Đợi trợ lý đó đi ra ngoài, Châu Mỹ Mỹ nói: "Anh làm thế này, không phải chỉ để tôi chụp feedback đúng chứ? Nói ra yêu cầu thật sự của anh đi.”
Trần Ninh cười, nói: "Đây là yêu cầu thật sự của tôi, sau khi mua đồ lót của Victoria's Secret với giá gốc, chụp 5 bức ảnh rõ nét feedback cho tôi".
Châu Mỹ Mỹ có chút khó chịu nói: "Vậy thì tôi có thể tìm những người phụ nữ khác để chụp feedback, bảo đảm xinh đẹp body lại chuẩn, thích hợp để quảng cáo cho các nhà sản xuất hơn tôi."
"No, no, no," Trần Ninh lắc lắc ngón trỏ: “Chỉ có cô mới được, không ai có thể thay thế."
Nói thật, App trợ giá 30 nghìn tỷ không có yêu cầu cần phải do chính người mua bộ đồ của Victoria's Secret mặc, nhưng Trần Ninh có tư tâm trong đó, anh muốn xem feedback của một mỹ nhân cao lãnh, đây chỉ là một trò đùa mà thôi.
Nghe thấy yêu cầu của Trần Ninh, Châu Mỹ Mỹ có vẻ hơi tức giận, nhưng được cô ta che giấu rất tốt, hết lòng thuyết phục: "Nếu như anh chỉ là thích feedback, tôi có thể tìm model xinh đẹp chụp cho anh, 5 không đủ thì 50, hay 100 người cũng được, đừng nói là feedback Victoria's Secret, cho dù là đồ bơi, chân dung, thậm chí nude cũng được, thế nào? "
Châu Mỹ Mỹ đây là muốn lấy mận thay đào, nhưng Trần Ninh từ chối, 100 người mẫu, cũng không so được với Châu Mỹ Mỹ.
“Vậy thì không có chuyện gì để nói nữa.” Sắc mặt Châu Mỹ Mỹ hoàn toàn lạnh xuống, yêu cầu Trần Ninh rời đi, cô ta sẽ tự mình tìm cách.
"Toang rồi, chọc cô ta giận rồi.”
Trần Ninh nhìn thấy gương mặt lạnh băng của đối phương, trong lòng nghĩ có phải anh đã nóng lòng quá rồi không, có lẽ bảo cô ta nhờ cô bạn giàu có nào đó để mua rồi chụp feedback cũng như nhau mà.
Nhưng hiện trường đã căng thẳng rồi, bây giờ không tiện nói tiếp nữa, chỉ đợi khi cô ta bớt giận rồi bàn tiếp, nói không chừng, Châu Mỹ Mỹ gặp khó khăn ở mấy khu dân cư không chịu di dời đó, sẽ đến tìm anh thôi.
Nghĩ vậy, Trần Ninh đứng dậy rời đi, cảm ơn sự hiếu khách của Châu Mỹ Mỹ, nói với cô ta rằng khi có thời gian nhất định phải đến nhà hàng của anh để ăn chân giò heo kho tuyệt đối là đỉnh của chóp.
Châu Mỹ Mỹ không nói gì.
Trần Ninh đóng cửa rời đi, mới vừa đi được hai bước, Châu Mỹ Mỹ đột nhiên đuổi theo, cân nhắc hồi lâu, mới gọi Trần Ninh: “Anh quay lại cho tôi!”
Trong lòng Trần Ninh vui mừng khôn xiết, xem ra đại mỹ nữ này không kiên trì được muốn tìm anh giúp đỡ rồi.
Khi hai người trở lại văn phòng, Châu Mỹ Mỹ khóa trái cửa lại, sau đó cô hỏi với vẻ mặt kỳ quái: "Nói cho tôi biết kế hoạch của anh, muốn tôi đồng ý yêu cầu, thì không được có tin tức bất hợp pháp hay tiêu cực nào, như vậy sẽ gây rắc rối sau này cho Quốc Tế Châu Thị.”
"Đừng lo lắng, nó hoàn toàn hợp pháp và vô hại, hơn nữa hiệu quả cực kỳ nhanh chóng, cô sẽ thấy kết quả vào buổi chiều thôi. Chỉ cần chờ tin tốt ở đây."
Trần Ninh nở một nụ cười chắc chắn.
