Đáng đời, đúng là đáng đời.
Tề Tĩnh yên lặng phụ họa trong lòng, bất giác cười rộ lên, dù sao đây cũng là một kết thúc tốt đẹp: “Thật ra bây giờ cậu đang rất vui phải không?”
Bất ngờ bị hỏi như vậy, Bún qua cậu im bặt.
Lát say, cậu mới chậm rãi nói: “... Tôi không biết rốt cuộc mình có vui hay không, chỉ thấy không chân thật. Tôi quen biết anh ta hơn một năm, suốt khoảng thời gian này không có cách nào dứt khoát với nhau được... Vốn tôi đã chết lặng rồi, quyết định không tiếp tục dây dưa với anh ta nữa, chuẩn bị từ chức, rời khỏi Bắc Kinh. Nào ngờ anh ta đột nhiên tới đây.”
Tề Tĩnh ngẩn người, trong lòng chấn động khiến nụ cười bên môi biến mất, bầu không khí nhất thời lạnh xuống.
“Vậy sao...” Anh áy náy, nhỏ giọng nói: “Xin lỗi, tôi không biết cụ thể mọi chuyện, nếu có nói sai cái gì mong cậu tha thứ.”
“Không sao.” Đối phương không ngại, thản nhiên nói: “Thật ra tính cách của tôi không tốt lắm, tôi và anh ta đi tới bước này cũng có lỗi của tôi, đều là quả báo. Ngày về, quan điểm sống của anh hoàn toàn khác với tôi, có những thứ... không biết vẫn tốt hơn.”
Cho dù Bún qua cầu nói vậy, Tề Tĩnh vẫn cảm thấy áy náy, im lặng không nói gì.
“Nhưng mà...” Đột nhiên Bún qua cầu lại nhẹ nhàng vừa cười vừa thở dài, “Đây là lần đầu tiên anh ta thừa nhận... Thừa nhận rằng anh ta thích tôi.”
Tề Tĩnh nghe tới đây, dường như có cái gì đó trong kí ức đang cộng hưởng với điều cậu nói. Mặc dù kết cục của anh hoàn toàn ngược lại, nhưng quá trình giống hệt nhau. Lòng anh bối rối, ngổn ngang trăm mối.
“Tôi nghĩ tôi có thể hiểu được tâm trạng của cậu.” Anh khổ sở cười. “Thích một trai thẳng, con đường này thật sự... rất gian nan.”
Nếu gặp phải một tên trai thẳng không muốn gánh trách nhiệm, cuối cùng bỏ rơi anh cùng một câu “hóa ra em nghiêm túc”, trái tim mới càng đau đớn hơn.
Quá khứ đen tối ấy nghĩ lại mà kinh.
“Anh ấy nói với tôi, trước đây anh từng mắng anh ấy.” Trong tai nghe truyền tới tiếng cười nhẹ của Bún qua cầu, giọng nói thành khẩn, “Khi biết có một người đứng ở lập trường của tôi, thay tôi nói, trong lòng mạnh mẽ hơn nhiều. Cảm ơn anh.”
Tề Tĩnh thấy cậu cười, tâm trạng thả lỏng hơn, an tâm cười đáp lại: “Bởi vì tôi từng thất bại, nên khi thấy người có hoàn cảnh giống mình mới nhịn không được mắng một trận. Khoái Mã Khinh Cừu không giống với bạn trai cũ của tôi, tuy rằng không quen anh ta không lâu, nói như vậy có vẻ hơi võ đoán, nhưng tôi cảm thấy bản tính anh ta không xấu.”
Tuy rằng trước đây anh từng có quá khứ đen tối, nhưng mấy năm làm phóng viên đã khiến năng lực nhìn người của anh được nâng cao rõ rệt, phán đoán sẽ không sai.
Bún qua cầu nghe tới đó vẫn không mắng anh “nói mò”, vậy tức là anh đoán trúng rồi.
Quả nhiên, đối phương cười mtộ tiếng, tuy rằng câu sau nói ra đều đang mắng, nhưng giọng nói lại rất dịu dàng: “Anh ấy vừa nghèo vừa ngốc, chuyện lớn không làm nổi, bình thường chỉ giỏi bắt nạt người khác.”
Bắt nạt...
