“Các người không ngừng tổn thương Cung Âu và người bên cạnh Cung Âu, cái này sẽ chỉ kích thích anh ấy, kích thích bệnh tình của anh ấy càng thêm nghiêm trọng.” Thời Tiểu Niệm nhìn về phía La Kỳ: “ Cung Âu là con duy nhất của các người, tôi xin các người hãy thu tay lại, xin các người sửa chữa lại với Cung Âu.”
“Thời, Tịch tiểu thư.” La Kỳ ưu nhã ngồi trên ghế dài, nói: “Đương nhiên chúng tôi đồng ý sửa chữa cùng với Cung Âu, nhưng cô phải hiểu điều kiện là gì.”
“Không còn kịp rồi.”
Thời Tiểu Niệm nói.
“Cái gì?”
La Kỳ sửng sốt một chút.
“Trọng lẽ đính hôn còn chưa có để hai vị ý thức được sao? Các người không có khả năng trông cậy vào việc Cung Âu nghe theo ý của các người đính hôn.” Thời Tiểu Niệm chậm rãi nói, thân thể đứng trước giàn nho yếu đuối kiên cường, đối lập như thế: “Bời vì, các người đã dồn Cung Âu đến mức cực hạn.”
Hễ là Cung Âu còn để ý một chút tình thân cha con mẹ con, anh ấy sẽ không làm ra chuyện hoang đường đó ở trước mặt mọi người.
Nghe vậy, trên mặt La Kỳ có chút ảm đạm.
Sao bà không biết quan hệ của họ cùng với Cung Âu vỡ vụn thế nào, Cung Âu phản kháng như thế, làm sao còn có thể ép anh kết hôn.
“Tôi có thể chọn rời đi, tôi thậm chí có thể tùy cho các người giết chết, nhưng trả giá là việc Cung Âu đền mạng vì tôi.” Thời Tiểu Niệm nói: “Bời vì hiện tại cái gì Cung Âu cũng không để ý, chỉ để ý tôi.”
“Không có khả năng.”
La Kỳ lập tức kích động nói ra, không nghe lời này.
Con của bà, là người đàn ông tài giỏi, anh được ông trời ban thưởng thiên phú, anh dẫn dẵt khoa học kỹ thuật thời này phát triển, cuộc đời của anh phải luôn huy hoàng, lưu tại ấn tượng ở trong người khác, phải là người khiến người ta sợ hãi, chứ không phải chết đi sống lại vì một người phụ nữ.
Điểm này, đừng nói chồng bà không cho phép, đến bà cũng không cho phép.
“Cung Tước không chữa bệnh cho Cung Âu, là bởi vì bệnh này làm cho Cung Âu trở nên tốt hơn, làm cho Cung Âu gia tăng danh vọng Cung gia. Nhưng tôi nghĩ, Cung Tước cũng không nghĩ tới, cái bệnh này cuối cùng biến thành độc dược tình thân các người.” Thời Tiểu Niệm nói, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía La Kỳ.
“Chớ nói nữa!” La Kỳ tức giận đứng lên khỏi ghế, hai mắt nhìn về phía Thời Tiểu Niệm: “Cô là đến nói lời mê hoặc.”
Ban đêm gió động, thổi cho người họ phát lạnh.
Bảo vệ ở xa đứng thẳng không có nhúc nhích, đứng nhìn gió thổi cỏ lay bên này.
“Phu nhân, tin tưởng tôi, tôi so với bà tôi càng hy vọng tôi đang nói bậy.” Thời Tiểu Niệm cười khổ một tiếng: “Tôi và các người khác biệt, tôi hi vọng anh ấy chỉ là người bình thường, là người bình thường.”
La Kỳ nhìn cô, ánh mắt của cô bình tĩnh, không giống như là nói láo.
Ngày lúc này, bọn họ cũng không cần thiết nói như là lọt vào trong sương mù.
“Vậy cô chuẩn bị thế nào?”
La Kỳ hỏi.
