Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới

Chương 808: Chương 808: Chương 423: Lò vi sóng này thật tốt 2




“Được, chúng ta ra ngoài đi dạo một chút.” Hạ Vũ đứng lên.

“Đợi đã.” Cung Âu ngồi đó, hắn lên tiếng cắt ngang hai người, con ngươi đen đảo qua Anh Lý liếc mắt một cái, sau đó nhìn về phía Thời Tiểu Niệm nói: “Anh có quà muốn tặng cho em. Phong Đức.”

“Dạ, thiếu gia.”

Phong Đức xoay người đi lấy.

“Quà tặng? Tại sao đột nhiên lại tặng quà cho em?” Thời Tiểu Niệm nghi hoặc hỏi.

“Muốn tặng thì sẽ tặng, còn cần lí do sao?”

Cung Âu cầm tay cô nhận tiện xích lại gần hơn, một chân gác lên chân kia, lười biếng ngã về sau.

“Nhìn người ta xem.”

Hạ Vũ nhìn về phía chồng mình, Anh Lý bị cô âm thầm nhéo một cái bên hông, đau đến chảy nước mắt, cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.

Không sao cả, lát nữa khi nhìn đến quà tặng, Hạ Vũ liền ngoan ngoãn, về sau sẽ không náo loạn.

“Tịch tiểu thư.”

Phong Đức ôm một hộp quà được gói vô cùng tinh xảo đến trước mặt Thời Tiểu Niệm kèm theo một cây kéo.

Thật lớn.

Thời Tiểu Niệm nghi hoặc liếc mắt nhìn Cung Âu một cái, Cung Âu nhíu mày nhìn cô: “Mở ra đi.”

“Ưm.”

Thời Tiểu Niệm rút tay ra khỏi tay Cung Âu, cầm lấy kéo bắt đầu mở quà, món quà có chút cồng kềnh, cô không lấy ra được nên dùng kéo cắt bốn góc của chiếc hộp.

Hộp quà giống đóa hoa nở rộ ra.

Sau đó một cái lò vi sóng mới toanh xuất hiện trước tầm mắt cô.

Lò vi sóng.

Quà tặng là một cái lò vi sóng.

“. . . . . .”

Thời Tiểu Niệm đứng đó, kinh ngạc nhìn Cung Âu, cũng không biết nên nói cái gì.

“Oa, lò vi sóng công nghệ cao, còn tốt hơn cái anh tặng em nữa đó bà xã.” Anh Lý lúc này mới lên tiếng.

Hạ Vũ hoàn toàn trợn tròn mắt, ngơ ngác nhìn lò vi sóng trước mặt cô.

Có phải không vậy, chỉ cần là đàn ông thì cấu tạo não sẽ giống nhau sao? Mặc kệ có phải người đàn ông lãng mạn hay không cũng đều thích tặng lò vi sóng sao?

Thời Tiểu Niệm phục hồi tinh thần lại, chậm rãi buông kéo, đưa mắt nhìn về phía Cung Âu cười cười: “Lò vi sóng này thật đẹp, em rất thích.”

Tặng lò vi sóng là muốn ám chỉ rằng, hắn muốn cô sau này mỗi ngày đều sẽ làm đồ ăn cho hắn sao?

Cung Âu rốt cuộc là yêu cô, hay là yêu sở trường nấu ăn của cô đây?

Hắn liều lĩnh đổi cô dâu, chính là sợ sau này nếu không có cô làm đầu bếp, thì hắn sẽ đói chết.

Thời Tiểu Niệm nghĩ vậy, khóc không ra nước mắt.

Lò vi sóng, cô lại có thể nhận được quà tặng là một cái lò vi sóng.

“Em thật sự thích?”

Cung Âu ngồi đó, cười như không cười nhìn chằm chằm cô.

“Thích, Tịch tiểu thư chắc chắn rất thích.” Anh Lý lập tức nói, đẩy tay Hạ Vũ: “Vợ à, em nói có đúng hay không, tặng lò vi sóng có phải rất đặc biệt lãng mạn?”

“Hả? À, đúng vậy.”

Hạ Vũ nói, cũng không dám nói món quà này không tốt trước mặt Cung Âu.

Cung Âu nhìn chằm chằm Thời Tiểu Niệm, khóe môi giật giật: “Tiếp tục mở.”

“Hả?”

Thời Tiểu Niệm khó hiểu nhìn về phía hắn.

“Tiếp tục mở, quà còn chưa có mở xong.” Cung Âu nói.

Dứt lời, nụ cười trên mặt Anh Lý lập tức cứng đờ, vẻ mặt Thời Tiểu Niệm nghi hoặc, không phải là lò vi sóng sao, còn muốn mở cái gì?

Thời Tiểu Niệm nhìn về phía lò vi sóng, con ngươi giật giật, đưa tay mở ra cái cửa nhỏ của lò vi sóng, bên trong có đặt một cái thảm nhung bên trên là một cái vương miện.

Bên trên vương miện được đính kim cương, ánh sáng theo mọi góc độ rực rỡ phát ra, đặc biệt trên vương miện được khảm một viên kim cương màu hồng nhạt, phát ra ánh sáng vô cùng hoa lệ có thể mê hoặc ánh mắt của mọi phụ nữ.

Thời Tiểu Niệm kinh ngạc nhìn về phía Cung Âu, sau đó thật cẩn thận đem vương miện theo bên trong lấy ra, đầu ngón tay lướt qua mặt trên của vương miện, mới vừa chạm đến liền rút tay lại, sợ dính bụi lên những viên kim cương kia.

Thật sự rất cao quý, rất đẹp, đẹp đến nỗi không dành lòng động vào.

“Vương miện này được thiết kế người Anh tự tay làm ra, hắn cả đời tiếp xúc với kim cương, nên biết phải làm thế nào để cho kim cương phát ra ánh sáng đẹp nhất.” Phong Đức đứng ở một bên nói: “Mặt trên được đính viên đá quý nhất thế giới, tên là “Phấn hồng nữ lang”, trị giá 4 triệu, nó khoảng 45. 60 ca-ra, thiếu gia nói quá nặng, liền đem mài thành hình dạng như trên vương miện.”

Nó là khối đá quý tự nhiên, theo lý thuyết không nên mài mới phải, sẽ mất đi giá trị rất lớn.

Nhưng thiếu gia… Chính là tùy hứng.

4 triệu.

Thời Tiểu Niệm đang cầm này vương miện trên tay bỗng thấy vô cùng nặng.

“Thích không?” Cung Âu đứng lên khỏi bàn ăn, nhìn chăm chú vào Thời Tiểu Niệm.

“Thật sự rất quý.”

Thời Tiểu Niệm nói, loại đồ vật này hẳn là nên để ở trong viện bảo tàng, hoặc là lau qua một trăm lần rồi để vào gương châu báo, sao có thể đặt bên trong lò vi sóng.

“Có quý trọng cũng không quý trọng bằng em.”

Cung Âu cầm lấy vương miện trong tay cô, cài lên trên tóc cô, ánh sáng kim cương phát ra lấp lánh chiếu rọi khuôn mặt trắng nõn của cô càng thêm xinh đẹp động lòng người.

Hắn nhìn chằm chằm cô.

Người phụ nữ của hắn quả thật xinh đẹp nên mang cái gì cũng đẹp cả.

“Bà xã, đột nhiên anh nhớ đến công ty chúng ta còn có việc, chúng ta đi thôi.” Anh Lý tỉnh lại từ trong sự kinh ngạc, nắm tay Hạ Vũ muốn rời đi, xem kẻ có tiền tặng quà quả thật là khi dễ người ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.