Bắt nạt là bắt nạt thế nào?
“Bắt nạt” mà Bún qua cầu nói chắc theo nghĩa gốc, nhưng chẳng hiểu vì sao Tề Tĩnh lại để sức tưởng tượng bay xa, nghĩ theo nghĩa rộng hơn, tới khi lấy lại tinh thần thì tự âm thầm kiểm điểm mình.
Nói đến “bắt nạt”, Tề Tĩnh chợt nhớ ra một chuyện khác cũng liên quan tới nó.
“Đúng rồi, trước đây không có cơ hội nói với cậu. Nhớ lần trước cậu hỏi tôi vì sao liên tiếp rời khỏi tổ kịch có cậu tham gia không? Tuy rằng không chắc chắn trăm phần trăm, nhưng tôi có thể khẳng định có người lấy danh nghĩa của cậu để cô lập tôi trong giới võng phối, muốn để tôi thù cậu, gây xích mích ly gián.”
Không ngờ Bún qua cầu không hề kinh ngạc, ngược lại còn nói ra một câu khiến anh kinh ngạc: “Điều tôi muốn nói hôm nay chính là cái này. Chuyện rời khỏi tổ kịch tôi đã điều tra rồi, là một fan của tôi tên Kiêm Gia giở trò.”
Tề Tĩnh sửng sốt.
Người có ID Kiêm Gia kia là fan cuồng số một của Bún qua cầu, trong giới ai ai cũng biết.
Thân là staff, cô ta thường tham gia vào những vở kịch có Bún qua cầu. Danh hiệu “mẹ đẻ” của cô ta cũng do các fan hâm mộ đặt cho, chứ quan hệ thực tế giữa cô ta và Bún qua cầu không thân thiết tới vậy, chỉ là dựa vào chức vụ staff mà tiếp xúc với cậu thôi.
Tề Tĩnh không hề quen biết người này, càng đừng nói tới chuyện kết thù.
“Vì sao cô ta làm vậy?” Vấn đề này trở thành vấn đề mấu chốt.
“Bởi vì...” Bún qua cầu dứt lời, một hình ảnh được gửi tới. Tề Tĩnh mở ra nhìn, hóa ra là ảnh chụp màn hình chat QQ, một bức ảnh có phong cách vô cùng giống cái mà anh nhận được trước đây.
Chẳng hỏi ngày về: Bún qua cầu tự tưởng bở là CP chính thức của đại thần, tự xưng là chính cung nương nương, quá kiêu ngạo, các fan hâm mộ cũng rất đáng ghét, ngày nào cũng spam đảng “Đài Bún“.
XX: Nhưng mà anh phối vở kịch nổi tiếng “Cạm bẫy” chẳng phải có thể ngang hàng với cậu ta rồi sao?
Chẳng hỏi ngày về: Ha ha, ngang hàng? Tôi là CV ưu tú thế này, đương nhiên phải nổi tiếng hơn cậu ta chứ. Tôi chỉ không bỉ ổi vô liêm sỉ như cậu ta, mỗi ngày ôm đùi đại thần. Chẳng qua tôi không có cơ hội được hợp tác với đại thần mà thôi. Bây giờ vất vả lắm mới tóm được Đồng Tước Đài, tôi phải nắm chắc thời cơ.
XX: Ý của anh là?
Chẳng hỏi ngày về: Tôi sẽ kích động đám fan hâm mộ của đại thần trong post kịch, khiến họ ủng hộ bọn tôi, dần dần đại thần sẽ để ý đến tôi, quan tâm tôi, bỏ mặc Bún qua cầu.
XX: Ngày về, anh làm vậy có ổn không? Fan Bún qua cầu nhiều hơn anh tưởng đó, nhỡ đâu...
Chẳng hỏi ngày về: Nhiều fan thì sao? So được với fan Đồng Tước Đài không? Chỉ cần Đồng Tước Đài thích tôi, fan của anh ấy cũng sẽ thích tôi. Hơn nữa, đa phần fan của Bún qua cầu thật ra là fan của Đồng Tước Đài, lúc đó nhất định sẽ đổi hướng. Ha ha.
XX: Không ngờ anh ghét Bún qua cầu tới mức này.
