Hành Tiên giơ bàn tay to lên ngăn lại, nói:
“Cần gì đa lễ như thế? Lần này Tuần Giới Sứ ở dưới trần gian trải qua trăm kiếp luân hồi tích tụ được nhiều tiên phẩm và công đức, sau khi trở lại Tiên Giới sẽ càng được trọng dụng lên chức là việc dễ như trở bàn tay, người đâu, mau tới dọn chỗ cho Tuần Giới Sứ!”
Hành Tiên ra lệnh một tiếng liền có mười sáu thân binh ở hai bên bước ra, bọn họ quơ cây cờ lớn, những đám mây không ngừng tụ hội trên mặt lá cờ, trong chốc lát liền biến thành một cái đài băng ngọc xanh, mái ngói là ngọc Lưu Ly, bốn cột trụ được khắc hình Tông, bậc thèm có khắc hình chim phượng vươn đến trước mặt Ngâm Phong
Ở giữa đài, những thân binh từ lâu đã biển những đám mây thành Chư Thiên Thăng Bình Bảo Ý, chiếc ghế dựa lưng vào Tam Trụ Thanh Kim biểu thị cho tiêu chí tam phẩm tiên nhân.
Hành Tiên ngồi vào chỗ sau đó biển ra một cái ghế nữa ở bên cạnh, chiếc ghế này dựa lưng vào Tử Phong Tinh Đông đây chính là tiêu chí của tứ phẩm tiên nhân.
Ngâm Phong đã nhớ hết mọi thứ vì vậy quy củ của tiên giới hắn cũng hiểu, hắn bước lên mười bước đứng trước mặt Hành Tiên nhưng hắn không chịu ngồi xuống, hắn nói:
“Tội thần tạ ơn Hành Tiên tướng quân, tuy tội thần có thể trở về tiên giới nhưng cái ghế này tội thần không thể ngồi được, xin Hành Tiên tướng quân đổi lại!”
Hành Tiên cười cười nói:
“Cái ghế kia Tuần Giới Sứ đại nhân có quyền ngồi, khi Tuần Giới Sứ trở về Tiên Giới thì sẽ được trọng dụng ta chỉ sợ là cái ghế mà ta mang theo không đủ để Tuần Giới Sứ ngồi. Bản tướng quân xưa nay rất cẩn thận, nếu ta dám mang theo cái ghế tứ phẩm đến đây thì ta cũng đã nắm chắc, hơn nữa ta cũng đã từng hỏi qua Thiên Quân nếu không thì ta là một cái tam phẩm tướng quân thì làm sao dám phong tứ phẩm tiên vị cho người khác?”
Ngâm Phong không đẩy đưa nữa, hắn ngồi vào vị trí của mình nhưng mà trên mặt hắn không có chút vui mừng nào, hắn hỏi:
“Ngâm Phong chỉ là một hạ phẩm tiên nhân nào dám làm phiền Hành Tiên tướng quân? Không biết tướng quân lần này hạ giới là định làm việc gì? Có cần Ngâm Phong hỗ trợ gì không? Ngâm Phong bất tài nhưng sau khi luân hôi thì cũng biết không ít chuyện, có thể giúp cho tướng quần giảm bớt thời gian.”
Hành Tiên nhìn Ngâm Phong rồi nở một nụ cười có chút kỳ dị, hắn nói:
“Không nói gạt ngươi, bản tướng quân lân này mang binh hạ giới chính là để giúp Tuân Giới Sứ chặt đứt trần duyên trăm kiếp.”
Ngâm Phong kinh hãi hắn biết muốn để thiên binh thiên tướng xuất hiện ở nhân gian thì cần phải trả một cái giá rất lớn, đừng nói chỉ là một cái ngũ phẩm tiên nhân, cho dù là nhị phẩm Thiên Quân chuyển thể luân hồi thì cũng không có nhiều thiên binh làm hộ vệ, huống chi là một cái tam phẩm tướng quân?
Có lẽ là nhất phẩm Thiên Quân hoặc tứ đại Siêu Phẩm Thiên Quân mới có được đổi đãi như thế, nhưng mà cho dù là Thiên Quân hay là siêu phẩm Thiên Quân thì làm sao có thể bị cách chức xuống hạ giới?
Ngâm Phong lúc này đứng lên, nói:
“Hành tướng quân nói đùa! Ngâm Phong có tài đức mà có thể được tướng quân giúp đỡ như thế?”
