Anh bỗng nhiên dừng bước, ánh mắt lạnh lùng nhìn ông, có chút tức giận: “Việc này vì sao không có nói sớm?”
Thế mà đến bây giờ mới nói ra
Phong Đức dừng chân, giật mình nhìn phía Cung Âu: “Thiếu gia, cái này cùng Thời tiểu thư có quan hệ sao?”
Ông cũng là nghe đến Cung gia liền thuận miệng nói thôi.
Phu nhân có chỉnh Thời tiểu thư, nhưng đó là muốn Thời tiểu thư rời khỏi thiếu gia, đây không phải cũng rời đi sao.
“ “
Đương nhiên có quan hệ.
Cung Âu đứng ở nơi đó, ánh mắt suy tư, ngón tay xẹt qua môi mỏng, tự hỏi mọi chuyện, sắc mặt nặng nề.
Phong Đức đứng ở một bên, không dám quấy rầy anh.
La Kỳ đột nhiên thay đổi kế hoạch không đi du lịch.
Những tên bắt cóc kia mang Thời Tiểu Niệm ngồi thuyền, mà không tốc độ nhanh như máy bay, là ngồi thuyền.
“Thời tiểu thư cũng chỉ là một phụ nữ mà thôi, đã bị ô uế, con cứ đổi đứa khác. Sao con còn vì một người phụ nữ như vậy mà lại nổi giận với ta, Cung Âu, con đừng quên, ta là mẹ của con.”
“Đứa nhỏ này là của con tại sao phải bỏ con của mình”
Trí nhớ trong quá khứ như được mở ra.
Trong mắt Cung Âu lóe lên ánh sáng: “Phong Đức, tôi nhớ hình như ở trong bệnh viện nghe có người nào nói qua, phụ nữ có thai không thích hợp đi máy bay, có phải có việc này không”
“Đúng là có chuyện như vậy.” Phong Đức gật đầu: “Nếu như đứa bé trong bụng đã được nhiều tháng, đi máy bay có thể sẽ gây dị dạng.”
Gây dị dạng.
Là ai làm, anh biết rồi
Vấn đề trước đó đều đã được giải đáp
La Kỳ, mẹ thật đúng là chơi một nước cờ hay.
Nhắt thời sắc mặt Cung Âu nặng nề vô cùng khó coi.
“Chuẩn bị máy bay tư nhân, tôi lập tức qua Anh quốc.” Cung Âu lạnh lùng nói, hạ quyết định.
“Qua Anh quốc, không phải muốn đi Phong Giang Khẩu sao?”
Phong Đức kinh ngạc nhìn anh.
“Manh mối bên kia ông tiếp tục tra cho tôi, tôi qua Anh quốc.” Cung Âu lạnh lùng nói, không có đi ra ngoài, mà chính là đi tới phòng thay quần áo.
“Thế nhưng…”
Phong Đức còn muốn hỏi, Cung Âu đã nhanh chân rời đi, thiếu gia vừa mới nói còn nhà khác là ai.
Người hầu nữ kéo tới hai vali hành lý, Cung Âu trực tiếp mở ra, cầm lấy một số quần áo nữ trang ở trong phòng thay đồ vào.
Khí hậu Anh quốc không thể so với Trung Quốc, quần áo nên mang nhiều một chút.
Người phụ nữ kia còn chưa từng qua Anh quốc, không biết có thể thích ứng hay không.
“Mang mỹ phẩm dưỡng da các loại bình thường Thời Tiểu Niệm dùng quen lấy tới cho tôi” Cung Âu phân phó người làm nữ.
“Vâng, thiếu gia.”
Người làm nữ gật đầu, quay người rời đi lấy đồ.
Cung Âu thu xếp hành lý không có chiếm dụng quá nhiều thời gian, toàn bộ mang theo đều là thứ Thời Tiểu Niệm dùng quen mặc quen ở đây, sau đó liền lôi kéo hai vali hành lý ra ngoài.
Mây trắng từng đóa, bầu trời sáng ngời tỏng vao như rửa.
Cuối cùng Mona được thoát khỏi việc hỏi tra, cô ta suy yếu vô lực bước đi từng bước ra ngoài ban công, khuôn mặt tái nhợt gầy gò, lộ ra đôi mắt mắt màu xanh vô cùng lớn.
Cô ta dựa vào một bên ban công, thống khổ thở gấp.
Vì có được Cung Âu, cô ta còn phải bỏ ra bao nhiêu mới có thể có được đến báo.
Một tiếng máy bay vang trên không trung.
Mona ngẩng đầu, chỉ thấy một chiếc máy bay ở trên không trung tòa thành, tạo một dải mây trắng ở trên bầu trời màu lam.
Đẹp như vậy, đẹp như thế.
“Mona tiểu thư, không bằng nghỉ ngơi một chút đi.”
Phong Đức đi đến phía sau cô ta lễ độ nói ra.
“Cung Âu đâu?” Bờ môi Mona mang theo khô nứt, giọng nói không chút khí lực: “Anh ấy ở đâu?”
Vì sao đột nhiên tha cho cô ta.
“Thiếu gia qua Anh quốc, phân phó Mona tiểu thư ở đây tĩnh dưỡng cho tốt, tất cà chờ ngài trở lại hẵng nói.” Phong Đức khẽ cười nói.
“...“
Qua Anh quốc.