Trò Chơi Liều Mạng

Chương 2: Chương 2: Sự tin tưởng lầm lỡ




Akina đi theo Kido mấy tiếng đồng hồ, cô cứ đi, cứ đi mãi, đi mãi. Cuối cùng đến 1 khách sạn lớn, Kido kêu Akina vào trong đấy ngủ tạm 1 hôm và hôm sau sẽ bắt đầu chương trình huấn luyện. Akina ngơ ngơ ngác ngác, không hiểu chuyện gì cả nhưng mà cô vẫn lẳng lặng làm theo. Cô ấy đi vào trong khách sạn cùng Kido. Kido vào chỗ quầy tiếp tân đặt phòng: Cô ơi, cho cháu thuê 1 phòng ngủ qua đêm. Akina nghe thấy chữ 1 phòng, cô sững sờ: Ớ, sao lại là 1 phòng, phải là 2 phòng chứ. Kido nhìn Akina thở dài: Thứ nhất, tôi đảm bảo 100% với cô là 1 xu cô cũng chẳng có vì cô là người mới chơi game, số tiền cô được cung cấp khi mới vào game thì cô chưa đi lấy, cả vũ khí nữa. Thứ 2 là cô đang sử dụng tiền của tôi nên biết tiết kiệm chút đi. Và thứ 3, tôi biết rằng cô đang nghĩ là tôi sẽ ăn thịt cô đúng không? Tuy cơ thể cô khá đẹp nhưng tôi không phải là cái loại hám gái đến nỗi phải dụ dỗ 1 cô gái để làm chuyện đó đâu, OK. Thứ 4, nếu muốn vợt vài cô gái trong cái game này thì tôi chỉ cần đứng thôi gái tự bâu như ruồi rồi không cần cô. Muốn thử không? Tôi làm cho cô xem. Akina mặt ngượng chính như gấc, cô túm lấy chân váy miên man: Tôi xin lỗi, tôi không biết. Tôi cũng là người mới chơi game mà. Kido đứng ra ngoài sân chứng tỏ cho Akina xem. Đúng như lời Kido nói, anh ta chủ đứng có 1 phút ngoài sân mà bao nhiêu cô gái xán lại làm quen. Có đủ kiểu gái bâu lại chỗ anh ta: sexy, nóng bỏng, cute, dễ thương, nghịch ngợm, manh động, táo bạo, nghiện tình dục,... Họ rủ rê, làm đủ hành động để quyến rũ anh ta: nào là xin số điện thoại, nào là bao tiền để qua đêm với anh ta, nào là những lời ngọt ngào tán tỉnh,... Kido từ chối hết tất cả các cô gái, anh ta ngang nhiên đi vào khách sạn với vẻ mặt tẹ mãn: Thấy chưa? Tôi đã nói rồi mà. Kido thở dài, đưa cho Akina chiếc thẻ khách sạn: Cô lên trên phòng đi. Tôi nói trước là cô nằm dưới dất, tôi nằm trên giường. OK? Akina phồng 2 má phúng phính lên nói nhỏ, thì thầm: Cái đồ không biết thương hoa tiếc ngọc. Kido lườm cho nhỏ 1 cái thế là nhỏ sợ quá cúi gằm mặt xuống đi lên cầu thang, vừa đi vừa phồng 2 má lên vừa lầu bà lầu bầu tỏ vẻ bất mãn về chuyện này. Kido thấy hơi ngứa mắt, chạy ra đứng trước mặt Akina. Akina ngạc nhiên, nghiêng đầu sang 1 bên không hiểu chuyện gì: Có việc gì à? Anh đứng dạng 2 chân ra, cúi thấp người xuống và bắt chiếc Akina phồng 2 má ra. Sau đó anh ta bỗng nắm chặt vào 2 má cô và nhéo thật mạnh vả lại còn lắc đi lắc lại mới kì cục chứ. Akina thì cứ giãy giụa hết sức và cố kéo tay Kido ra, nhìn như con cá chép giãy dành đạch khi thiếu nước vậy. Akina nhăn mày nhăn mặt: Ậu àm ì ậy? Au á ôi. Ỏ a anh ên. (Dịch: Cậu làm gì vậy? Đau má tôi. Bỏ ra nhanh lên.) Kido nghịch chán chê rồi, nên cũng bỏ tay ra: Chán rồi, chơi không vui nữa. Akina rơm rớm nước mắt: Cậu là cái đồ độc ác, tôi ghét cậu chết đi được. Kido đứng trước cầu thang ngoảnh mặt lại nhìn: Hử? Ghét tôi à? Vậy đừng bám theo tôi nữa. Akina bỗng nhiên xoay chuyển thái độ 360 độ, đôi mắt long lanh, dễ thương nhìn Kido: Đại vương gia đẹp trai của đời em, đáng yêu, cute, chất chơi người dơi, ngầu lời, chuyên tán gái à! Tôi xin lỗi lần sau tôi hứa chắc chắn sẽ không như thế nữa. Ngài đẹp trai như vậy nên chắc chắn có tấm lòng vị tha, bao la rộng lớn đúng không. Cầu mong tha thứ cho tôi đi mà.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.