Hành Tiên lắc đầu, nói:
“Cái giá phải trả để bổn tướng quân mang theo ba nghìn thiên quân xuống đây thì chắc Tuần Giới Sứ cũng hiểu. Thành thật mà nói bản tướng quân cũng nghĩ không ra là giúp Tuần Giới Sứ cần gì phải dùng nhiều thiên quân như vậy. Nhưng mà nếu Đại La Thiên Quân đã hạ lệnh như vậy thì chắc chắn sẽ có dụng ý riêng. Tiên phẩm của chúng ta không đủ, không thể đoán được thiên cơ, vậy thì cứ xem như bình thường đi. Tuần Giới Sứ không cần lo lắng. Trở lại chuyện chính trăm kiếp luân hồi của Tuần Giới Sứ đã viên mãn thể nhưng lại chậm chạp không thể phi thăng có lẽ là do ở nhân gian có chướng ngại gì đó, ngươi nếu muốn thì kể cho ta nghe để xem ta có thể giúp được gì không?”
Nói đến như vậy thì Ngâm Phong cũng đã có chút hiểu ra, phẩm cấp của Hành Tiên hơn xa Ngâm Phong nhưng khác khí như thể là do lệnh của Đại La Thiên quân, hơn nữa muốn điều thiên binh hạ giới thì phải có sự cho phép của Tiên Đế. Mà Hành Tiên chính là tam phẩm tướng quân, hắn hạ giới lại mang theo ba nghìn thiên binh thì càng phải cần có sự cho phép của Tiên Đê.
Từ đó cho thấy tất cả đều là mưu kế của Tiên Đế, Đại La Thiên Quân truyền lệnh mới có Hành Tiên và ba nghìn thiên binh ở hạ giới lúc này. Nếu là như vậy thì Ngâm Phong đã lọt vào mắt xanh của Tiên Đế, sau này trở về Tiên Giới phẩm cấp của hắn chắc chắn sẽ không dưới tứ phàm. Đây chính là nguyên do mà Hành Tiên khách khí như vậy.
Nếu Hành Tiên đã nói vậy thì Ngâm Phong cũng không khách khí nữa, hắn hơi trầm ngầm sau đó nói:
“Nguyên nhân mà tội thần bị cách chức nghìn năm trước chắc là tướng quân đã hiểu rõ, hiện tai ta có chút phiền phức, xin tướng quân giúp đỡ. Cổ Thanh là do Thanh Thạch biến thành, trải qua trăm kiếp nàng mở ra bảy cánh sen nhưng mà cửa ải cuối cùng cho dù nàng tu luyện như thế nào thì cũng không thể vượt qua. Ta thì chưa trải qua Thiên Lôi Kiếp Hỏa vẫn là phàm thai nên nhìn không thấu nguyên nhân. Hành Tiên tướng quân dùng chân thân để hạ giới, vì vậy ngài không nhiễm khói bụi của trần gian, xin ngài giúp ta tìm hiểu rốt cuộc là nguyên nhân gì mà cửa ải cuối cùng này nàng vẫn không thể vượt qua.”
Hành Tiên ngạc nhiên nói:
“Ngọc Thai Tiên Vân của Tuần Giới Sứ có thể tính được tiên cơ, hơn nữa vô cùng chính xác, lúc trước bản tướng quân cũng đã nghe nói qua, vì sao ngươi không tính kết cục của khối Thanh Thạch này một lần?”
Ngâm Phong cười khổ, nói:
“Không dối gạt tướng quân, không biết vì sao mà ta lại không thể tính toán chính xác được. Ta đã thử dùng Ngọc Thai Tiên Vân tính toán rất nhiều lần nhưng đều không có tác dụng.”
Hành Tiêm kinh hãi nói:
“Ngươi không thể tính toán chính xác thiên cơ, vì sao lại như thế? Ngọc Thai Tiên Vân cũng không phải là tiên pháp bình thường, vì sao lại không thẻ tính toán sô mệnh của một người?”
Ngâm Phong lắc đầu than thở:
“Nguyên nhân cụ thê thì do thần thông của ta có hạn nên không thể nào biết được.”
Hành Tiên vận Tiên Nhãn nhìn về phía Ngâm Phong một lát sau trên mặt hắn có chút ngưng trọng, hắn gật đầu nói:
“Tuần Giới Sứ tiên pháp cao cường, bản tướng quân sớm đã nghe qua, hôm nay nhìn thấy lại có chút tăng tiến. Tiên thuật như vậy nhưng không thể tính toán chính xác chuyện ở thể gian thì chắc chắn bên trong có nguyên nhân, không thể coi thường được. Được rồi, để ta đến nhìn khối Thanh Thạch một lần.”
