Tổng Tài Ở Trên Tôi Ở Dưới

Chương 161: Chương 161: Chương 99: Cưỡng hôn cô 1




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Buổi tối ở hẻm nhỏ rất yên tĩnh, con đường dài thế chỉ còn hai người bọn họ.

Bầu không khí rất ngột ngạt.

“Mộ Thiên Sơ, tôi biết tình cảm nhiều năm của anh và Thời Địch không thể nói buông là buông ngay được, tình cảm dây dưa không rõ, giống như đen không thể thành trắng”, Thời Tiểu Niệm đứng đó, nghiêm túc nhìn anh, lạnh nhạt nói: “Những chuyện này, tôi đều hiểu, cho nên tôi không yêu cầu anh đứng về phía tôi”.

Ngày anh nói chúng ta sẽ cùng nhau nhảy ra khỏi ván cờ này, cô thừa nhận mình rất mong có thể chờ được đến lúc đó.

Nhưng cô biết, chuyện này không có khả năng.

“Em rốt cuộc muốn nói gì?”, Mộ Thiên Sơ đứng trước mặt cô, cúi đầu nhìn cô.

Thời Tiểu Niệm dựa vào tường, hờ hững nói từng chữ: “Tôi rất cảm ơn trước đây anh giúp tôi, tôi cũng rất cảm ơn anh nói sẽ tiếp tục giúp tôi, nhưng không cần, chuyện của tôi, tôi sẽ tự giải quyết”.

Mộ Thiên Sơ giải thích: “Em cho rằng tôi xây biệt thự đó là do tôi có quan hệ với Thời Địch? Kỳ thực không phải vậy, quan hệ của tôi và cô ấy đã không còn từ lâu rồi”.

“Anh và cô ấy có quan hệ gì là chuyện của hai người, không liên quan đến tôi”, Thời Tiểu Niệm nói: “Còn tôi đối phó Thời Địch như thế nào, đó là chuyện của tôi, tôi sẽ không làm liên lụy anh”.

Chuyện Thời Địch hại cô ba năm trước, cô sẽ không dễ dàng bỏ qua.

Mộ Thiên Sơ yên lặng nhìn cô.

Ý của cô rất rõ ràng, cô là cô, anh là anh, cô mặc kệ anh, không cần anh giúp, cũng không muốn có bất kì quan hệ nào với anh.

“Tôi còn có việc, tôi đi trước”. Nói xong, Thời Tiểu Niệm xoay người rời đi, thanh âm của Mộ Thiên Sơ vang lên sau lưng cô: “Ngoại trừ chuyện có liên quan đến Thời Địch, giữa chúng ta không có quan hệ gì hết, em muốn như vậy phải không?”.

Nghe vậy, Thời Tiểu Niệm dừng chân, ngữ khí hơi hờ hững: “Chẳng lẽ không đúng sao?”

Giữa họ ngoại trừ Thời Địch chẳng lẽ còn có quan hệ khác sao.

Thậm chí cô cũng không thể được xem là chị vợ của anh, cô đã bị trục xuất khỏi Thời gia.

“Đương nhiên không phải”, Mộ Thiên Sơ lớn tiếng nói: “Em đã quên những năm nay em thế nào sao, em làm những việc kia không phải vì Mộ Thiên Sơ tôi, chẳng lẽ vì Thời Địch?”.

Những năm nay, cô cứ dây dưa với anh, mặc kệ anh căm ghét cô thế nào.

Hiện tại, cô lại nói giữa bọn họ ngoại trừ Thời Địch thì không có quan hệ gì khác.

Câu nói này Thời Tiểu Niệm hiểu rõ nhất.

Dựa vào cảm giác say, Thời Tiểu Niệm hơi tức giận quay đầu lại, trừng mắt nhìn Mộ Thiên Sơ: “Tôi nói, tôi đã từ bỏ, trước đây anh không để ý tới, bây giờ cần gì phải nhắc tới nữa”.

“Em nói từ bỏ thì từ bỏ sao, nếu vậy tôi không đồng ý đâu.” Mộ Thiên Sơ chăm chú nhìn cô.

Thời Tiểu Niệm cười trào phúng một tiếng: “Đây là chuyện của tôi, cần anh phải đồng ý sao?”.

Cô còn chưa nói hết câu, Mộ Thiên Sơ bỗng nhiên xông lại, đè cô vào tường, cúi đầu hôn cô, cơ thể cao lớn của anh che hết tất cả ánh sáng trước mắt cô.

Anh cứ vậy mà cưỡng hôn cô tại đây.

Không nghĩ đến sẽ như vậy, Thời Tiểu Niệm kinh ngạc đến ngây người, mở to mắt, thân thể cứng ngắc như tảng tá, trong đầu trống rỗng.

Mộ Thiên Sơ cưỡng hôn cô.

Mộ Thiên Sơ trong nháy mắt đã hối hận rồi, anh không ngừng tự nói với mình, muốn trở lại tình trạng độc thân để đến tìm cô, kết quả nhìn cô luôn miệng nói từ bỏ, anh không thể chịu được.

Sao anh có thể cho phép cô từ bỏ?

Tuyệt đối không cho phép.

Mộ Thiên Sơ đặt tay lên tường, cứng ngắt dán môi lên môi cô hai giây, mùi thơm nhàn nhạt trên người cô kích thích chóp mũi anh, làm thần kinh của anh đều căng thẳng lên.

Anh giật giật môi, muốn nụ hôn sâu thêm.

“Chát”, Thời Tiểu Niệm đột nhiên dùng sức đẩy anh ra, sau đó tàn nhẫn tát anh một cái.

Mộ Thiên Sơ không né tránh, mặt bị đánh lệch sang một bên, trên gương mặt trắng nõn hiện ra dấu tay, đôi mắt tối lại.

Anh nhìn Thời Tiểu Niệm: “Tiểu Niệm, tôi”.

“Mộ Thiên Sơ, anh có biết anh là người đàn ông đã có gia đình không?”, Thời Tiểu Niệm tức giận trừng mắt nhìn anh.

Dù thế nào cô cũng không ngờ rằng, lần đầu tiên hai người hôn nhau lại là do Mộ Thiên Sơ cưỡng hôn cô.

Cuối cùng anh đang nghĩ gì vậy?

“Tôi không kết hôn với cô ấy”, Mộ Thiên Sơ nói, về mặt pháp luật, anh độc thân.

“Toàn bộ thế giới đều thấy lễ cưới của hai người”, Thời Tiểu Niệm tức giận nói: “Anh bị Thời Địch lừa còn muốn vờ như không có chuyện gì là việc của anh, nhưng tôi không muốn xen vào cuộc hôn nhân dối trá này.”

Cô không phải quân cờ để anh đùa bỡn.

Mộ Thiên Sơ biết hành động của mình đã làm cô sợ dịu dàng nói: “Tiểu Niệm, tôi không muốn em xen vào”.

Anh muốn kéo cô cùng nhau nhảy ra khỏi ván cờ này.

“Tôi biết, là do những năm này tôi mặt dày bám theo anh, làm anh cảm thấy tôi là đứa con gái tùy tiện. Nhưng tôi làm vậy chỉ vì muốn giúp anh nhớ lại thôi.” Thời Tiểu Niệm trừng mắt nhìn anh, nói: “Nếu anh cảm thấy anh có thể cùng lúc đùa bỡn tôi và Thời Địch thì anh sai rồi”.

Trước giờ anh chưa từng cảm thấy cô là một người tùy tiện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.