Chẳng hỏi ngày về: Đương nhiên, thằng đó suốt ngày giả vờ ngây thơ, trong sáng, tỏ vẻ đáng thương để được đại thần quan tâm, nhìn phát ghét.
...
“Thằng đó suốt ngày giả vờ ngây thở, trong sáng, tỏ vẻ đáng thương để được đại thần quan tâm, nhìn phát ghét.” Tề Tĩnh bắt chước giọng điệu ẻo lả mà đọc ra, chỉ thấy Bún qua cầu cười nhẹ một tiếng, chắc bị anh chọc cười. Chính anh cũng không nhịn được mà cười theo. “Ha ha ha ha... Mấy câu này quả thật thẳng thắn.”
Bún qua cầu ung dung nói: “Bởi vì mấy lời này quá giả tạo, vừa nhìn đã biết có người làm giả lịch sử chat QQ.”
Tề Tĩnh nói tiếp: “Sau đó đem bức ảnh này gửi cho Kiêm Gia?”
Đừng nói loại fan cuồng như Kiêm Gia, bất cứ ai nhìn thấy bức này cũng sẽ nổi giận!
“Đúng.” Bún qua cầu xác nhận suy đoán của anh, “Lúc trước, Kiêm Gia là người đầu tiên nói với tôi rằng anh ghét tôi, không muốn ở trong tổ kịch có tôi. Ngày đó chat voice với anh, tôi thấy có gì đó sai sai nên hỏi lại Kiêm Gia. Cô ấy vừa khóc vừa nói có người gửi bức ảnh này vào email của cô ấy, khiến cô ấy nổi trận lôi đình nhưng lại không muốn để tôi biết chuyện xấu này, vì vậy tự ra mặt chèn ép anh, lấy thân phận “mẹ đẻ” nói với tổ kịch rằng tôi với anh “không đội trời chung”, ép họ đá anh.”
Cậu ngập ngừng, chậm rãi nói kết luận.
“Dựa vào bức ảnh này, hẳn là có người âm thầm hủy hoại thanh danh của anh, khiến anh không thể phối kịch, không sống yên ổn được.”
Tề Tĩnh cười cười, không thừa nhận cũng không phủ định: “Nếu chỉ có một bức ảnh, tôi cũng sẽ nghĩ vậy. Nhưng thật ra có hai bức.”
Hiển nhiên Bún qua cầu không biết chuyện này, ngẩn người, giọng nói thoáng trầm xuống: “Còn một bức nữa ư?”
Tề Tĩnh gửi bức ảnh mà Bươm Bươm Ngọc gửi cho mình, lời nói trong ảnh hoàn toàn giống phong cách ghen ghét đố kị này, chẳng qua ID đã chuyển thành Bún qua cầu, còn dùng font và màu chữ giống với Bún qua cầu, sắp đặt rất hoàn hảo. Điều này chứng tỏ người làm ra bức ảnh này rất lão luyện.
“Tôi nghĩ người bị âm thầm hủy hoại thanh danh không chỉ mình tôi.” Tề Tĩnh chậm rãi nói, “Chắc chắn cậu cũng bị người này cho vào bẫy rồi.”
“Bởi vì Đồng Tước Đài?” Bún qua cầu không hổ là chuyên gia bác bỏ scandal, tư duy linh hoạt, kết hợp nội dung hai bức ảnh đã có thể nói trúng trọng điểm.
Tề Tĩnh gật đầu.
“Chỉ cần một trong hai chúng ta bị vạch trần, công bố bức ảnh lịch sử chat này, fan hai bên sẽ bắt đầu chỉ trích nhau, đổ tội rằng đối phương làm giả ảnh, bởi hai bức ảnh này thật sự là giả. Bất kể thật hay giả, kẻ chủ mưu thật sự chỉ ở bên ngoài nhìn chúng ta cùng thua thiệt, danh tiếng tuột dốc không phanh, cuối cùng chỉ có thể xóa ID, vĩnh viễn lui giới.”
Hơn nữa, kẻ chủ mưu hoàn toàn đứng bên ngoài, vô cùng trong sạch.
May mà anh không bị kích động, Bún qua cầu cũng rất lí trí, mới không tạo nên cục diện không thể vãn hồi.
