Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới

Chương 854: Chương 854: Chương 446: Tôi còn thời gian bao lâu thì mù 2




Thời gian dần trôi, rất nhiều người đều phỏng đoán rốt cuộc Thời Tiểu Niệm tốt bao nhiêu, mới có thể để cho Cung Âu yêu đến như vậy.

Trên người của Thời Tiểu Niệm có lý lịch đen, Internet phát triển như vậy, Cung Âu không có cách nào phong tỏa từng cái, cho nên, ngẫu nhiên vẫn có người nói một chút lý lịch đen tối của cô.

Nhưng ở trong mắt Cung Âu, anh hoàn toàn không nhìn thấy, anh vẫn có thể mang Thời Tiểu Niệm đi hết khắp các hoạt động; trong lúc anh còn thảo luận về sự phát triển khoa học kỹ thuật với các chính khách, đột nhiên chỉ vào hoa ở bình hoa, đểể người bên cạnh cầm lấy mang về cho Thời Tiểu Niệm, sau đó tiếp tục nói chuyện chính sự.

Một nửa phụ nữ trên toàn thế giới nghe được dạng tin tức này đều rất hâm mộ ghen ghét với Thời Tiểu Niệm.

Có thể chỉ có Thời Tiểu Niệm biết, phần yêu này nặng bao nhiêu, bây giờ cô cũng không có dám thương tâm thút thít, không dám mất ngủ, không dám nói chuyện vượt qua ba câu với người đàn ông khác, không dám có nhiều thời gian tự do cho mình, cũng không dám sinh bệnh bị thương. Bời vì những cái này đều sẽ tổn thương đến Cung Âu.

Đảo mắt, tiểu Quỳ đã hơn chín tháng rồi.

Khí trời thành phố S càng thêm lạnh lẽo.

Trong tòa thành xa hoa đẹp đẽ, Thời Tiểu Niệm mặc quần áo đơn ở nhà, rộng rãi thoải mái dễ chịu, cô ngồi ở trên sofa lật mở một bộ văn học của Italy.

Phong Đức ngồi xổm ở trước lò sưởi đốt lửa, để một đám lửa từ đỏ bốc cháy lên.

Trong nhà có máy giữ ấm, nhiệt độ cũng không thấp, nhưng Phong Đức luôn luôn đốt lò sưởi, nói là như thế này có mấy phần tình cảm.

Ông ấy đúng là ông già đặc biệt lãng mạn.

Thời Tiểu Niệm nâng mắt nhìn về phía Phong Đức, trên mặt lộ ra nụ cười, sau đó cúi đầu tiếp tục xem sách, một sợi tóc dài từ rủ xuống gương mặt của cô.

“A... A.”

Giọng trẻ non nớt truyền đến.

Thời Tiểu Niệm ngửa mặt lên, chỉ thấy người phụ nữ chuyên gia nuôi trẻ con, kéo cánh tay nhỏ Tiểu Quỳ đi trên tấm thảm, tiểu Quỳ màu quần áo màu trắng, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn đáng yêu, tóc ngắn mềm mại, giống như có xoăn tự nhiên, nó có một đôi đặc biệt đẹp, giống như trong mắt có những vì sao.

Tiểu Quỳ được chuyên gia nuôi trẻ dẫn đi từng bước tới chỗ Thời Tiểu Niệm, hai chân mềm nhũn, không phải có người lôi kéo, nó đã sớm ngã.

“Tiểu Quỳ, đến đây, mẹ ôm.”

Thời Tiểu Niệm để quyển sách trên tay xuống, cô vỗ vỗ tay.

Tiểu Quỳ vui vẻ cười lên, bổ nhào về phía người cô, để cô ôm lấy, miệng nhỏ cười chảy nước miếng, Thời Tiểu Niệm lau cho nó.

“Hôm này Tiểu Quỳ tiểu thư vô cùng vui vẻ, cũng không biết vì sao, vẫn cười từ sáng, nói không chừng là mơ thấy giấc mơ đẹp.”Chuyên gia nuôi trẻ đứng ở bên nói.

