Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới

Chương 600: Chương 600: Chương 319: Bóp cổ cô ta 2




“Em xấu?” Mona bị anh vây ở trên tường không thể động đậy, nước mắt không ngừng rơi xuống: “Cung Âu, hiện tại anh bị căn bệnh cố chấp giày vò nên không nhìn rõ mà thôi, chờ anh hết bệnh rồi, em không tin anh vẫn để Thời Tiểu Niệm vào mắt.”

“Tôi không cần trị.”

Cung Âu cắn răng nói, hung hăng nhìn Mona.

“…”

Mona nhìn thấy ánh mắt đó, lồng ngực vô cùng đau đớn.

Đây là người duy nhất có thể khiến cô từng ấy năm bỏ bao công sức để nghiên cứu, để yêu anh, cũng là người duy nhất có thể khiến cô đau lòng như vậy.

“Tôi cảnh cáo cô, đừng có gây chuyện nữa, nếu không, tôi sẽ giết cô, cùng lắm thì kết một mối thù với gia tộc của cô, cũng không ảnh hưởng gì.” Cung Âu hung tợn cảnh cáo Mona, sau đó buông tay, không thèm liếc nhìn khuôn mặt đầy nước mắt của cô, xoay người bước đi.

“Được, nếu không tiếp tục điều trị, anh cảm thấy mình có thể khống chế được bản thân bao nhiêu lần nữa?”

Giọng nói Mona vang lên phía sau hắn, mang theo một chút nghẹn ngào: “Hai người chia tay chưa được bao lâu, anh liền không thể khống chế chính mình tìm tới cửa nhà cô ấy, em có khuyên can anh cũng vô dụng, anh cảm thấy mình trăm phương nghìn kế muốn chia tay còn ý nghĩa gì sao?”

“…”

Cung Âu dừng lại, bóng lưng cứng ngắc.

“Nếu là có người chụp được hình của anh cùng Thời Tiểu Niệm, anh nghĩ Cung gia bên kia sẽ không cảm thấy kì lạ sao?” Mona tiếp tục nói: “Cho dù không có ai chụp được đi nữa, Cung gia thúc giục anh đính hôn, nếu anh không đồng ý, sớm hay muộn bọn họ cũng sẽ nghi ngờ quan hệ giữa anh và Thời Tiểu Niệm, đến lúc đó, tất cả mọi chuyện sẽ bị bại lộ, Thời Tiểu Niệm vẫn chỉ có con đường chết.”

Đính hôn.

Cung Âu cắn răng, hai tay nắm chặt, giọng nói lạnh lùng: “Cô cảm thấy có thể dùng điểm yếu đó uy hiếp tôi cả đời không?”

Bại lộ, trước mắt mà nói, chỉ cần Mona không lắm miệng, mọi chuyện sẽ không thể nhanh chóng bại lộ như vậy.

“Nếu như em chỉ muốn ngồi vào vị trí Cung thiếu phu nhân, em chỉ cần đem mọi chuyện nói với Cung lão gia, Cung lão gia sẽ thay em lo liệu mọi chuyện.” Mona nghẹn ngào nói: “Nhưng em không làm như vậy, em nói hết mọi chuyện với anh đầu tiên, bởi vì em có tham vọng, em không chỉ muốn vị trí Cung thiếu phu nhân mà còn muốn trái tim của anh.”

Cô ta đã lẳng lặng yêu anh năm năm, nhất định phải nói ra cho anh hiểu tình yêu của cô ta.

“Nằm mơ.”

Cung Âu không cần suy nghĩ nhiều, đầu cũng không thèm quay lại.

“Em không thể hiểu nổi, tại sao anh lại yêu Thời Tiểu Niệm, cô ta thì có cái gì tốt, từ nhỏ đã không cha không mẹ, chính mình còn bị nhiều người vũ nhục, người phương Đông các người không phải rất xem trọng thanh danh sao?” Mona hỏi.

“Cô nói đủ chưa?”

Cung Âu tức giận.

“Vẫn chưa.” Mona đứng ở sau lưng anh, nhịn không được tiếp tục nói: “Cho dù đó là chuyện cô ấy không muốn, vậy nhân phẩm cô ấy tốt lắm sao? Thời Tiểu Niệm có thể so với em sao? Cô ta không phải cũng ham hư vinh sao? Chính cô ta cũng thừa nhận, sợ anh không cần mình cô ta mới nói chính mình không bị người ta làm nhục, nói đứa nhỏ là con anh.”