Tề Tĩnh tóm tắt lại cuộc trò chuyện giữa anh và Bươm Bươm Ngọc cho Bún qua cầu nghe, còn nhắc tới chuyện cô ta từng mời hai người họ đóng vai chính.
“Cái ID Bươm Bướm Ngọc này... dường như tôi từng nghe thấy ở đâu đó.” Bún qua cầu nghe xong, lâm vào trầm tư.
Tề Tĩnh ngượng ngùng ho khan.
Thật ra anh có thể đoán được Bún qua cầu đã nghe thấy ID này ở đâu, nhưng thà rằng cậu ta không nhớ ra thì tốt hơn...
“Nhớ ra rồi.” Bún qua cầu nhàn nhạt tung một câu, “Con đàn bà năm đó từng theo đuổi tên kia. Mắt của cô ta thật tệ.”
Tề Tĩnh yên lặng thắp cho người ở trong phòng ngủ một cây nến.
Nhưng Bún qua cầu không bị lạc đề: “Cô ta nói với anh là tôi từ chối kịch vì có anh tham gia, nhưng trên thực tế tôi chưa từng nhận được lời mời của cô ta. Chắc chắn cô ta nói dối. Về phần cô ta có phải kẻ chủ mưu làm giả ảnh hay không, tôi không chắc chắn mười phần thì cũng chắc chín phần.”
“Tôi hôm nay tôi đã lật mặt với Đồng Tước Đài, hơn nữa còn gián tiếp hại anh ta không giành được vai nhất, chắc hẳn cô ta rất tức giận. Nếu cô ta thật sự là kẻ làm giả anh, có thể sẽ tung ảnh nặc danh, lấy lí do “vạch trần bộ mặt thật của Chẳng hỏi ngày về“... Đến lúc đó, fan của cậu sẽ hận tôi đến chết.”
Mượn đao giết người.
Bún qua cầu yên lặng suy tư trong chốc lát, dường như đang tính toán cái gì. Một lúc sau, cậu bỗng nhiên hỏi: “Ngày về, tôi có một ý kiến. Anh nghe thử xem thế nào?”
Vòng đấu loại vai nam cuối cùng của cuộc thi casting “Tru Thiên Lênh”, nam chính số hai “Phương Di Thanh“.
Có ba mươi thí sinh báo danh, việc nhớ rõ từng người là rất khó.
Trải qua những vòng đấu loại trước đó, rất ít thí sinh có thể khiến một MC như Khúc nhạc dương xuân nhớ được ID, một trong số đó là “Chẳng hỏi ngày về“.
Lí do rất đơn giản.
Dưới tình huống số lương anti fan còn nhiều hơn fan hâm mộ, anh ta vẫn có thể duy trì phong độ lịch lãm, ngay cả mắng người cùng mắng vô cùng lịch sự, đương nhiên khiến cô nhớ mãi không quên được.
Huống chi cuộc thi “Tần Thác” và “Phương Di Thanh” diễn ra trong cùng một ngày, sức nóng vẫn còn, bởi vậy khi thí sinh số 7 “Chẳng hỏi ngày về” lên sân khấu, hiện trường lập tức bùng nổ như một giọt nước rơi vào chảo dầu, sôi sục mãnh liệt.
Trong đó, người phản ứng khoa trương nhất chính là fan hâm mộ của Bún qua cầu.
Người nghe 1: Σ( °△ °|||)︴ Tôi nghe nói Chẳng hỏi ngày về nói xấu Bún nhà Đồng Tước Tước? Tại sao lại như vậy... thật thất vọng... Tuy rằng không phải thần tượng của tôi, nhưng Bún là bạn trai của thần tượng, tôi cũng sẽ không, tha, thứ!
Người nghe 2: Yếu ớt giơ tay, tôi cũng nghe người trong fan club Đại thần nói, Chẳng hỏi ngày về hợp tác với ban giám khảo hãm hại đại thần...
Người nghe 3: ┭┮﹏┭┮Sự thật quá đáng sợ! Xin đừng làm hại Bún của chúng tôi!!
Người nghe 4: ┭┮﹏┭┮Đúng vậy, một người ngây thơ, trong sáng như Bún không thể đấu lại mưu mô quỷ kế đâu. Thật lo lắng.
