Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới

Chương 872: Chương 872: Chương 455: Nếu có một ngày tôi xảy ra ngoài ý muốn 2




Bà đã lâu không có đi tham gia mấy yến tiệc, khiến mình ngủ ở nhà, vốn cho rằng sinh nhật 29 tuổi của Cung Âu có thể biểu hiện một chút, kết quả không có cái gì.

Thời Tiểu Niệm đứng trên sân cỏ lớn, giày mài mài trên mặt đất, ánh mắt lãnh đạm: “Phu nhân, bây giờ trong mắt tất cả mọi người, các người đã đoạt tuyệt quan hệ với Cung Âu.”

“Buổi lễ đính hôn ngày ấy, chồng tôi chưa từng xuất hiện, tôi cũng không có đồng ý đoạn tuyệt quan hệ, coi như người đời đều biết, nhưng quan hệ cha con mẹ con vẫn không có đoạn.”

La Kỳ nói.

“Vâng.” Thời Tiểu Niệm đáp ứng: “Vậy bác muốn tôi làm gì?”

Mỗi lần La Kỳ tìm cô đến đều có mục đích nhất định, không phải là vì kích thích cô, chính là muốn cô báo cáo gần nhất Cung Âu đã làm những gì.

“Trong vũ hội sinh nhật Cung Âu, tôi cần cô để mẹ con chúng tôi bắt tay giảng hòa.” La Kỳ nói ra mục đích của mình.

Nghe vậy, trong mắt Thời Tiểu Niệm lướt qua một chút ngạc nhiên: “Phu nhân, bây giờ cách buổi lễ đính hôn mới hơn bốn tháng, đồng thời, gia tộc Lancaster có thể thân thiết cùng với Cung gia, cũng là nghĩ đến các người đã đoạt tuyệt quan hệ, hiện tại muốn sửa lại sao?”

Có thể nhanh quá hay không.

Đây không phải làm nhục gia tộc Lancaster sao.

“Cho nên tôi muốn một mình trước, tôi sẽ sửa xong trạm thứ nhất cho cha con bọn họ. Mẹ đến sinh nhật con trai, cũng không có gì lạ, coi như gia tộc Lancaster biết thì thế nào, hiện tại hai nhà đang treo lợi ích.” La Kỳ nói, giọng nói dịu dàng cũng mang theo sự cao giọng: “Cho nên, tôi cần thiệp mời của Cung Âu.”

Không có một chút thương lượng.

Cung gia vội vàng cần vịn cây cầu là cô chữa trị quan hệ cùng với Cung Âu, là lại khiến cho Cung Âu hồi tâm chuyển ý từng chút, kế thừa Cung gia.

Sau khi chữa trị tốt quan hệ, lại muốn làm gì cũng được, mà Thời Tiểu Niệm bọn họ tạm thời không động đến được.

Con ngươi Thời Tiểu Niệm đảo vòng quanh, bờ môi mím chặt không nói gì.

“Thế nào, không muốn?”

La Kỳ hỏi.

“Tôi có thể làm được, phu nhân.” Thời Tiểu Niệm thản nhiên nói, cuối cùng lại tăng thêm một câu: “Nhưng tôi muốn gặp mặt Holy.”

Đây là mục đích vừa rồi cô trầm mặc.

Nếu là giao dịch, hai bên cũng phải chiếm được chỗ tốt.

“Tịch tiểu thư thật sự là không ăn chút thua thiệt nào, yên tâm, chỉ cần cô làm được, tôi sẽ mang Holy tới.” La Kỳ nói.

“Phu nhân đồng ý thật nhanh.”

“Chẳng lẽ tôi còn sợ cô đoạt đứa bé, nếu như cô cảm thấy đoạt lấy được Holy thì cũng không cần cố kỵ hai người già chúng tôi, vậy cô cũng sẽ biết mất đi con trai cháu trai sẽ như thế nào.” La Kỳ nói.

“Vâng, tôi biết.”

Thời Tiểu Niệm lên tiếng, cô hiểu ý La Kỳ, một khi hai người này cái gì cũng mất, cái hi vọng gì đều không thấy được, vậy bọn họ sẽ không quá cố kỵ bệnh của Cung Âu.

Thế nhưng cô, cũng là cố kỵ duy nhất của một người kia.

Hai người không có nói gì, đồng thời cúp điện thoại.

Thời Tiểu Niệm đứng đó, nắm chặt điện thoại ngây người mấy giây, sau đó chậm rãi nhếch môi, lộ ra một nụ cười.

Holy.

Cô có thể nhìn thấy Holy rồi.

Đây tin tức tốt nhất mà cô nhận được sau khi, không biết bộ dạng Holy thế nào, có giống Tiểu Quỳ hay không, bộ dạng cô và Tịch Ngọc rất giống, nói không chừng song bào thai cũng sẽ giống nhau.

Quá tốt rồi.

Thời Tiểu Niệm thu hồi điện thoại di về, trò chuyện với Phong Đức và Từ Băng Tâm thật vui.

“Phong quản gia, hôm nay ông lại đẹp trai rồi.”

Thời Tiểu Niệm mỉm cười nói với Phong Đức, sau đó ngồi xuống dưới ô mặt trời, cầm lấy một tách trà uống.

“Hả?”

Phong Đức sửng sốt một chút, cúi đầu nhìn mình một chút, không phải ông ăn mặc giống như bình thường sao, có gì mà đẹp trai hay không.

Cô đột nhiên giống như rất vui vẻ.

“Sinh nhật lần này của Cung Âu, có người vui vẻ như vậy sao?”

Từ Băng Tâm ngồi ở một bên, nhìn Thời Tiểu Niệm nói, cho là cô vì sinh nhật mà vui vẻ.

“Vâng, vui vẻ.”

Thời Tiểu Niệm khẽ gật đầu, quay đầu nhìn lại sân cỏ.

Bình thường Tiểu Quỳ rất thích bò qua bò lại, hai cái đùi lại rất có sức, giờ này đang cùng chuyên gia nuôi trẻ dạy đi từng bước, một cái tay vừa bị chuyên gia nuôi trẻ buông ra, nó lại bị lung lay một cái, nằm rạp ra mặt đất.

Chuyên gia nuôi trẻ lại kéo nó lên lần nữa.

Tiểu Quỳ lập tức bò trên sân cỏ, trên người dính vào một chút bụi bặm.

“Ai nha, bị bẩn rồi.” Từ Băng Tâm đau lòng nói.

“Không có việc gì đâu mẹ, trẻ con ở gần thiên nhiên là tốt.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.