Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới

Chương 757: Chương 757: Chương 398: Khẩu trang tình nhân 1




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

“...”

Thời Tiểu Niệm cứng đờ đứng ở đó.

Dáng vẻ của anh bây giờ giống như bị cô hỏi vấn đề này làm tổn thương thật sâu, cô không nói ra lời.

“Đây là ngày cuối cùng, anh muốn làm gì em cũng phải làm theo ý anh!” Cung Âu rất bá đạo mà nói: “Sau ngày hôm nay, em được tự do, anh cũng sẽ không là Cung Âu của trước đây nữa!”

Kiêu căng như vậy.

Ngày cuối cùng tại sao không phải là anh làm theo ý cô, mà cô phải làm theo ý anh chứ?

Thời Tiểu Niệm nghĩ thầm, nhưng không nói ra, miễn cưỡng giả vờ bình tĩnh nói: “Vậy thì đi thôi, đi mua thức ăn.”

“Ừ...”

Nghe thấy cô đồng ý, Cung Âu mới miễn cưỡng hài lòng hừ một tiếng, xoay người đi ra ngoài.

Phong Đức đuổi theo kịp, trên tay là một cái áo khoác được cắt may hết sức vừa người, mặc vào cho Cung Âu, cầm chìa khóa xe đưa cho anh: “Thiếu gia, chìa khóa của anh.”

“Tại sao phải cầm chìa khóa xe?” Thời Tiểu Niệm khó hiểu nói.

“Hôm nay chỉ có hai chúng ta cùng đi.” Cung Âu nói.

Chỉ có hai người?

Thời Tiểu Niệm ngạc nhiên, đột nhiên bị Cung Âu kéo ra ngoài.

Đi ra dãy lầu A, chỉ thấy một chiếc xe thể thao mui trần màu xám tro đậu ở đó, làKoenigsegg, mặt ngoài của xe thể thao giống như đang chuyển động, đường cong lạnh lùng đầy vẻ phách lối, màu sắc rất mới.

Cung Âu đi thẳng về chiếc xe thể thao, đưa tay mở cửa xe.

Bỗng dưng, anh quay người lại đưa cho cô một chiếc khẩu trang màu đen, rõ ràng là nhỏ hơn chiếc khẩu tranganh đang đeo trên mặt một chút.

Thời Tiểu Niệm nhìn Cung Âu đầy khó hiểu: “Tại sao lại đưa khẩu trang cho tôi?”

“Em không cảm thấy ở chung một chỗ với anh quá rêu rao sao? Không phải em nói là ở chung với Mộ Nghìn Sơ mới có cảm giác có cuộc sống yên tĩnh hay sao?” Cung Âu lạnh lùng nhìn cô nói: “Đeo lên, nhìn xem anh ở chung với emmột ngày có thể yên tĩnh hay không!”

Thời Tiểu Niệm nhìn anh đầy kinh ngạc, đưa tay nhận lấy khẩu trang.

Cuộc sống yên tĩnh một ngày.

Thật sự là trước đây cô cùng với Cung Âu rất ít có sự bình yên, anh rất dễ làm người ta chú ý, ai cũng nhìn anh chằm chằm, cô đứng bên cạnh anh cũng sẽ bị nhìn chằm chằm.

Cung Âu đang muốn lên xe, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, quay đầu nhìn cô một cái, giọng nói lạnh hơn: “A, là nửa ngày.”

Anh chỉ để cho cô nghỉ một lát làm cơm trưa.

Thời gian ăn bữa trưa qua đi, cô nhất định sẽ rời đi, vậy giữa bọn họ chỉ còn lại nửa ngày,

Nói xong, Cung Âu không hề quay đầu lại ngồi lên xe, dùng sức đóng lại cửa xe.

“...”

Thời Tiểu Niệm nhìn khẩu trang trên tay, tâm trạng có chút khổ sở.

Đúng vậy, chẳng qua là nửa ngày mà thôi, nhưng có thể cùng với Cung Âu vượt qua nửa ngày yên tĩnh cũng không tệ, không phải sao.

Thời Tiểu Niệm đeo khẩu trang màu đen lên mặt, sau đó ngồi lên xe.

Xe thể thao của Cung Âu bay vùn vụt ra khỏi tiểu khu của Thiên chi cảng.

Cách đó không xa là một cây cột La Mã, Mộ Nghìn Sơ đứng ở đó, mặt không biểu cảm, cặp mắt nhìn về hướng xe thể thao vừa đi, Bác sĩmặt sẹotừ phía sau đi tới, nhìn theo ánh mắt của Mộ Nghìn Sơ, nói: “Mộ thiếu, có phải là đại tiểu thư muốn cùng Cung tiên sinh...”

Nói đến đây, bác sĩMặt sẹongừng lại, muốn nói lại thôi.

“Tại sao không nói tiếp?” Mộ Nghìn Sơ lạnh nhạt hỏi.

“Đại tiểu thư là đang cùng với Cung tiên sinh gian tình vụng trộm sao?” Bác sĩMặt sẹohỏi: “Cung Âu là người đã có vị hôn thê, coi như là có gia đình. đại tiểu thư nếu vẫn dây dưa một chỗ với anh ta, thì cô chính là tình nhân của anh ta.”

“Cô ấy sẽ không.”

Trên mặt của Mộ Nghìn Sơ không có chút vui vẻ nào, nhưng lời nói lại rất chắc chắn.

Thời Tiểu Niệm không phải là người như vậy.

“Vậy tại sao đại tiểu thư lại...” Bác sĩMặt sẹocau mày, sau đó nhìn Mộ Nghìn Sơ đầy cung kính nói: “Mộ thiếu, anh có muốn tôi làm gì hay an bài chút gì không? Để cho Thời tiểu thư hồi tâm chuyển ý.”

An bài chút gì?

Còn có thể làm gì? Muốn anh chủ động đi tính kế Thời Tiểu Niệm, Mộ Nghìn Sơ sẽ không đành lòng.

Huống chi, Thời Tiểu Niệm càng ngày càng thông minh, cơ hồ là mỗi lần cũng sẽ nhìn thấu mục đích của anh, quan hệ của bọn họ gần đây càng ngày càng nhiều hiềm khích.

Đây không phải là điều mà anh muốn nhìn thấy.

“Không cần phải như vậy.” Mộ Nghìn Sơ nhìn về hướng bọn họ vừa rời đi, lạnh nhạt nói: “Chờ đến lễ đính hôn của Cung Âu, Tiểu Niệm nhất định sẽ rời đi.”

Anh rất hiểu Thời Tiểu Niệm, chỉ cần Cung Âu vừa đính hôn, cho dù cô có yêu Cung Âu đến mấy, cũng sẽ không bao giờ gặp lại anh ta.

Lúc đó, thời cơ của anh liền đến.

“Nhưng Thời tiểu thư ở Anh quốc chịu nhiều khổ như vậy, tôi cứ nghĩ rằng cô ấy sẽ từ bỏ ý định đối với Cung gia, nhưng bây giờ vẫn như thường....” Một cái lễ đính hôn có thể làm đại tiểu thư thay đổi hay sao?

“Ông không hiểu Tiểu Niệm.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.