Người nghe 5: ┭┮﹏┭┮Bún đừng sợ!! Có chị ở bên em, phối thế nào cũng được, thứ hạng mấy cũng được... Chỉ cần em vui vẻ là được. (xoa đầu, đừng quá buồn vì chuyện bạn trai em bị bắt nạt nha)
Người nghe 6: Ban nãy không nghe nên không hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng có rất nhiều fan Đồng Tước Tước đang căm hận mắng Chẳng hỏi ngày về... Trước đây Bún từng nói không được tùy tiện chửi người ta, vậy nên tôi sẽ ngoan ngoãn làm bé ngoan. Nếu Chẳng hỏi ngày về bắt nạt Bún, chắc chắn tôi sẽ chửi!! (nắm tay)
...
...
Tề Tĩnh nhìn những lời trên khung chat, thật sự muốn cười không được, muốn khóc không xong.
Không biết chuyên gia nào đã từng nói, khi tin tức được truyền đi giữa người vừa người, tất nhiên sẽ sinh ra sai số, sai số này giống như vệt dầu loang, càng ngày càng lớn, tới cuối cùng sẽ trở thành một tin tức hoàn toàn khác. Điều này cũng lí giải vì sao “Đồng Tước Đài tự làm tự chịu bị Chẳng hỏi ngày về vạch mặt” lại trở thành “Đồng Tước Đài vô duyên vô cớ bị Chẳng hỏi ngày về bắt nạt“.
Nhưng quả nhiên hầu hết fan hâm mộ của Bún qua cầu đều là fan của Đồng Tước Đài... Tình thế thay đổi.
Tề Tĩnh vừa nhìn vừa bị lời của bọn họ chọc cười.
Những bạn “Cháo” này khác hắn “Cháo” trong post kịch “Cạm bẫy”, khiến anh yên lặng tự hỏi: những người ném đá hội đồng trong post kịch rốt cuộc có phải fan thật sự không?
Giữa lúc anh đang cân nhắc, tiếng cười khanh khách của Khúc nhạc dương xuân đã vang lên. Cô hỏi thăm một câu, có vẻ thân thiết hơn nhiều: “Số 7, thí sinh Chẳng hỏi ngày về, chào mừng quay trở lại.”
Ý nghĩa của “quay trở lại” đương nhiên không chỉ nói về cuộc thi.
Tề Tĩnh mỉm cười, lễ phép đáp: “Cảm ơn MC, xin cô hãy yên tâm, tôi sẽ tiếp tục nghiêm túc thi đấu.”
“Tốt quá rồi.” Mặc dù Khúc nhạc dương xuân vẫn chú ý không thể hiện sự thiên vị, nhưng cô vẫn bất giác cười như hoa. Ở trước mặt một người đàn ông lịch thiếp, tự nhiên cô phải thể hiện vẻ thục nữ, hỏi tiếp: “Vậy thì vẫn cùng một câu hỏi như thường lệ, trước khi bắt đầu thi đấu, anh có lời gì muốn nói với mọi người không?”
“Có,“ Tề Tĩnh ngừng cười, giọng nói mang theo nhiều tầng ý nghĩa, tuyên bố, “Tôi muốn gửi tới mọi người một lời dạo đầu mọi người tuyệt đối chưa nghe bao giờ.”
Vừa nói ra, những người tới chờ xem náo nhiệt trên khung chat lập tức đứng ngồi không yên, trầm trồ khen ngợi.
Người nghe 1: Ha ha ha ha ha Chẳng hỏi ngày về lại muốn tạo ra lời dạo đầu thế nào đây?? Rất mong chờ!!
Người nghe 2: Lời dạo đầu của Chẳng hỏi ngày về quả thật đã trở thành truyền thống rồi!! (* 艹 “*)
Người nghe 3: Σ(っ °Д °)っCó thể kinh khủng hơn lời dạo đầu cuộc thi “Tần Thác” không.... Tiêu rồi, tôi rất mong chờ...
Người nghe 4: Ha ha ha ha, Đồng Tước Đài đại thần không tham gia thi “Phương Di Thanh“. Không biết lời dạo đầu của anh ta muốn nói gì. Đảng fan cuộc thi yên lặng bắc ghế ngồi, vừa cắn hạt dưa vừa xem kịch.