Là cảm nhận được Holy sao?

Nói như vậy, lúc này nhất định Holy ở Anh tâm tình rất tốt.

La Kỳ sẽ không nói cho cô cô thời điểm mà Holy vui vẻ, sẽ chỉ nói cho cô lúc Holy ngã bệnh, Holy khóc, dùng những lời này khiến trái tim cô đau quặn.

Thời Tiểu Niệm thấy song bào thai cảm ứng, cho nên mỗi khi tiểu Quỳ vui vẻ, cô cũng coi như Holy cũng đang cười.

Thời Tiểu Niệm ngồi ở trên ghế sofa chơi game cùng với tiểu Quỳ, dạy nó học nói.

Tiểu Quỳ luôn luôn nghiêm túc mà nhìn vào mắt cô, cái miệng phấn nộn há ra nói không ra lời, vẻ mặt có thêm mấy phần ngốc nghếch.

“Không nóng nảy, từ từ sẽ được.”

Thời Tiểu Niệm khẽ cười nói.

Tiểu Quỳ nắm lấy đồng hồ ở trên tay cô, Thời Tiểu Niệm rũ mắt nhìn lại, đã là bảy giờ tối rồi, cô không khỏi nói: “Phong quản gia, Cung Âu còn chưa có trở về sao?”

“Sẽ nhanh thôi.”

Sau khi Phong Đức xuất viện, thay vì nói là quản gia Cung Âu, không bằng nói làquản gia của Thời Tiểu Niệm.

Ông đều theo chân Thời Tiểu Niệm.

Thời Tiểu Niệm giao Tiểu Quỳ cho chuyên gia nuôi trẻ, sau đó đi tới trước cửa sổ, đẩy một ô cửa sổ ra, một cơn giá lạnh lập tức bay vào, lạnh khiến cho cô giật mình.

Cô từ cửa sổ nhìn ra bên ngoài, trên đường trống vắng.

Phong Đức đi tới, quan tâm đóng cửa sổ lại thay cô, sau đó đứng ở một bên, lên tiếng nói: “ Tịch tiểu thư, vũ hội trong sinh nhật 29 tuổi của thiếu gia đã chuẩn bị tốt, tối nay tôi đem danh sách tân khách đưa cô xem qua.”

Sinh nhật 29 tuổi của Cung Âu.

Sinh nhật Cung Âu đều vào năm muộn, qua hết sinh nhật, nhanh chóng là bước sang năm mới rồi.

Sinh nhật trước của anh, cô ở trong tháp cao nước Anh, trước sinh nhật, cô còn ở trên báo thấy anh.

Ngẫm lại, cô và Cung Âu quen biết cũng mới hai năm mà thôi.

Mới hai năm, Cung Âu đã vì cô mà nhập ma.

Đây là chuyện mà tất cả mọi người nghẹn họng mà nhìn, bao gồm Cung gia, bao gồm cô.

“Không cần, từ trước đến này Phong quản gia làm việc đến một giọt nước không lọt.” Thời Tiểu Niệm khẽ cười nói.

“Tịch tiểu thứ không có yêu cầu thì trong vũ hội sao?” Phong Đức đứng ở đó cười hỏi. [^*]

“Tôi biết vũ hội sinh nhật Cung Âu cũng là trường hợp giao tiếp xã hội thượng lưu, nhưng tôi hi vọng quá trình có thể rút ngắn một chút, tôi muốn cùng anh ấy trải qua thế giới của hai người.” Thời Tiểu Niệm nói.

Cô cho tới bây giờ không có sinh nhật cùng với Cung Âu .

Cô muốn cùng anh vượt qua ngày kỷ niệm hiếm có này.

“Hiểu rồi, tôi sẽ sắp xếp.”

Phong Đức hiền lành nói.

“Chuyện qua thế giới hai người này lại đi hỏi quản gia sao? Thời Tiểu Niệm, em thật biết hỏi người.”

Một giọng nói âm dương quái khí truyền đến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.