Người dẫn chương trình là một người ngoại quốc, ngoài miệng nói: “Cái này trong tiếng Trung nghĩa là tặng N.N, nếu như là N.E thì tôi có thể hiểu được, còn đây lại là N.N, không biết có ý nghĩa đặc biệt gì không? ok, tôi tương đối thích hỏi vấn đề nằm ở phía sau hơn, hy vọng sẽ không làm ngài bất mãn.”
Cung Âu quay đầu nhìn về phía màn ảnh, sau đó ngồi thẳng người lên, đôi mắt đen nhìn về phía người dẫn chương trình, ung dung thong thả nói: “Là có ý nghĩa đặc biệt, nhưng tôi không chuẩn bị công khai ngay bây giờ.”
Không chuẩn bị công khai còn thần bí như vậy, làm cho người ta thêm tò mò.
“Ok.” Người dẫn chương trình cười một tiếng, không hỏi nữa, tiếp tục nói: “Cung tiên sinh yên lặng nửa năm, vừa mới trở lại thì đưa ra một hoạt động chính là thúc đẩy loạt người máy hướng đến người tiêu dùng bình dân, người máy lấy chức năng phân loại, độc quyền nghiên cứu người máy, người máy rất tiện nghi thậm chí bán năm ngàn bảng Anh, người bình dân cũng không thể nào mua nổi. Không biết Cung tiên sinh vì sao sinh ra ý tưởng như vậy?”
Yên lặng nửa năm.
Thời Tiểu Niệm dựa vào tường, thì ra tất cả mọi người đều biết anh yên lặng nửa năm, nửa năm đó đều do đi tìm cô, cô lúc đầu là hiểu lầm anh.
Một mình chịu đựng chân tướng, một mình chịu đựng hiểu lầm, mùi vị nhất định không tốt đẹp gì!
Trong ti vi, Cung âu nghe lời của người dẫn chương trình, đôi mắt bộc phát thâm thúy, anh yên lặng, hai giây sau nói: “Giá cả ở thời điểm ban đầu đưa ra, có người nói với tôi, người máy quá mắc, cho nên, tôi để cho nó trở nên rẻ hơn.”
Anh nói nghe thật đơn giản.
“...”
Thời Tiểu Niệm nghe, trong trong cực kỳ chấn động, ký ức cuồn cuộn trở về.
Thì ra, anh còn nhớ.
Cung âu nói xong, bỗng nhiên ngước mắt nhìn về hướng ống kinh, ánh mắt sâu lắng nhìn vào tựa như qua màn ảnh sẽ nhìn thấy được cô.
Người dẫn chương trình làm sao bỏ qua cho tốt như vậy cơ hội, lập tức hỏi: “Cung tiên sinh ban đầu nghiên cứu người máy là vì bạn gái cũ, vì một câu nói của Thời tiểu thư, không biết bây giờ người mà Cung tiên sinh nhắc đến có phải là cô ấy không?”
Lại nhắc tới thời điểm ban đầu định giá.
Thời Tiểu Niệm hô hấp có chút khó khăn.
“Chính cô ấy là người sở hữu người máy đầu tiên.” Cung âu không có muốn ý phủ nhận, thản nhiên thừa nhận: “Từ khi bắt đầu nghiên cứu người máy, cô ấy chính là người cho tôi linh cảm nhiều nhất, và bây giờ, vì cô muốn những người bình dân có thể sở hữu người máy, là tôi thay cô ấy tặng cho họ.”
Anh cứ như vậy trực tiếp thừa nhận, ngay cả người dẫn chương trình cũng sững sốt vài giây, mới tiếp tục hỏi một vài vấn đề chuyên nghiệp hơn, cũng không nhắc đến vấn đề này nữa.
“...”
Thời Tiểu Niệm ngồi ở chỗ đó, một tay bụm miệng, đôi mắt ửng đỏ khiếp sợ.
Cô không nghĩ tới Cung Âu vào lúc này lại mang những lời này nói ra bên ngoài như vậy, bọn họ đã chia tay, tại sao anh lại nói những chuyện này ra bên ngoài?.
Không sợ làm cho cung gia bên kia tức giận sao?
“Tiểu Niệm, em cũng sợ ngây người chứ ? Cung tiên sinh lại còn ở nhắc đến tên em với truyền thông, anh ấy không sợ vị hôn thê ghen sao?” giọng nói của Hạ Vũ vang lên trong điện thoại, ngay sau đó lại nói: “Hay là, anh ta làm như vậy là muốn nói với mọi người trên thế giới rằng em và anh ấy đã chia tay nhưng vẫn là bạn bè.”
“...”
Thời Tiểu Niệm ngồi ở đó, cặp mắt ửng đỏ.
