Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới

Chương 783: Chương 783: Chương 411: Chúng ta nói chuyện giao dịch 1




vNhóm dịch: Thất Liên Hoa

Hai chữ hài lòng, bị anh tăng thêm âm lượng.

Giống như là một chiếc gai, hung hăng đâm vào trong lòng cô, đâm cho máu thịt lẫn lộn.

“Tôi cho là tình cảm anh với Mona đã tốt hơn.” Cô nói, giọng mang theo một chút run rẩy.

“Anh không nghe những thứ kia, anh chỉ hỏi, em thấy hài lòng không, hả?” Cung Âu hỏi, mắt đen nhìn cô chằm chằm, bộ dạng chờ mong trả lời của cô.

Thời Tiểu Niệm chưa bao giờ thấy anh như vậy, từng bước ép sát giống như đang chất vấn cô, chất vấn một người phụ lòng.

“Cung Âu, anh không nên như vậy.”

Bờ môi của Thời Tiểu Niệm khẽ run, cô chỉ hi vọng anh không bị thương mà thôi, chẳng qua là cô cảm thấy, anh và Mona có thể sẽ có cuộc sống tốt hơn, sẽ không bị cô liên lụy.

Cô cho là anh nghĩ thông.

Cô cho là anh muốn một cuộc sống mới, trở lại Cung Âu như cũ.

“Thời Tiểu Niệm, sao em lại phiền vậy, chỉ để em nói một câu hài lòng hay không hài lòng, có khó trả lời vậy sao?” Cung Âu có chút không nhịn được mà mím môi.

Lúc này, cô nói không có hài lòng không phải chọc tức anh sao, giống như anh nói, nên tới đã tới, nên chuẩn bị đã chuẩn bị, tên đã lên dây, không bắn không được.

Nhất định cô phải để anh đính hôn, nếu không, anh sẽ lại bị thương.

Đã đi đến bước này, thì không thể quay đầu.

“Hài lòng.” Thời Tiểu Niệm khẽ nói, từng chữ đều cắt cổ họng của cô, nhưng cô nói rất rõ ràng: “Lễ đính hôn của tổng giám đốc Cung, hiện tại là việc quan trọng được toàn thế giới nhìn vào, bao nhiêu người mong mỏi, làm sao có thể có người không hài lòng đây.”

“Thật sao? Em hài lòng thì tốt.” Cung Âu khẽ cười một tiếng, hai mắt nhìn cô chằm chằm: “Em hài lòng, sau đây chúng ta có thể nói chuyện giao dịch.”

“Giao dịch sao?”

Thời Tiểu Niệm không hiểu nhìn anh.

Cung Âu cũng không vội vàng trả lời, duỗi tay cầm cuốn sổ ở trên giường, nhìn hai chữ “ON” bằng kim cương nói: “Quyển sổ này làm tốt chứ, trang bìa là anh tự mình thiết kế, em thích không?”

Thời Tiểu Niệm ngồi ở đuôi giường, chậm rãi cúi người, cởi dây da trên chân xuống.

Cầm dây da ở trong tay, Thời Tiểu Niệm mới phát hiện cái dây da này cũng là lúc trước Cung Âu lấy ra trói mình, cô nên phát hiện không phải Cung gia muốn giết cô, mà là Cung Âu muốn trói cô.

“Bắc Bộ Loan trước kia chưa khai phá, hiện tại đã khai phá xong, phong cảnh trở nên rất đẹp.”

Cung Âu lật sổ trong tay, nhưng nào có nghiêm túc thưởng thức sổ.

Cung Âu ngồi ở chỗ đó, tay khoác lên trên lưng ghế, vừa hay Thời Tiểu Niệm nhìn thấy chiếc đồng hồ tinh xảo trên tay anh, thời gian là tám giờ sáng, cô không nhịn được nói : “Anh còn không đi đính hôn sao?”

Đã tám giờ.

Tân khách hẳn là đến rồi, sao anh còn có thời gian ngồi đây.

Thời Tiểu Niệm quay đầu, chỉ thấy Phong Đức đứng ở ngoài cửa, trên mặt có vẻ lo lắng, một tay không ngừng lôi đồng hồ ở trong túi ra nhìn, dạo bước tại chỗ.

