Ở một góc đường tràn ngập hương vị Italy, một thiếu nữ ăn mặc xinh đẹp động lòng người cùng một thanh niên đẹp trai ngồi trên một chiếc bàn, thiếu nữ cầm đồ uống cầm trong tay đưa cho thanh niên, đồ uống trong cốc chỉ có hai ống hút, là ống hút tình nhân.
Tấm hình này Thời Tiểu Niệm cũng không xa lạ, Cung Âu từng cho cô nhìn bức ảnh này.
Người thanh niên, là anh của Cung Âu, Cung Úc.
Thiếu nữ, không phải, là thiếu niên, thiếu niên là em trai cô, Tịch Ngọc.
“....”
Thời Tiểu Niệm kinh ngạc nhìn tấm hình này.
Chỉ thấy trên bức ảnh viết con trưởng Cung gia bộ dạng quái lạ, giả bộ nghiện, những chuyện bí ẩn của người thiếu niên kia, nói chắc như đinh đóng cột, như là tận mắt nhìn thấy, còn nói cái gì mà hai người năm đó thề nguyện chết vì tình, kết quả chỉ có Cung Úc chết, Tịch Ngọc khiếp đảm, nhiều năm sau, Tịch Ngọc tai nạn trên không mà chết, chính là bị báo ứng.
Mà chuyện cô cùng Tịch Ngọc là chị em sinh đôi cũng bị đào lên, bài báo còn nói anh em ruột thịt yêu cùng một khuôn mặt, cũng nghi vấn cô có phải là người biến đổi giới tính hay không?
Nhìn tấm hình này, cô cảm giác giống như vết sẹo trên người mình sắp lành lại đột nhiên bị người khác mạnh mẽ cào ra.
Giống như bị xoi mói ở dưới con mắt của mọi người.
“Tịch Ngọc sao có thể đồng tính luyến ái? Nó sẽ không như thế, nó ngoan như vậy, tốt như vậy.”
Từ Băng Tâm rốt cục tìm lại được âm thanh của mình, bà khó có thể tiếp thu chuyện như vậy: “Tịch Ngọc đã chết, tại sao còn muốn đưa chuyện này ra ánh sáng, đây chẳng khác nào là lấy roi đánh vào thi thể của con trai mẹ, tại sao có thể như vậy ? Tại sao có thể như vậy ? Con trai mẹ đã qua đời a, còn nói cái gì báo ứng.”
Từ Băng Tâm càng nói càng kích động, lại phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy trắng.
“Mẹ, trên báo đều là nói bậy, không thể tin.”
Thời Tiểu Niệm nhanh chóng cầm tờ báo vò thành một cục, cầm lấy giấy ăn cho Từ Băng Tâm lau máu trên môi: “Mẹ không nên kích động, những thứ này đều là bịa đặt, con sẽ kiện tờ báo này, kiện người phóng viên này, con lập tức sai người đi làm.”
Đầu tiên là chuyện của cha, sau đó là Tịch Ngọc, Thời Tiểu Niệm không nghĩ tới hai chuyện lớn đều dồn lên trên người mẹ.
Mẹ luôn được cha bảo vệ rất tốt, thiện lương mà thuần túy, ẩn sâu trên đảo, bà không chịu nổi nhiều chuyện như vậy .
“Thời Địch, đi gọi Phong quản gia, đi gọi bác sĩ tới đây” Thời Tiểu Niệm hướng Thời Địch hô.
“Vâng.”
Thời Địch lúc này mới phản ứng lại, từ dưới đất đứng lên, chạy ra ngoài.
“Không phải bịa đặt, khụ, không phải.”
Đôi mắt Từ Băng Tâm đỏ chót, tóm chặt lấy tay Thời Tiểu Niệm, âm thanh run rẩy: “Mẹ đã nói Tịch Ngọc năm mười mấy tuổi ở bên ngoài mắc mưa trở về, bị bệnh ròng rã ba tháng, mẹ xem báo, lúc đó chính là thời điểm con trưởng Cung gia chết, chính là thời gian đó. Sau đó Tịch Ngọc liền thay đổi, không giả làm con gái nữa.”
