Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới

Chương 871: Chương 871: Chương 455: Nếu có một ngày tôi xảy ra ngoài ý muốn 1




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Thời Tiểu Niệm chậm rãi nhắm mắt lại, hô hấp Cung Âu có chút gấp gáp, hôn cô, anh càng ngày càng dùng sức, như dã thú hôn lấy môi cô, cạy mở môi cô, ngọn lửa chui vào trong miệng của cô, hôn báo đạo, trằn trọc, cướp lấy hô hấp của cô, ngọt ngào của cô.

Từ từ, anh ép cô đến bên giường.

Anh ngậm lấy môi của cô, một bàn tay lần mò vào trong nội y của cô.

...

Vũ hội sinh nhật 29 tuổi của Cung Âu tổ chức trong tòa thành đế quốc, lấy sân làm hội trường.

Đây là bởi vì Cung Âu không thích có quá nhiều người tiến vào chiếm giữ không gian bên trong tòa thành, việc này khiến anh thấy khó chịu.

Trong sân đặt vào vô số bóng đèn, trên cây cối cũng trang trí đủ loại đèn, chờ đợi đến tối sáng ngời rực rỡ.

Thời Tiểu Niệm đẩy xe trẻ sơ sinh đi trong sân, bên cạnh là Từ Băng Tâm.

Từ Băng Tâm nhìn thấy mọi người cẩn thận bố trí bốn phía nói: “Buổi lễ đính hôn trước đó, danh tiếng Cung Âu có giảm một chút, sau khi để cho bên ngoài thấy được tình yêu của hai người. Sau mấy tháng trôi qua, ta thấy danh tiếng Cung Âu có thể tăng thêm lần nữa.”

Thời gian luôn luôn san bằng tất cả.

“Mặc dù gây chuyện lớn hơn nữa, với tài hoa của Cung Âu, mọi người sẽ không quên.”

Thời Tiểu Niệm nói, dừng lại ở ô che mặt trời, đỡ Từ Băng Tâm ngồi xuống ghế cạnh bàn trắng, sau đó cũng ngồi xuống.

Phong Đức dẫn người làm nữ tới, mang trà chiều lên.

“Thiệp mời đều đã phát ra ngoài rồi, về vấn đề an ninh, chúng tôi sẽ cho diễn tập lần cuối, bảo đảm chắc.”

Phong Đức đứng ở một bên nói.

“Phong quản gia vất vả rồi.”

Thời Tiểu Niệm gật đầu với Phong Đức, ba người trò chuyện, Tiểu Quỳ được thả ở trên bãi cỏ, tay nhỏ chống xuống đất bò, trong miệng a a giống như muốn nói gì đó.

Từ Băng Tâm thấy thế đứng lên đi qua đùa với Tiểu Quỳ.

Thời Tiểu Niệm ngồi một mình ở trước bàn, ánh mắt không có tiêu cự, nhìn về phía trước, trong mắt chỉ còn trống rỗng.

Phong Đức đứng ở đó, rũ mắt quan sát sắc mặt Thời Tiểu Niệm, rồi hỏi: “Tịch tiểu thư có gì phiền lòng hay sao?”

Chuyện phiền lòng.

Đương nhiên có.

Thời Tiểu Niệm rủ mắt xuống, khóe môi nhếch lên một nụ cười khổ, nhỏ giọng nói: “Phong quản gia, ông là người tâm tư nhạy cảm, tôi nghĩ, ông càng thấy rõ thay đổi của Cung Âu hơn tôi.”

Nghe vậy, Phong Đức không khỏi thở dài một tiếng: “Tính khí thiếu gia trở nên càng kém, chẳng qua tôi tin tưởng, chỉ cần Tịch tiểu thư ở bên cạnh cậu ấy, không xảy ra chuyện gì lớn.”

Thời Tiểu Niệm giống như một liều thuốc tốt đối với thiếu gia.

Chỉ cần uống thuốc xuống, bệnh tình có thể khống chế

“Nổi giận ghen tị đều rất tổn hại sức khỏe.” Thời Tiểu Niệm nhỏ giọng nói, ngước mắt nhìn sang Phong Đức, trong mắt lộ ra mấy phần đau buồn: “Mà đời người không ổn định, làm sao tôi biết mình có thể luôn luôn bồi bạn bên anh ấy, nếu có một ngày tôi xảy ra ngoài ý muốn...”

