Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Xung quanh trở nên yên tĩnh.
Nữ MC cầm micro, nói rõ ràng, “Xin chào các vị ký giả, ngày hôm nay công ty tổ chức buổi họp báo là muốn tuyên bố tin tức quan trọng: Cung Âu tiên sinh cùng Thời Tiểu Niệm tiểu thư quyết định kết thúc tình cảm bấy lâu nay. Bây giờ các vị ký giả có thể đặt câu hỏi liên quan đến vấn đề này.”
Thông báo ngắn gọn, dứt khoát, tất cả mọi người có mặt đều xôn xao, các ký giả vẫn còn ngỡ ngàng trước tin tức này đến quên cả việc đặt câu hỏi, phỏng vấn.
Mọi người đều bị chấn động mạnh trước tin tức này.
Thời Tiểu Niệm yên tĩnh ngồi tại chỗ, đôi tay đặt lên bàn, trên ngón áp út đã không còn đeo nhẫn.
Cung Âu ngồi cạnh cô, vẻ mặt thong dong bình tĩnh.
Một lúc sau, vài vị phóng viên phục hồi tinh thần, thắc mắc, “Cung tiên sinh cùng Niệm tiểu thư yêu nhau chưa bao lâu, vừa công bố tình cảm chưa đầy bốn tháng tại sao đột nhiên kết thúc phần tình cảm này?”
“…”
Thời Tiểu Niệm yên tĩnh, không trả lời.
Cung Âu rũ mắt, thấp giọng nói, “Đây là quyết định của cả hai chúng tôi, chúng tôi đều cho rằng kết thúc tình cảm này một cách nhanh chóng sẽ tốt hơn cho cả hai.”
Thời Tiểu Niệm lẳng lặng nghe.
Được lắm, là anh nói cùng nhau quyết định.
Từ đầu tới giờ, cô được quyền quyết định bao giờ?
“Thật sự là 2 vị quyết định chia tay sao?” phóng viên dời mắt sang nhìn Thời Tiểu Niệm, “Niệm tiểu thư, trước kia có lời đồn đại nói gia đình Cung tiên sinh phản đối cô, có phải áp lực đó là nguyên nhân khiến cho 2 vị phải chia tay?”
Câu hỏi khó chía thẳng vào Thời Tiểu Niệm.
Tiểu Niệm kiềm chế thân mình run rẩy, nhìn về phía trước, chớp mắt mỉm cười, “Không phải như vậy, xin mọi người đừng suy nghĩ lung tung rồi phỏng đoán.”
Cô nhất định phải tuân thủ hiệp ước chia tay giữa 2 người, không thể để cho danh dự của Cung Âu bị bôi đen.
“Niệm tiểu thư, các vị yêu nhau và chia tay đều công khai trên báo chí trong dịp quảng cáo sản phẩm mới, có phải là 2 vị phối hợp nhau để PR sản phẩm hay không?” một phóng viên hỏi.
Lôi cô ra làm bia đỡ đạn.
Mọi người thừa sức biết là có hỏi các vấn đề này thì Cung Âu không thèm trả lời.
“Cung Âu không cần làm những trò đó.”
Thời Tiểu Niệm bình tĩnh nói, lời này là thật cho nên cô tự tin khẳng định.
“…”
Cung Âu ngồi bên cạnh, đôi mắt đen đen nhìn chằm chằm cô, trong con ngươi phản chiếu hình ảnh cô, môi mỏng cười nhẹ tỏ vẻ hài lòng.
Lời của cô vừa dứt, một phóng viên hỏi tiếp vấn đề, “Niệm tiểu thư, các vị hiện tại từ người yêu trở thành bạn bè bình thường, vậy các vị có dự định sẽ tiếp tục lui tới gặp nhau hay không?”
Phóng viên cẩn thận đặt câu hỏi, thật ra điều muốn hỏi là Thời Tiểu Niệm có còn luyến tiếc khi bỏ lỡ cơ hội đặt chân vào cửa nhà hào môn không?
Nhưng đối mặt Cung Âu, họ né vấn đề nhạy cảm này.
“Các vị có vẻ rất thú vị khi làm khó Niệm tiểu thư.”
Giọng nói của Cung Âu vang lên đầy giận dữ.
Tất cả mọi người sửng sốt.
Thời Tiểu Niệm nhìn sang Cung Âu, trên mặt anh hiện rõ tức giận, đôi mắt đen nham hiểm nhìn về phía các vị ký giả.
Lúc này còn bảo vệ cô, đó là hư tình giả ý chứ làm sao có chút thật lòng.
Anh muốn thể hiện bản thân đối với bạn gái cũ rất tốt bao nhiêu đồng thời cũng đề cao hình tượng chính mình.
Cung Âu lạnh lùng nói, “Chúng tôi vẫn là bạn bè tốt.”
“Chúng tôi đương nhiên sẽ không có bất kỳ tiếp xúc nào về sau.” Thời Tiểu Niệm mỉm cười cắt ngang lời Cung Âu.
Cung Âu nghiêng người về phía trước đang nói thì bị cắt ngang, âm thanh kẹt trong cổ họng, trong nháy mắt đen mặt, đôi mắt đen không thể tin trừng mắt nhìn Thời Tiểu Niệm.
Cô ấy vừa nói cái gì?
Anh đã nói như vậy cô lại phản bác vạch rõ giới hạn, cô muốn làm gì đây?
Thời Tiểu Niệm dứt lời, mọi người đều ồ lên kinh ngạc, các ký giá vội vàng chụp ảnh cô, đèn flash loé sáng liên tục.
“Tại sao không thể gặp gỡ nhau nữa, xin tiểu thư nói rõ ý kiến.”
Phóng viên đưa vấn đề cuối cùng hỏi, đây cũng là sự thắc mắc của tất cả mọi người có mặt tại hội trường
Thời Tiểu Niệm gượng cười, không nhìn tới sắc mặt Cung Âu, bình tĩnh nói, “Mặc dù chung tôi chia tay vui vẻ, nhưng chia tay vẫn là chia tay, trong tương lai chúng tôi đều sẽ có tình yêu mới, nếu vẫn liên lạc tiếp xúc nhau sẽ làm cho đối tượng bạn gái, bạn trai của chúng tôi thêm buồn phiền, đau lòng.”
“…”
Cung Âu nhìn chằm chặp Thời Tiểu Niệm.
Cô ấy quyết tâm không muốn gặp mặt anh.