Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Thời Tiểu Niệm nhìn ông nghi ngờ: “Sao ông lại biết? Chẳng lẽ Cung Âu thật sự đang điều tra tình trạng của tôi gần đây.”
“Không có, thiếu gia không bảo tôi tra tình trạng gần đây của Tịch tiểu thư, nhưng mà... cậu ấy bảo tôi điều tra chuyện của Mộ Thiên Sơ tiên sinh, cho nên tôi mới biết hôm nay hai người đến bệnh viện.” Phong Đức chần chờ nói.
Điều tra Mộ Thiên Sơ?
Thời Tiểu Niệm kinh ngạc nhìn ông, sau đó nói: “Phong quản gia, ngồi xuống rồi nói đi.”
Hai người ngồi xuống trên ghế dài trong bệnh viện, Thời Tiểu Niệm phát hiện hôm nay Phong quản gia hơi khác thường, Phong Đức luôn là người ung dung bình tĩnh, nhưng mà hôm nay lại rõ ràng thấy được ông đang cố gắng giấu cái gì đó, gương mặt hốt hoảng.
“Phong quản gia, có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?”
Thời Tiểu Niệm hỏi, lúc hỏi ra câu này trong lòng cô hơi sợ hãi.
Những chuyện xảy ra gần đây cũng quá loạn, nhưng chỉ giới hạn trên người mình thôi, bên Cung Âu kia hẳn là rất đắc ý, tại sao Phong quản gia lại có bộ dạng như thế này?
“Nói xảy ra chuyện thì là xảy ra chuyện, nói không có chuyện cũng là không có chuyện.”
Phong Đức nói, thờ dài một hơi.
“Rốt cuộc là ý gì, Cung Âu điều tra Thiên Sơ làm gì, bời vì ghen tị sao? Nhưng mà anh ấy cũng đã chia tay với tôi.”' Thời Tiểu Niệm không nghĩ ra lúc này Cung Âu còn có lý do gì mà điều tra Mộ Thiên Sơ, bây giờ hản là anh nên bận rộn với buổi lễ đính hôn mới đúng.
Nghe vậy, Phong Đức gật đầu: “Đúng vậy, đây cũng là việc mà tôi không thể hiểu nổi, Tịch tiểu thư, không nói gạt cô, từ sau khi hai người chân chính chia tay, tôi luôn cảm thấy thiếu gia có gì đó không đúng lắm.”
“Không đúng lắm, thân thể anh ấy không thoải mái sao?”
Thời Tiểu Niệm khẩn trương đứng lên hỏi.
“Không phải, là...” Phong Đức muốn nói gì đó, lại do dự nhìn hai người vệ sĩ cùng bác sĩ mặt sẹo theo sát sau lưng cô.
Thời Tiểu Niệm thấy vậy không chút do dự nhìn bác sĩ mặt sẹo: “Mấy người đứng xa một chút, không cần theo tôi.”
“Đại tiểu thư, chúng tôi cần phải bảo vệ bên cạnh cô.”
Bác sĩ Mặt sẹo phòng bị nhìn Phong Đức một cái.
Loại thời điểm mấu chốt này, không thể tin tưởng ai được cả.
Thời Tiểu Niệm đứng bên cạnh Phong Đức nói: “Phong quản gia sẽ không hại tôi, mấy người lui về phía sau đi, tôi có chuyện cần nói với Phong quản gia.”
Phong quản gia là một quản gia trung thành làm hết phận sự của mình, không tiện nói chuyện riêng tư của chủ nhân mình trước mặt người ngoài.
“Nhưng mà Mộ thiếu...”
“Tôi là đại tiểu thư, mấy người không nghe lời tôi sao?” Thời Tiểu Niệm lạnh lùng hỏi.
“Dạ, đại tiểu thư.”
Bác sĩ Mặt sẹo và hai vệ sĩ lui sang một bên.
Thời Tiểu Niệm quay đầu lại, Phong Đức nhìn cô, trong mắt xẹt qua một tia cảm động.