“Mẹ, người không đủ sức để nói, ngồi xuống đi, những thứ này tất cả đều là giả.”
Thời Tiểu Niệm nói, lo lắng nhìn bà, bản thân mình cũng đã rơi vào mệt mỏi cực độ.
“Còn có lúc trước, mẹ Cung Âu ở trước mặt mẹ nói quái gở về Tịch Ngọc, lúc đó mẹ không rõ, hiện tại mẹ biết rồi.” Từ Băng Tâm tóm chặt lấy tay cô, hận không thể bóp gãy: “Cung gia nhất định là rất hận Tịch gia chúng ta, cố ý trả thù, bởi vì Tịch Ngọc không làm đúng lời thề.”
Cũng bởi vì một hai chi tiết nhỏ ăn khớp, Từ Băng Tâm liền hoàn toàn tin vào những gì bài báo nói.
“Mẹ, người không thể tin vào loại báo này, có một ít ký giả thích viết những điều vô căn cứ.” Thời Tiểu Niệm cũng không biết nên từ đâu khuyên lơn mẹ mình.
Thật giống như trong nháy mắt, cái gì cũng đều lật ra.
Vết sẹo bí ẩn bị xé ra tàn nhẫn, xé đến máu thịt be bét.
“Gọi Cung Âu trở về cho mẹ.” Từ Băng Tâm có chút kích động nói: “Không thể để cho nó chạm vào chuyện của Tịch gia, nó sẽ hại cha con, nhanh, nhanh, nói không chừng chuyện Tịch Ngọc bị tai nạn trên không là do Cung gia làm, Cung Âu cũng không phải thật lòng yêu con, nó là đến để báo thù cho anh trai.”
Từ Băng Tâm thời khắc này hoàn toàn nghi ngờ người của Cung gia.
Đầu Thời Tiểu Niệm đau từng trận từng trận, thấy cô bất động, Từ Băng Tâm đứng lên, bước đi loạng choà loạng choạng , Thời Tiểu Niệm liền vội vàng kéo bà: “Mẹ, không có thề gì hết, Tịch Ngọc căn bản không cùng Cung Úc ước hẹn chết vì tình, chỉ là lúc Cung Úc xảy ra tai nạn xe cộ, Tịch Ngọc vừa vặn ở Anh quốc mà thôi! Cung Âu làm sao có khả năng vì chuyện này mà đến báo thù.”
Cái gì chết vì tình, tất cả đều là nói hươu nói vượn.
“Con nói cái gì ?”
Từ Băng Tâm ngây người, khiếp sợ nhìn về phía Thời Tiểu Niệm.
“Con nói những gì bài báo viết đều là bịa đặt.”
“Vậy làm sao con biết lúc xảy ra chuyện, Tịch Ngọc ở nơi nào ?” Từ Băng Tâm nhìn về phía Thời Tiểu Niệm, hai mắt đỏ đến mức nhỏ máu: “Tiều Niệm, không phải là con đã sớm biết chuyện của bọn họ, vẫn giấu diếm chúng ta ?”
“....”
Thời Tiểu Niệm nghẹn lời.
“Bốp.”
Từ Băng Tâm vung một cái tát trên mặt Thời Tiểu Niệm, căm hận mà nhìn cô: “Con biết Tịch Ngọc cùng con trưởng Cung gia xảy ra những chuyện kia, con vẫn cùng Cung Âu ở chung một chỗ sao? Rốt cuộc con đang nghĩ cái gì? Tại sao không sớm nói cho chúng ta? Tại sao phải để mẹ xem báo mới biết Con tại sao có thể lừa dối mẹ như vậy? Tại sao con có thể để mặc Cung Âu tiếp xúc nội bộ Tịch gia chúng ta? Tại sao con có thể vì Cung gia sinh con dưỡng cái ?”
Từ Băng Tâm quá mức chấn động, ngữ khí kích động cực kỳ, bỗng nhiên trước mắt đen lại, cả người ngã xuống.