Bị người ta làm nhục, đứa nhỏ không phải con của anh.

Hai câu này nói đủ động chạm đến lòng tự trọng của một người đàn ông, nhất là Cung Âu.

Cung Âu xoay người, một đôi mắt đỏ ngầu nhìn Mona, vẻ mặt tràn đầy sát khí, Mona đứng bên tường, thấy thế sợ tới nổi chân đứng không vững.

Nhớ tới cảm giác vừa rồi bị Cung Âu bóp cổ, Mona lập tức ngồi xổm xuống, sợ hãi nhìn anh.

“Như thế nào, cô cũng biết sợ?” Cung Âu tàn ác nhìn Mona: “Nói tiếp đi, vừa rồi không phải cô rất muốn nói sao?”

“…”

Mona mím môi, không dám nói cái gì nữa, trong lòng căm giận uất ức.

“Không cần cô ấy phải thật tốt, Cung Âu tôi tình nguyện dùng tất cả những gì mình có để che chở cho cô ấy.”

“…”

“Nếu cô còn ở trước mặt tôi nói những lời như vậy về Thời Tiểu Niệm, tôi đảm bảo cô sẽ không toàn thây mà đi về.” Cung Âu lớn tiếng quát, sau đó đi nhanh ra ngoài.

“…”

Mona ngồi xổm trên mặt đất, trên người không còn chút khí chất của một đại tiểu thư, sợ hãi chật vật đứng lên.

Cung Âu đi nhanh ra ngoài, một đấm hung hăng rơi trên tường, trên tay chảy ra vết máu, trong mắt chỉ còn vẻ lo lắng.

Nếu như anh sớm giải quyết sạch sẽ chuyện năm đó, sớm ngày niêm phong cất vào kho, Mona cũng không thể uy hiếp anh.

Cung Âu đi thật lâu, Mona mới từ trên mặt đất chậm rãi đứng lên, đi đến trước gương, ngẩng mặt nhìn bản thân trong gương, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi.

Trên cổ cô bị siết chặt đến nổi đỏ ửng cả lên.

Thiếu chút nữa.

Thiếu chút nữa cô ta đã thật sự bị Cung Âu giết.

Lúc trước cô ta còn hâm mộ Cung Âu cố chấp đến mức như vậy đối với Thời Tiểu Niệm, đã từng nghĩ có thể thay đổi vị trí cho cô ấy cũng rất tốt.

Hiện tại xem ra đây chính là một hi vọng xa vời.

Chướng ngại nhân cách của Cung Âu, cô ta căn bản không khống chế được.

Phải chữa hết bệnh cho anh.

Nếu không, trong lòng Cung Âu vĩnh viễn chỉ có Thời Tiểu Niệm, đối với cô ta chỉ có thể gầm lên giận dữ, hoàn toàn không để vào mắt.

Hơn nữa, cô ta dùng chuyện kia để uy hiếp Cung Âu nếu đợi đến khi anh tìm cách giải quyết ổn thỏa, đến lúc đó trên tay cô ta căn bản không còn gì nữa rồi.

Mona nhìn dáng người xinh đẹp của mình trong gương, cô ta và Thời Tiểu Niệm rõ ràng cô xinh đẹp hơn.

Cung Âu không ngừng khiêu chiến lòng kiêu ngạo và sự tự tin của cô ta, cô ta sẽ không dễ dàng chịu thua anh.

“Cung Âu, trận chiến này, anh nhất định là tù binh của em.”

Mona nhìn vào gương nói.

Mười phút sau, Mona lái một chiếc xe thể thao màu đỏ trên đường cao tốc, vết đỏ trên cổ cũng dần dần phai nhạt.

Chữa trị như thế nào?

Cung Âu không muốn, cô ta cũng không có cách nào khác bắt buộc anh trị liệu.

Hiện tại anh vừa không ăn đồ cô ta nấu, cũng không nghe lời của cô ta.

Vậy chỉ có thể nhờ đến người áp chế được Cung Âu ra mặt, bắt buộc anh nhận trị liệu

Có lẽ, cô ta nên nói với Cung gia, đó là một ý kiến không tồi, nghĩ như vậy, Mona lấy di động ra bấm một dãy số.

Điện thoại rất nhanh đã được kết nối, có người dùng một chuỗi tiếng Anh hỏi cô.

Mona ngồi trên xe thể thao, cầm di động nói: “Xin chào, tôi là Mona của gia tộc Lancaster, ta muốn cùng Cung phu nhân nói chuyện một chút có được không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.