Ông đi lên phía trước mấy bước nói: “Tịch tiểu thư không cần phải lo lắng, ngoại trừ thỉnh thoảng bị nhức đầu thì thân thể của thiếu gia vẫn rất tốt, tôi là nói một vài hành vi của cậu ấy biến hóa làm cho tôi không thể tưởng tượng nổi.”
Thời Tiểu Niệm theo ông đi về phía trước, hỏi: “Biến hóa như thế nào?”
Cô thấy Cung Âu trên báo chí và tivi vẫn rất tốt mà, sắc mặt cũng tốt hơn, tràn đầy tự tin, cao ngạo đối mặt với truyền thông như lúc trước, không có gì không ổn.
“Thật ra thì tất cả chỉ là tôi suy đoán.” Phong Đức vừa đi vừa nói: “Giống như Tịch tiểu thư nói, hai người đã chia tay, nhưng thiếu gia vẫn muốn tôi điều tra Mộ Thiên Sơ, chính chuyện này cũng đã không bình thường, không phải sao? Tôi hỏi điều tra làm gì, cậu ấy cũng không nói.”
“Vậy thì có chỗ nào không đúng?”
Thời Tiểu Niệm lo âu hỏi, cô thật không cách nào tưởng tượng được người mình để ý xảy ra chuyện, cô không chịu nổi.
“Nếu như nói trong lòng thiếu gia vẫn chưa buông Tịch tiểu thư xuống được, vậy tại sao cậu ấy còn rất chăm chú chuyện buổi lễ đính hôn, lớn đến sân khấu phải chắc chắn, nhỏ đến kiểu dáng lễ phục, tất cả những việc đó cậu ấy đều phải hỏi thật kỹ.” Phong Đức nói, trên mặt tràn đầy lo âu.
“Chăm chú buổi lễ đính hôn?” Thời Tiểu Niệm lặp lại lời của ông.
“Đúng vậy, theo lẽ ra, hẳn là thiếu gia nên không quan tâm buổi hôn lễ chút nào, nhưng mà trên thực tế, cậu ấy lại để ý tất cả mọi chuyện, có lúc vì nghiên cứu chi tiết của buổi lễ đính hôn cả đêm không ngủ, chỉ ngồi đó suy nghĩ.”
Phong Đức tiếp tục nói: “Đúng rồi, cậu ấy còn thường thảo luận với Mona tiểu thư, tôi thấy dường như tình cảm cá nhân của hai người tăng tiến rất nhiều, tối hôm qua Mona tiểu thư còn ngủ lại Thiên Chi Cảng nữa.”
Ngủ lại Thiên Chi Cảng?
Tình cảm tăng tiến rất nhiều?
Nghe vậy, sắc mặt Thời Tiểu Niệm tái nhợt, bàn tay đặt bên người không tự chủ được siết chặt, khó khăn nở một nụ cười: “Vậy sao? Đó không phải là chuyện tốt sao, cũng không thể thật sự biến buổi lễ đính hôn trở nên lạnh lùng tiêu điều đi. Vả lại, anh ấy điều tra Mộ Thiên Sơ, chẳng qua cũng chỉ là thuận miệng nói, ông tùy ý trả lời một chút là tốt rồi, càng đừng nói chuyện của tôi trước mặt anh ấy nữa.”
Cung Âu thật bắt đầu lại.
Đây là chuyện tốt, rất tốt, cô hận Mona, hận Cung gia, nhưng những người đó đều đối với anh rất tốt.
Bất luận như thế nào, chịu bắt đầu lại là tốt rồi, cuộc sống sau này của anh sẽ càng ngày càng tốt hơn.
“Ai... nhưng mà cảm giác của thiếu gia cho tôi cũng không phải là tốt.” Phong Đức nhìn Thời Tiểu Niệm nói, giọng hơi khàn khàn, lại thở dài một hơi, sau đó đi đến cửa quán bar, cho gió đêm thổi vào.
Phong quản gia rất ít khi có bộ dạng như thế này.