“Lúc đầu những lời này tôi muốn nói cho Cung Tước.” Thời Tiểu Niệm nói: “Tôi xin các người buông tha Cung Âu, đừng có kích thích anh ấy, anh ấy còn có rất nhiều chuyện phải giải quyết, không nên tranh đấu tiếp với các người. Chờ thêm một thời gian nữa, chờ bệnh của anh ấy đỡ một chút, không hề căm thù các người. Tôi sẽ khuyên anh ấy trở lại Cung gia, để anh ấy phụng dưỡng các người.”
“Từ đó, cô cũng bảo vệ chính mình.”
La Kỳ nói.
“Đúng, bây giờ các người không giết chết được tôi.” Thời Tiểu Niệm nhìn La Kỳ chậm rãi nói: “Bời vì giết tôi, tương đương với giết chết con trai các người đã sinh ra.”
“Tôi bảo cô đừng nói những lời này!”
La Kỳ nghe lời này có một chút kích động, không còn khí chất.
“Các người cũng không cần hy vọng xa vời khi có lá bài Holy, Cung Âu sẽ thỏa hiệp cái gì, tin tưởng tôi, hiện tại trong mắt Cung Âu, Holy so ra kém một ngón tay của tôi.” Thời Tiểu Niệm thản nhiên nói.
La Kỳ tức giận, giận quá hóa cười: “À, cái này khiến cô rất đắc ý sao?”
“Có thể Holy không ở bên cạnh tôi, sẽ để cho tôi đau khổ.”
Thời Tiểu Niệm chậm rãi nói, gió thổi đau mắt của cô.
“...”
La Kỳ đứng ở trước ghế dài, trầm mặc nhìn về phía cô, gió thổi bay loạn trang sách.
“Giết, các người không giết chết được tôi.” Thời Tiểu Niệm nói: “Nhưng mà, các người có thể cho tôi đau khổ, cái này cũng đã đạt được mục đích của các người không phải sao? Chỉ cần có Holy bên cạnh các người, các người cũng không cần lo lắng tôi ở trước mặt Cung Âu phá hư tình thân các người.”
“Thì ra, cô đến là nói giao dịch.”
La Kỳ nói.
Giao dịch.
Người nào cũng sẽ không nguyện ý lấy con cái của mình ra mà giao dịch, hai chữ này chính là đại biểu cho việc phản bội tình cảm và máu lạnh, nhưng cô không có cách nào, Phong Đức nằm đó, rất nhiều người nằm đó, chứng bệnh Cung Âu tăng thêm, cô cũng cùng đường rồi.
“Tôi nghĩ Tịch tiểu thư đã quên, Holy vốn ở bên cạnh chúng tôi.” La Kỳ nói.
“Nhưng tôi sẽ không đau thương khổ sở trước mặt anh ấy, để anh ấy càng thêm hận các người. Cung Tước đánh người cũng đã đánh, nên phát hỏa cũng đã phát, có thể thu tay lại hay không, thì đừng có cùng một người cố chấp so sánh xem người nào ác hơn.”
Thời Tiểu Niệm nói xong, cúi người với La Kỳ, quay người rời đi.
Gió thổi qua.
La Kỳ lại ngồi xuống ghế dài một lần nữa, dưới mắt có một chút bóng xanh, đó là bà mỏi mệt.
Sau buôi lễ đính hôn, bà mới biết được chuyện của Cung Úc và Tịch Ngọc, đủ loại sự tình gộp chung một chỗ, bà đã nhiều ngày không có ngủ ngon.
Bệnh tình tăng thêm.
Cái đó sẽ khiến Cung Âu trở nên càng thêm cố chấp, càng không nhận người.
Phía sau của bà là một cửa sổ thủy tinh, dây leo bò ở trên tường, ánh đèn không có chiếu tới, cửa sổ u ám, loáng thoáng có thể nhìn thấy một bóng người cao lớn đứng ở nơi đó.
La Kỳ quay đầu, nhìn về phía cửa sổ, trong mắt đều là bi thương: “Ông nói xem, Tịch tiểu thư gạt chúng ta sao? Con của tôi thực sự đã không phải cô ta thì không được, không quan tâm tất cả sao?”