Anh vì cô mà làm được một nhóm người máy bình dân.
“Tiểu Niệm, em vẫn còn nghe sao?” giọng nói Hạ Vũ truyền tới.
“ Ừ, em nghe, chắc là giống như chị nói, anh ấy đang muốn ra vẻ anh ấy là một người hào phóng.” Thời Tiểu Niệm rốt cuộc lên tiếng, đôi mắt đỏ âu.
“Nhưng ý nghĩa này thật là hay, dù là bây giờ anh ấy có vị hôn thê, hàng loạt người máy Mr. vĩnh viễn vì em mà tồn tại, em không phải sinh mạng anh ấy, nhưng không phải không tồn tại.” Hạ Vũ nói với cô rồi cúp điện thoại.
Em không phải sinh mạng anh ấy, nhưng không phải không tồn tại!
Cũng bởi vì cái này, Cung Âu mới có vì bị thương mà vẫn tiếp nhận phỏng vấn sao?
Có thể rõ cái gì, thật sự bọn họ không nên dây dưa tiếp nữa.
Tặng N.N
N.N
Niệm, Nian
Thời Tiểu Niệm đọc nhẩm nhẩm, là nhớ không quên.
Cung Âu, ban đầu chia tay là anh nói, tại sao giờ đây em quyết định buông xuống, nhưng anh lại không bỏ cuộc.
Thời Tiểu Niệm tắt ti vi, một người lẳng lặng ngồi cạnh cửa sổ, nước mắt im lặng chảy xuống gò má.
...
Chỉ một đoạn phỏng vấn ngắn gọn lại giống như là đá rơi xuống hồ, kích động vô số, nhưng ảnh hưởng nhất chính là cuộc sống của Thời Tiểu Niệm.
Thời Tiểu Niệm ngẫm nghĩ, cô không nghĩ đến việc cùng Cung Âugây rối loạn.
“Đây là ý gì của Cung Âu? Có vị hôn thê còn muốn làm gì con! Ba nói cho con biết, Tiểu Niệm, không cho phép con lui tới với Cung Âu vì bất cứ cái gì, Tịch gia chúng ta từ trước đến giờ khiêm tốn, không thích xuất hiện trước truyền thông, loại quý tộc này Tịch gia chúng ta với tới không nổi đâu! Mau sớm cùng Thiên Sơ kết hôn, không cho phép con và bên kia quay lại!” Tịch Kế Thao tức giận nói xong liền cúp điện thoại.
Thời Tiểu Niệm đứng đang vẽ mang trong phòng làm việc, nghe giọng nói trong điện thoại bị cắt đứt, lặng lẽ bỏ điện thoại xuống.
Cung Âu vừa phỏng vấn xong, cha, mẹ, Mộ Thiên Sơ thay phiên nhau “Thăm hỏi sức khỏe “ cô một lần, đều cho rằng cô lại cùng Cung Âu dây dưa.
Cha tức giận, mẹ khuyên nhủ, còn trong lời nói Mộ Thiên Sơ như có lời nhắc nhở làm cho cô nhức đầu khó chịu.
Chưa có gì đã như vậy, cô không dám tưởng tượng nếu cô cùng Cung Âu trở lại với nhau, thì sẽ tạo nên sóng to gió lớn cỡ nào!
Nhưng hiển nhiên, chuyện này rất xa vời.
Thời Tiểu Niệm cùng Hạ Vũ cầm mớ truyện tranh manga từ trong công ty đi ra, một đám ký giả liền lít nhít vây lại, đem các cô vây lại muốn thoát cũng không lọt ——
“Thời tiểu thư, Cung Âu ví cô là nữ thần linh cảm, cô với lời này có muốn nói cái gì không?”
“Nếu là nữ thần linh cảm, tại sao ban đầu muốn chia tay, thật chỉ bởi vì tính cách không hợp sao?”
“Chia tay gần một năm, Cung Âu lại đột nhiên nhắc tới cô, cô cảm thấy anh ta là ý gì, các người sẽ hợp lại sao? Không phải anh ta đã có vị hôn thê sao? Đối phương bối cảnh là cao hơn cô.”
“...”
Các ký giả rối rít xông tới, cầm micro cùng máy quay phim liền đẩy về phía trước.
Một khắc cô động đậy sẽ nuốt chững lấy cô.
Thời Tiểu Niệm không để ý, không nghĩ nhiều, một tay ngăn Hạ Vũ trước mặt, một tay đẩy ra ký giả, lo lắng nói: “Các người cẩn thận một chút, đây là phụ nữ có thai, nhờ các người, tôi không muốn nói gì hết, mời các người rời đi.”