Người nghe 5: Lẽ nào lần này... anh ta định đối phó với CP chính thức của đại thần – Bún qua cầu?? (Bởi vì fan Bún qua cầu và fan đại thần là cùng một phe, đều cùng chửi Chẳng hỏi ngày về)
Người nghe 6: Σ(っ °Д °)っCái gì?? Đừng mà!! Cháo bọn tôi không thích chửi ai đâuuuuuuu! Đừng kéo lên đầu Bún qua cầu hu hu hu hu...
...
...
Đúng là kéo lên mất tiêu rồi.
Tề Tĩnh rũ mắt, giọng nói hơi nâng cao lên giống như khóe miệng đang khẽ nhếch vậy: “Lời dạo đầu tiếp theo đây, tôi xin mời thí sinh số 8 – Bún qua cầu, phối hợp với tôi.”
Đối với đa số người nghe, câu này hoàn toàn là một lời khiêu khích.
Hiện trường lập tức rối loạn.
Ai cũng không ngờ được Chẳng hỏi ngày về vừa vả mặt đại thần xong còn đủ can đảm tiếp tục khiêu khí CP chính thức của đại thần. Xem ra “ghét ai ghét cả tông ti họ hàng” rồi. Nhất thời mọi người bàn cãi ầm ĩ, liên tục nói “Chẳng hỏi ngày về quá ác, đánh là đánh cả đôi”, còn có người dẫn link bài post hồi trước nói họ tranh giành tình thần, đổ thêm dầu vào lửa, chẳng sợ thiên hạ đại loại.
Nhưng điều khiến người ta bất ngờ hơn cả là câu trả lời của Bún qua cầu.
Số 8 – Bún qua cầu: Được, tôi đồng ý đề nghị của anh ấy. MC, xin hãy cho tôi lên mic.
Người nghe 1: Σ( °△ °|||)︴ Bún qua cầu a a a a a~
Người nghe 2: Σ( °△ °|||)︴ Bún qua cầu chuẩn bị tới làm ầm lên sao? Đừng mà, Bún qua cầu ơi, hãy nghe chị nói, mau về đầy, đừng hờn dỗi mà!!
Người nghe 3: _(:з” ∠)_ Tự nhiên thấy bầu không khí bây giờ thật căng thẳng! (ôm ngực)
Người nghe 4: _(:з” ∠)_ Lầu trên, không phải chỉ mình cô thấy vậy! (cùng ôm ngực)
Người nghe 5: Tôi có dự cảm sắp chứng kiến một màn gió tanh mưa máu... Đừng mà... Tôi thích cả hai CV, làm sao đây!! 〒▽〒
Người nghe 6: Thấy có người dám nói, tôi cũng dám nói. Thật ra tôi thuộc đảng “Kỳ Hạn”!! Bầu không khí sặc mùi thuốc súng này khiến tôi rất bối rối a a a a! 〒▽〒
...
...
Lúc này, đèn chỉ thị trước ID của Bún qua cầu đã biến từ màu xám sang màu lục, đặt song song với đèn của Tề Tĩnh.
Anh cười, thông qua microphone cũng có thể nghe được hơi thở nhẹ nhàng quấn quít, hoàn toàn không có vẻ hận tới mức “không đội trời chung“.
“Bún.” Anh dùng nick name của đối phương, ân cần hỏi thăm người ta lần thứ hai trong đêm nay, “Chào buổi tối.”
“Ngày về.” Đối phương thản nhiên đáp lại, “Chào buổi tối.”
Ơ đệch...
Tất cả mọi người ở hiện trường ngây ra như phỗng.
Cảm giác giống như chuẩn bị sẵn tinh thần bước vào rạp chiếu phim, xem kỹ trailer rồi, cực kì mong đợi xem phim, kết quả diễn viên chính trở thành hai người, nội dung bộ phim hoàn toàn khác với trailer.
Cảnh đánh nhau đâu?
Cảnh kẻ thù gặp nhau đỏ cả mắt đâu?
*Chú thích:
Nhắc lại cho ai quên, “Kỳ Hạn” là tên CP Chẳng hỏi ngày về x Bún qua cầu. “Cháo” là tên fan club của Bún qua cầu.