Châu Mỹ Mỹ rất ngạc nhiên, cô ta nghĩ không ra Trần Ninh sẽ dùng cách gì để mua chuộc cái hộ dân không chịu di dời đó, cô ta tin Trần Ninh ra được giá 300 tỷ, nhưng ngay cả cô ta cũng không muốn thật sự phải tiêu tiền để dung dưỡng cái hộ không chịu di dời đó, hơn nữa 300 tỷ căn bản chính là nói thách thấu trời, mảnh đất đó nhiều nhất cũng chỉ 15 tỷ nếu tính theo diện tích xây dựng thôi.
“Anh rốt cuộc dùng cách gì?” Châu Mỹ Mỹ lại hỏi, ai cũng có bản tính tò mò.
"Đây là bí mật, cô chỉ cần chuẩn bị chụp feedback là được.”
Trần Ninh cười bí hiểm, đặt bộ đồ Victoria's Secret đã chuẩn bị sẵn lên bàn, sau đó cầm lấy thông tin phá dỡ mà Châu Mỹ Mỹ cho, rời khỏi Quốc Tế Châu Thị.
Trên đường đến phía nam thành phố, Trần Ninh lại gọi cho Huỳnh Minh Đạt, bảo anh ta giúp đỡ kiểm tra một số tư liệu về cái hộ dân không chịu di dời kia, tuy có chiêu, nhưng anh vẫn muốn tiên lễ hậu binh, dù sao đó là tài sản cá nhân của người khác.
Ai ngờ Huỳnh Minh Đạt lại bật cười ha hả: "Tôi đã đoán được là anh sẽ hỏi rồi, hồi nãy đã điều tra xong rồi, nghe đây, chủ hộ đó tên là Cung Kim Minh, người này rất thú vị, tài sản mấy chục tỷ, hai ngày trước khi mảnh đất đó tuyên bố khai phá, anh ta chỉ tốn 1 tỷ 7 đã mua được miếng đất và căn nhà không có giá trị gì đó rồi, kết quả sau khi Chính phủ tuyên bố quy hoạch, thì căn nhà lập tức lên giá.”
Trần Ninh trầm ngâm nói: "Điều này cho thấy anh ta nắm được thông tin nội bộ từ trước rồi sau đó đầu cơ trục lợi?"
Huỳnh Minh Đạt nói: "Gần như là vậy, như vậy chỉ có thể nói người ta có năng lực, nhưng tài khoản ngân hàng của người này có liên hệ mật thiết với một người tên là Ngụy Tào, thường xuyên nhận được những khoản tiền khổng lồ từ đối phương, mà Ngụy Tào này, là đại công tử của tập đoàn Phi Tượng, cậu hiểu rồi chứ?”
Trần Ninh hiểu ra rồi, hoá là mối quan hệ này.
Chỉ cần bất cứ ai chú ý đến tin tức tài chính đều sẽ biết rằng Tập đoàn Quốc tế Châu Thị và tập đoàn Phi Tượng có mối quan hệ cạnh tranh, trong nhiều ngành đã đấu nhau đến tôi sống anh chết, giống như hai công ty Đằng Tấn và Ali bây giờ.
Hai công ty từng đốt hơn 3000 tỷ phát hành phiếu giảm giá để giành lấy khách hàng, đánh vài trận chiến thương mại nguy hiểm, có thể nói là như nước và lửa, mà hành vi thách giá trên trời của cái hộ không chịu di dời đó, chắc là đã được mưu tính từ trước, Trần Ninh có 80% chắc chắn, chủ hộ không chịu di dời này chính là một âm mưu đã được tính toán kỹ càng.
Mục đích là làm xáo trộn kế hoạch phát triển của Châu Thị Quốc tế, chỉ cần chậm trễ thì tổn thất của Châu Thị Quốc tế càng lớn, Trần Ninh thậm chí có lý do để nghi ngờ khoản phí phá dỡ 300 tỷ cũng là đạn mù, nếu như Quốc Tế Châu Thị thật sự mạnh tay ra 300 tỷ, thì nói không chừng đối phương sẽ nuốt lời ra giá 600 tỷ, 900 tỷ. Thậm chí là một cái giá mà Quốc Tế Châu Thị không thể gánh nổi, một khi kế hoạch phát triển không thành công, các khoản tiền vốn mà Quốc Tế Châu Thị đầu tư trong thời kỳ đầu, còn có danh dự và giá trị thị trường sẽ tổn thất, điều đó sẽ rất khôn lường, đây thực sự là một âm mưu thâm độc.
Để xác minh suy đoán của mình, Trần Ninh dự định sẽ gặp riêng chủ hộ không chịu di dời này một lúc.