Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới

Chương 963: Chương 963: Chương 501: Anh trở lại 1




Nhómdịch:ThấtLiênHoa

Theo một tiếng này của Cung Quỳ, bỗng nhiên có tiếng còi xe vang lên trong ánh sáng hoàng hôn.

Tiếng động kia kéo dài không ngừng.

Thời Tiểu Niệm nhìn đám người loạn thành một vòng kia, giật mình sực tỉnh, quay đầu, chỉ thấy bên đường đối diện có năm sáu chiếc xe nhỏ đắc tiền, thống nhất toàn một màu đen, bị ánh sáng mờ chiếu lên thành một loại màu sắc khác đầy thần bí.

Tiếng kèn kéo dài không ngớt.

Các ký giả và những người đang theo dõi tin tức cũng rối rít quay đầu lại.

Cửa xe mở ra, có chừng mười người đàn ông cao lớn mặc tây trang màu đen từ trên xe bước xuống, mang kính mát, phối hợp tai phone, đúng là cách ăn mặc tiêu chuẩn của vệ sĩ.

Một người trong đó đi tới chiếc xe thứ hai, đưa tay mở cửa, cung kính khom người cúi đầu.

Một đôi chân thon dài từ bên trong đưa ra.

Giây phút đó, Thời Tiểu Niệm không cảm giác được tim đập của mình, hơi thở cũng theo sau ngưng lại.

Người nọ bước xuống xe, mặc một bộ âu phục sẫm màu, cà vạt được thắt rất phiền phức, có kẹp cà vạt tô điểm thêm, áo mũ thẳng tắp, ngọc thụ lâm phong.

Anh bước xuống xe, từ từ đứng dậy, gương mặt từ sau cửa xe từ từ tiến vào trong tầm mắt của mọi người, đó là một gương mặt tuấn tú đến nỗi làm cho người ta quên cả hít thở, tóc ngắn chỉnh tề, đường ranh thâm thúy, đôi mắt thâm trầm đen nhánh sâu như biển, môi mỏng khẽ nhếch, đường vòng cung trên cằm rất hấp dẫn nhưng lại hiện lên vẻ lạnh lùng.

Cung Âu biến mất suốt bốn năm, cũng được cho là đã bị bắt cóc giết chết.... đã trở lại.

Một mảnh yên tĩnh.

Tất cả mọi người đều mất đi tiếng nói, ngay cả gió cũng ngừng lại, chỉ vì một người đàn ông xuất hiện.

Đường xe chạy rất rộng rất rộng.

Rộng đến ngay cả Thời Tiểu Niệm đứng bên đường này cũng không nhìn rõ được mặt anh, cô ngồi trên xe đạp cứ ngơ ngác nhìn anh như vậy.

Anh trở lại.

“Tổng tài, đi bên này.”

Vệ sĩ dẫn đường cho Cung Âu.

“Ừ.”

Cung Âu lãnh đạm lên tiếng đáp lại, theo vệ sĩ đi về phía trước, bỗng nhiên anh quay mặt nhìn sang Thời Tiểu Niệm, đôi mắt đen thâm trầm làm cho người ta không thể nào biết anh đang suy nghĩ cái gì.

“...”

Thời Tiểu Niệm ngơ ngác nhìn anh, theo ánh mắt của anh nhìn sang, cô không khỏi cảm thấy mình sắp chết.

Chết trong ánh mắt của anh.

Cung Âu hơi gật đầu với Thời Tiểu Niệm, sau đó thu hồi tầm mắt đi về phía trước, bước vào cao ốc N.E.

Mọi người đều giật mình không nhỏ hơn Thời Tiểu Niệm, toàn bộ các ký giả cũng ngây người hồi lâu, lúc này mới giật mình tỉnh lại, cầm micro xông về phía trước: “Cung tổng, sao đột nhiên ngài đã trở lại? Ngài có biết ngài đã bị phán định là đã chết không? Mấy năm nay ngài đã ở đâu? Ngài có biết N.E đã bị bán không?”

Các ký giả đã hỏi ra tất cả các vấn đề mà Thời Tiểu Niệm muốn hỏi nhất.

Cung Âu đứng trước mặt đám ký giả, bị bọn họ vây quanh, dáng người của anh thật cao đứng trong đám người cũng thật bắt mắt.

Giống như một ngôi sao chói mắt, cướp đi tất cả ánh sáng.

Anh cầm lấy một cái micro của ký giả, đôi mắt đen lạnh lùng nhìn mọi người, môi mỏng hơi nhếch, giọng hấp dẫn mà lãnh đạm: “Tôi biết các vị có rất nhiều vấn đề, nhưng bây giờ tôi còn chuyện phải xử lý, sau này sẽ sắp xếp buổi họp báo.”

“Nhưng ngài cũng phải tiết lộ một chút gì đi, nếu không chúng tôi không biết ăn nói với cấp trên như thế nào nha.”

Các ký giả kích động nói.

Chết mà sống lại?

Mất tích đã trở về?

Quá đặc sắc, một người đã mất tích bốn năm lại xuất hiện ngay lúc bị phán định tử vong.

Cung Âu đang muốn rời đi, nghe vậy, môi anh hơi nhếch lên, đôi mắt đen quét nhìn bọn họ, nói từng chữ từng chữ: “Chỉ cần mọi người viết trên tiêu đề một câu: Cung Âu tôi, đã trở lại.”

Vừa nói xong, Cung Âu liền đi về phía cao ốc N.E, không ngừng lại bước nào.

“Cung tổng! Cung tổng!”

Các ký giả kích động muốn xông lên, đám người vệ sĩ lập tức đi ra ngăn cản.

Thời Tiểu Niệm vẫn ngồi trên xe đạp, cứ nhìn Cung Âu biến mất trong tầm mắt của cô như vậy, đến bây giờ, cô mới thật sự phục hồi tinh thần lại.

Cô đẩy cung Quỳ một cái: “Tiểu Quỳ, con thấy Dad của con không?”

Đây là giấc mơ của cô sao?

Có phải cô đã nằm mơ hay không, cô nằm mơ được nhìn thấy Cung Âu dưới ánh hoàng hôn tuyệt đẹp.

“Thấy rồi.” Cung Quỳ chỉ cao ốc N.E trên mặt tràn đầy vẻ đương nhiên nói: “Ở chỗ đó nha, con đã từng thấy Dad trong tivi! Dad đang ở chỗ đó nha.”

Bé đã từng thấy video đính hôn của ba mẹ.

“...”

Là ở chỗ đó.

Thời Tiểu Niệm ngơ ngác nhìn cao ốc N.E.

Trở lại.

Anh đã thật sự trở lại.

Thì ra trên thế giới này cũng có chuyện mộng đẹp trở thành sự thật sao?

...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.