Ngâm Phong gật đầu, hắn không đứng dậy mà phất tay áo một cái bay tới Phi Lai Thạch, vững vàng ngừng ở phía trên. Đài cao đã tự động mở rộng ra gấp mây lần, nó có thể nhẹ nhàng nâng khôi Phi Lai Thạch lên.
Hành Tiên Và Ngâm Phong đến gần sau đó dừng lại một trước một sau vừa vặn có thể nhìn thấy Cổ Thanh đang bế Tử Quan, đài cao mở rộng, Tiên Ý bay lên, trên thực tế Hành Tiên và Ngâm Phong không hề ra lệnh, nhưng nó lại vừa đúng lúc bay lên, quả thật là có linh tính.
Quả thật là thiên binh hạ phàm chỉ cần tùy tiện lấy ra một cái ghế thì cũng đã áp đảo được tất cả pháp bảo ở trần gian.
Hành Tiên ngồi vào chỗ của mình, tiên lực trong cơ thể vận chuyển. Thiên Hỏa trong đôi mắt bắn ra vài thước, thị lực tầng tầng xuyên phá Nhân Uân Tử Khí đang bao lấy Cổ Thanh nhìn thẳng vào đạo tâm bồn nguyên.
Ở Trong mắt Hành Tiên lúc này Cổ Thanh chính là một khối Thanh Thạch đang xoay tròn trên không bên trong khối Thanh Thạch đang có một đóa Tử Liên bảy cánh, xung quanh có một ngọn lửa đang không ngừng luyện hóa đóa Tử Liên nhưng mà tâm của đóa hoa dường như có một lực lượng Vô hình, nó vòng qua vòng lại không ngừng tái tạo cảnh hoa, nó không để cho cánh hoa hợp lại hơn nữa còn ngăn cản không cho đóa Tử Liên hợp thành Kim Đam.
Đôi mắt của Hành Tiên chính là Tiên Nhãn chân chính, nó không hề bị hạn chế ở thể gian, hắn vừa nhìn là hiểu ra nguyên nhân, vì vậy hắn cười nói:
“Khối Thanh Thạch bướng binh này vẫn còn có chút ràng buộc. Nhưng mà chuyện này chỉ là việc nhỏ, để bổn tướng quan trừ đi chút tục duyên này giúp cho Tuần Giới Sứ nhanh chóng phi thăng.”
Ngâm Phong nghe thấy vậy rất vui mừng, hắn lập tức thi lễ nói: “Như vậy thì làm phiên tướng quân!”
Hành Tiêm cười nói: “Chỉ là việc nhỏ không có gì đâu!”
Sau khi khách sáo xong tay trái Hành Tiên vận tiên quyết, ngưng thần rồi hét lên một tiếng: “Đốt” !
Một tiếng rỗng này làm cho bầu trời trong phạm vi trăm dặm xuất hiện vô số vết rách, từ trong những vết rách này không ngừng tuông ra Ngọc Minh Thiên Hỏa, bầu trời phía trên Côn Luân nhìn giông như mở toang cả bầu trời ra!
Thiên Hỏa trong hai mắt Hành Tiên phun ra hơn mười trượng, tiên lực liên tục phun ra biến thành một đám mây bảy màu lượng lờ trên đầu Cổ Thanh, từ trong đám mây không ngừng rơi xuống ánh sáng màu vàng dung nhập vào Nhân Uân Tử Khí xung quanh Cổ Thanh. Ngọn lửa bên trong khối Thanh Thạch được Thiên Hỏa trợ giúp nên cháy vô cùng mãnh liệt!
Bảy cánh hoa liên tục rung động sau khi chống đỡ hơn một ngày nhưng không chịu nổi nữa nên đành thu lại bảy cánh hoa.
Ở trước mặt Hành Tiên, Ngâm Phong và ba nghìn thiên binh, Nhân Uân Tử Khí đang cuộn trào mãnh liệt, khi nó lan ra xung quanh mười trượng bỗng nhiên từ bên trong hiện ra một tòa Linh Lung Bảo Tháp bảy tầng, từ bên trong tòa tháp lại phun ra nghìn đóa liên hoa, chúng rơi xuống như mưa làm cho Hành Tiên và những người xung quanh phải trừng mắt há mồm!