt cô nói: “Em không trang điểm, anh ghét phụ nữ không trang điểm nhất, anh muốn chia tay em.”

Anh nói vô cùng lẽ thẳng khí hùng.

“Hôm nay em trang điểm, trang sức trang nhã, anh muốn nhìn kĩ một chút không?” Thời Tiểu Niệm ngồi đối diện anh sâu kín nói.

Vì hôm nay hẹn hò, cô mặc quần áo, trang điểm đều rất lộng lẫy.

Cung Âu trừng mắt cô, không nói ra lời nào.

Thấy anh như vậy, nhịp tim Thời Tiểu Niệm sắp ngừng đập lại nhảy lên, cô không nói gì nhìn anh, xem ra hôm nay chỉ là do Cung Âu động kinh.

Chuyện của công ty quá áp lực, có cần lớn đến mức nói chia tay với cô hay không?

Nói chia tay có thể nói một lí do đúng đắn hơn không? Có phải anh đang đùa cô không?

Đúng, đùa giỡn thôi.

Nhất định là đùa giỡn, Thời Tiểu Niệm tự nói với mình như thế.

“Ăn sò đi.”

Thời Tiểu Niệm đặt sò vào mâm, động tác hơi dùng sức.

Cung Âu chặt chẽ trừng mắt cô, sau đó gắp bỏ vào miệng mình, không ngần ngại đây là hành vi mất mặt chút nào.

Thời Tiểu Niệm tiếp tục bận rộn nướng thịt cho anh, khi anh động kinh không cần tính toán.

Cung Âu trừng mắt cô, đáy mắt đầy phức tạp, nuốt miếng thịt trong miệng, anh lại mở miệng: “Thời Tiểu Niệm!”

Thời Tiểu Niệm đưa cho anh một miếng thịt bò, tầm mắt đảo qua TV, khẽ nói: “Trừ khi anh mắc phải nan y, bằng không em sẽ không nghe bất cứ lí do chia tay nào của anh.”

Anh nói đều rất hiếm lí do.

Bệnh nan y?

Cung Âu ngồi đó, trong mắt xẹt qua tia hiểu ra rồi biến mất, tiếng nói trầm thấp: “Anh bị ung thư máu, thời kì cuối.”

Dứt lời, trên TV cũng vang lên âm thanh thống khổ của nam chính: “Hi Ân, anh bị ung thư máu.”

Thời Tiểu Niệm nghe vậy, rất muốn ném miếng thịt lên mặt Cung Âu.

“Anh không muốn liên lụy em, em rời xa anh đi, anh muốn em sống tốt hơn.”

Cung Âu ngồi đó, như không nghe âm thanh trong TV, không bị phim ảnh hưởng, một mặt ngưng trọng nói.

Con mắt đen kịt thâm thúy, hình như đã thấy cô trong lòng.

Nếu là lần đầu tiên gặp anh, Thời Tiểu Niệm thật sự sẽ cho là anh bệnh nan y, nhưng bây giờ, cô không nói gì, cũng không biết nói gì.

“Aiz!”

Không thể nói được gì, Thời Tiểu Niệm chỉ có thể thở dài, tiếp tục nướng thịt.

Cung Âu thấy vẻ mặt này của cô, nhất thời bất mãn, giận dỗi trừng mắt cô: “Thời Tiểu Niệm, vẻ mặt này của em có ý gì? Anh bị nan y, em cũng không rơi giọt nước mắt nào?”

Cô đến cùng có yêu anh không?

“Cung Âu, bây giờ em ghét nói chuyện với anh, lãng phí nước miếng.”

Thời Tiểu Niệm một mặt bất đắc dĩ nhìn anh, dừng một chút mới lên tiếng: “Hôm nay Phong quản gia mới đưa kết quả kiểm tra sức khỏe cho em xem, mọi số liệu khắp thân thể anh, tốt đến mức có thể làm đánh gỗ.”

Cung Âu đều kiểm tra sức khỏe định kì, đừng nói ung thư máu, tiểu thư giảm một ít cũng biết.

Dạ dày anh vốn do ăn uống quá mức mà không tốt lắm, nhưng bây giờ cô chăm sóc anh cực kì tốt.

Còn bệnh nan y? Anh thật sự nói bừa.

Xem kết quả kiểm tra sức khỏe.

Cung Âu yên lặng, ngồi đó chặt chẽ trừng mắt cô, sắc mặt rất khó nhòn, tay thon dài cầm đũa gắp miếng thịt bỏ vào miệng.

Phiền muộn quá thì ăn thôi.

Thời Tiểu Niệm nhìn dáng vẻ của anh, không nói gì, rốt cuộc anh đang làm gì?

Cung Âu trừng mắt cô, muốn nói nữa, lại bị Thời Tiểu Niệm đánh gãy: “A! Có phải em cũng bị nan y không?”

“…”

“À! Em quên, hôm nay xem kết quả kiểm tra sức khỏe, em và bảo bảo đều rất tốt. Cung Âu, chúng ta không ai chết được, anh yên tâm đi.” Thời Tiểu Niệm sâu kín nói, tay vẫn nướng thịt.

Mùi thơm thịt lan tỏa trong không khí.

Con mắt Cung Âu thẳng tắp trừng cô: “Thời Tiểu Niệm, anh rất nghiêm túc nói chia tay với em.”

Thái độ của cô.

“Được, vậy anh có thể nói cho em lí do chính đáng không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.