“Tịch tiểu thư.”

Phong Đức cắt ngang lời cô, ngăn cản cô nói tiếp.

“Tôi chỉ nói nếu như mà thôi.” Thời Tiểu Niệm cười khổ nói, cầm cái tách trước mặt, ngón tay lạnh buốt chạm đến thành tách ấm áp mới dễ chịu chút: “Phong quản gia, anh ấy quá cực khổ, tôi luôn cảm thấy là tôi đã hại anh ấy.”

“...”

“Nếu như tôi một mực thuận theo sắp xếp của anh ấy, nếu như tôi chưa từng bất hòa với anh ấy, anh ấy sẽ không thay đổi thành bộ dạng này.” Cô chưa từng có nghĩ tới sẽ kích thích Cung Âu biến thành bộ dạng hôm nay.

Cô đau lòng.

Cô khổ sở.

Cô hối hận.

Cô bất lực.

“Rất nhiều chuyện không nên nghĩ tới, Tịch tiểu thư.” Phong Đức dịu dàng an ủi cô: “Gần đây tôi đang tìm một vài bác sĩ nổi tiếng, thiếu gia không chịu tiếp nhận trị liệu, vậy thì uống thuốc để ép tính khí cũng tốt.”

Hiện tại chỉ cần Thời Tiểu Niệm không ở bên cạnh thiếu gia, tính khí thiếu gia sẽ thay đổi đến mức vô cùng kém, khó mà khống chế, nhìn lại người trong N. E và tòa thành đế quốc đi, đã đổi không ít người rồi.

Thường xuyên đổi người không phải chuyện tốt.

Bất luận cơ cấu to lớn gì đều cần cơ sở vững chắc vùi đắp lên, nếu như cơ sở nới lỏng, thì người phía trên làm sao ngồi vững.

“Có thể những loại thuốc tinh thần kia, uống cũng chỉ tác dụng nhất thời mà thôi, ngược lại tạo thành ảnh hưởng càng lớn.” Thời Tiểu Niệm nói, nếu như chỉ là bệnh tật ở trên người cô sẽ không lo lắng giống như bây giờ.

“...”

Phong Đức trầm mặc, ông cũng thấy đau đầu.

“Gần đây anh ấy lại làm chuyện gì khác nữa hay sao?” Thời Tiểu Niệm hỏi.

“Cũng tạm, thiếu gia chỉ càng ngày càng không thể rời bỏ Tịch tiểu thư thôi.”

Ông cố gắng nói qua hời hợt, không cho Thời Tiểu Niệm lo lắng.

Thời Tiểu Niệm mỉm cười đắng chát.

Cung Âu đã yêu cô đến trình độ bệnh hoạn, rõ ràng cô cũng tới công ty, Cung Âu ở trong phòng họp, họp được một nửa, anh đột nhiên nhớ cô liền gọi cô tiến vào phòng họp rồi họp tiếp.

Thế này còn chưa tính, đột nhiên nghĩ đến một cậu chuyện liền trò chuyện với cô, còn trò chuyện ngay trước mấy trăm người, khiến tất cả mọi người lãng phí thời gian ở đó.

Mọi thứ đều hẳn phải có mức độ, vượt qua mức độ kia, tất cả biến thanh đáng sợ.

Người nào có thể dạy cô nên phải làm thế nào đây.

Bỗng nhiên, điện thoại di động của Thời Tiểu Niệm kêu lên.

Cô nhìn dãy số ở trên màn hình một chút, sau đó đứng lên đi qua một bên, nhận điện thoại, giọng nói lạnh lùng: “A lô.”

“Tịch tiểu thư, sinh nhật Cung Âu, chúng tôi không có nhận được thiệp mời cũng không có nhận được chút tin tức, cô có biết đây là một chuyện rất thất lễ không?” La Kỳ có chút bất mãn nói bên tai cô.

Mấy tháng nay, trong giới quý tộc, Cung gia bọn họ đã thành trò cười cho những người khác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.