Tổng Tài Theo Đuổi Lại Vợ, Ba Thật Là Xấu Xa

Chương 29: Chương 29




Rất nhanh bên Tinh Vũ đã nhận được tin về sự xuất hiện của Diệp Ân Tuấn. Tuy có hơi ngạc nhiên về sự đột ngột này nhưng Tinh Vũ vẫn chỉ đạo mọi người thực hiện tốt công tác chuẩn bị. Chưa đầy 15 phút chiếc xe sang đã dừng ngay trước cổng công ty. Kim Lăng đứng đằng sau Diệp Ân Tuấn cũng bĩu môi nói thầm

“ Cái tòa nhà nhỏ bé này có gì để sếp phải đích thân đến đây? Cầu mong cái công ty này bình an vô sự.”

Cầu nguyện xong liền cùng Diệp Ân Tuấn bước vào bên trong. Nhân viên công ty đứng ngay ngắn chào đón. An Nhiên đứng đằng sau Tinh Vũ sắc mặt thay đổi liên tục, cô đang rất không thoải mái bởi sự gặp mặt này. Diệp Ân Tuấn nhìn cô một lượt rồi lại nhìn sang Tinh Vũ, nở một nụ cười lịch sự

    - Xin lỗi vì sự đường đột này. Tôi là Diệp Ân Tuấn, đây là thư kí của tôi_ Kim Lăng.

Kim Lăng bên cạnh gặt nhẹ đầu xem như chào hỏi. Tinh Vũ cũng lịch sự giới thiệu

   - Tôi là Tinh Vũ, đây là thư kí Hạ. Xin mời ngài đây lên văn phòng của tôi.

   - Được.

Diệp Ân Tuấn lại liếc nhìn An Nhiên một cái khiến cô rùng mình rồi mới tiếp bước Tinh Vũ. Giờ Kim Lăng mới hiểu tại sao sếp mình lại đến đây, thì ra là có thiếu phu nhân đang làm việc. Chuyện của gia đình sếp thật rắc rối. Diệp Ân Tuấn bước vào phòng làm việc của Tinh Vũ, đầu tiên là nhìn ngắm xung quanh một lượt rồi rất tự nhiên mà ngồi xuống. Tinh Vũ dặn An Nhiên

    - Đi pha chút trà đi.

Dặn xong anh lại niềm nở tiếp đón Diệp Ân Tuấn.

    - Diệp tổng, không biết ngài địch thân đến công ty nhỏ bé này của chúng tôi là có chuyện gì sao?

Ân Tuấn liếc mắt nhìn Kim Lăng, anh ta liền hiểu ý trình bày với Tinh Vũ

    - Giám đốc của chúng tôi thấy công ty của giám đốc Tinh đây tuy mới mở nhưng lại rất có triển vọng, vậy nên muốn thương lượng hợp tác.

    - Thật cảm ơn ý tốt của Diệp tổng đây.

Vừa hay An Nhiên bê trà vào. Trong lòng rất khó chịu nhưng trên mặt cô vẫn phải nặn ra nụ cười thân thiện niêm nở. Cô khẽ đặt ly trà xuống trước mặt Diệp Ân Tuấn và Tinh Vũ

    - Mời Diệp tổng dùng trà.

Anh nhìn cô rồi lại xem như không có gì mà đưa tách trà thưởng thức. Tinh Vũ nhìn ra sắc mặt không mấy thoải mái của An Nhiên nên tinh ý để cô đi ra

- Làm phiền em rồi, em về phòng làm việc tiếp đi.

Vâng.vậy tôi xin phép

An Nhiên thầm thở phào trong lòng rồi đi ra ngoài. Bên trong bọn họ nói gì cô không để ý đến nữa. Nhưng Diệp Ân Tuấn cứ hiện lên trong đầu làm cô cảm thấy rất khó chịu.

Khoảng 1 tiếng sau đó mấy ngườui họ đi ra ngoài với vẻ mặt rất vui vẻ. Còn nói hợp tác vui vẻ gì đó. Nhìn sắc mặt ai cũng đoán được là đã hợp tác thành công rồi. Có Diệp Thị bên cạnh chắc chắn Tinh Thần sẽ phát triển như diều gặp gió. An Nhiên vẫn không dám nhìn thẳng vào mắt Diệp Ân Tuấn, cô có hơi căng thẳng, mồ hôi tay ra rất nhiều.

Khi trở về Diệp Thị, Kim Lăng khec hỏi nhỏ sếp

Sếp, thiếu phu nhân vẫn chưa về nhà sao?

Hửm?

Câu đáp lại của Ân Tuấn khiến anh ta im bặt không dám hỏi nữa. Rõ ràng là đang mưu tính gì đó liên quan đến An Nhiên nên mới đến công ty khỉ ho cò gây kia để hợp tác, đây không phải phong cách của Diệp Ân Tuấn.

...

Tối đến An Nhiên hẹn nhóm bạn đi ăn để tâm sự. Cô rầu rĩ kể với Tiểu Dĩnh, Thẩm Tâm, Tiểu Vân.

- Mình không biết anh ta có bị làm sao không nữa, cả ngày hôm nay mình thấy rất bất ổn. Giờ đã ra khỏi căn nhà kia rồi mà anh ta vẫn không buông tha.

Thẩm Tâm an ủi cô

- Cậu cứ kệ anh ta, coi như không quen không biết. Mạnh mẽ lên. Nếu anh ta dám làm khó cậu cứ nói bọn mình. Đàn anh Tinh Vũ chắc cũng sẽ không để anh ta bắt nạt cậu đâu.

- Đúng đúng đúng, anh ấy nhất định sẽ không để anh ta tiếp tục bắt nạt cậu. - Tiểu Vân chung ý kiến.

Tiểu Dĩnh từ nãy đến giờ vẫn chăm chú suy nghĩ gì đó mà không nói gì. Phong Hi bên cạnh liên tục chọc cô nhưng cô vẫn chẳng để ý. Mãi đến lúc An Nhiệ gọi cô mới hoàn hồn

- Mình suy nghĩ kĩ rồi, mình sẽ bảo vệ An Nhiên.

Cậu bảo vệ cậu ấy bằng cách nào?

Thẩm Tâm cùng Tiểu Vân đều hỏi. Tiểu Dĩnh cười nham hiểm rồi mập mở nói

Hehehe mình đã có cách của mình. Các cậu yên tâm, tên Diệp Ân Tuấn thối tha đó sẽ không thể bắt nạt được An Nhiên vủa của chúng ta nữa. Các cậu cứ đợi mình.

Cả nhóm cười rộ lên vui vẻ. An uống xong còn đưa An Nhiên, Phong Hi về.

Phía bên kia đường có chiếc xe đang đậu, bên trong có người đang nở nụ cười khiến người khác mê mệt nhưng lại đầy nguy hiểm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.