“Không nói xong giao dịch với em, làm sao anh đến buổi lễ.”

Cung Âu nói, một đôi mắt đen nhìn về phía cô, môi mỏng hiện ra đường cong, không nóng không vội.

“Anh có thể làm giao dịch gì với tôi, tôi có thể cho anh cái gì?” Thời Tiểu Niệm không hiểu mà hỏi, cô hoàn toàn không biết Cung Âu đang suy nghĩ gì.

Bây giờ, cô chỉ là mẹ chưa lập gia đình, giãy dụa trên đường tử vong, cô có thể cho anh cái gì, cô “Nghèo khó” như thế có thể làm giao dịch gì với anh, đến tiền cũng không có.

“Em.”

Cung Âu nhìn cô chằm chằm, từ đôi môi mỏng nói ra chữ này.

Thời Tiểu Niệm kinh ngạc ngây người nhìn anh, lúng ta lúng túng nói: “Tôi không hiểu ý anh, hôm nay anh phải đính hôn, anh đang muốn tôi làm tình nhân của anh sao?”

Trong nhà một người.

Bên ngoài một người.

Anh nghĩ như vậy hay sao?

Nhưng rõ ràng anh đồng ý với cô, muốn thả tự do cho cô.

“Anh thấy em suy nghĩ nhiều rồi.” Cung Âu đùa cợt cười lạnh một tiếng, mắt đen yên lặng nhìn cô chằm chằm, đặt cuốn sổ trong tay lên tay cô, nói ra từng chữ từng chữ: “Anh muốn em làm cô dâu trong buổi lễ đính hôn này.”

“Bịch.”

Thời Tiểu Niệm không tiếp được cuốn sổ, cuốn sổ nặng nề rơi xuống mặt đất, sắc mặt cô trắng bệch nhìn Cung Âu, không cách nào tin: “Anh nói cái gì?”

Cô làm cô dâu?

Cô không có nghe lầm chứ.

“Em không yêu anh, cho nên chúng ta chỉ có thể coi như một cuộc giao dịch.” Cung Âu nhìn cô, lạnh lùng nói : “Em làm cô dâu của anh, anh sẽ bảo vệ em cùng Tịch gia, cả Holy nữa, lễ đường cách bên ngoài 500 mét, chỉ cần em gật đầu, hiện tại anh mang em tới!”

Thời Tiểu Niệm ngơ ngác nhìn khuôn mặt anh tuấn của anh: “Anh đang nói đùa sao?”

Đây là quan hệ thông gia giữa hai Đại Quý Tộc, tất cả thu xếp rất tốt, cái gì đều cũng chuẩn rất bị tốt, hiện tại, anh nói với cô, anh muốn cô làm cô dâu?

“Em nhìn bộ dạng của anh giống như là đang đùa sao? Buổi lễ đính hôn chỉ thay cô dâu mà thôi, cũng không có gì lớn.”

Cung Âu hỏi lại, giọng nói từ tính tràn đầy tà ác, hai mắt yên lặng nhìn cô, thưởng thức biểu cảm hoảng hốt ở trên mặt cô.

Không có gì lớn sao?

Cái này căn bản tất cả đều loạn.

Nhìn anh, trong đầu của Thời Tiểu Niệm trống rỗng, đứng dậy khỏi cuối giường muốn chạy trốn, chân lại bị trói thời gian quá dài, cô vừa đứng lên, còn chưa đứng được vững, liền ngã xuống đất, chật vật không thể chịu nổi.

Cung Âu vẫn ngồi ở đó, dù bận vẫn ung dung mà nhìn cô: “Em không thích giao dịch này sao? Em phải hiểu, cái này rất có lợi đối với em.”

“...”

“Bị người truy sát không dễ chịu nhỉ?” Cung Âu nhìn cô chằm chằm: “Em cho rằng chỉ bằng mình Mộ Thiên Sơ là có thể giữ được em, giữ được Tịch gia? Đừng có nằm mơ.”

“...”

Thời Tiểu Niệm ngơ ngác nhìn anh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.