Trốn Thoát Quân Hôn: Năng Lực Chiến Gia Mạnh Mẽ Làm Đau Người

Chương 40: Chương 40: Đó Chính Là Cảnh Hoài Ca Ca Của Cháu! Không Cần Phải Xa Lạ Như Vậy. (2)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Lúc Thẩm Lê còn đi học đã tới đây hai lần, ấn tượng với nơi này cũng không phải là quá sâu sắc, nhưng rốt cuộc thì vẫn có chút thay đổi.

“Hiện tại đều đã tới bên trong đại viện rồi, bên trong này tôi đều biết hết, anh không cần đi theo đâu.”

Chiến Dật Hiên vắt hết óc muốn cùng đi một mình với Thẩm Lê.

Hắn ta dừng lại, phát hiện ra cũng không ai nhận thấy hắn ta không theo kịp, vì thế tức giận đến mức ba bước cũng thành hai bước, hắn ta chắn ở phía bên cạnh cảnh vệ viên.

Cảnh vệ viên nhìn về phía nơi ở của ông cụ nhà họ Chiến: “Lão thủ trưởng giao nhiệm vụ, để tôi…”

Chiến Dật Hiên đoạt lời nói: “Ông cố là lo lắng Lê Lê không biết đường, hiện giờ chúng ta đều đã ở trong đại viện, tôi còn có thể đưa cô ấy đi nơi khác sao?”

“Anh đi làm việc của mình đi, có chuyện gì tôi sẽ chịu trách nhiệm.”

Cảnh vệ viên không thể làm gì khác: “Đồng chí Thẩm Lê, nếu có chuyện gì, ngài cứ kêu tôi.”

Thẩm Lê gật gật đầu, hơi hơi mỉm cười, trên trán cô chảy ra chút mồ hôi: “Cảm ơn.”

Cảnh vệ viên rời đi, Chiến Dật Hiên nóng lòng muốn thể hiện.

“Mấy ngày hôm trước lúc anh trở về, cây dương ở nơi này còn chưa có nhiều lá cây như vậy, Lê Lê em cẩn thận một chút, phía trước đang sửa chữa đường ống, công nhân thi công đã đào không ít hố.”

Hắn ta giống như là cái bóng cứ đi theo Thẩm Lê, thường thường giới thiệu vài câu.

Cuối cùng Thẩm Lê cũng không thể nhịn được nữa: “Chiến Dật Hiên, tuy tôi không quen thuộc với nơi này, nhưng anh cũng không đến đây nhiều hơn tôi bao nhiêu, chuyện sửa chữa đường ống đã sớm hoàn công vào ba ngày trước, anh cũng không cần đi theo bên người tôi để nói tới nói lui như vậy đâu, nơi ở của ông nội Chiến, tôi biết được.”

Mỗi lần có sửa chữa thì đội thi đều sẽ đi ngang qua cửa nhà cô, ba ngày trước cô còn nói chuyện phiếm với công nhân thi công, cũng vừa lúc đối phương nói đến chuyện đã hoàn công việc sửa chữa.

Sắc mặt Chiến Dật Hiên biến đổi, mặt mũi có chút không nhịn được.

Tin tức này hắn ta biết được từ một tuần trước, ngày thường ông lão kia cũng không muốn tìm hắn ta, hắn ta cũng sẽ không chủ động lại đây tìm chuyện cho mình.

Hôm nay vốn dĩ muốn biểu hiện cho Thẩm Lê xem, nhưng lại biến khéo thành vụng, rốt cuộc thì bản thân cũng không phải người ở đại viện.

Thẩm Lê tiếp tục đi phía trước. Ở cửa nhà họ Chiến, ông cụ Chiến duỗi dài cổ.

Ông ấy thường thường nhìn xung quanh, nhón chân mong chờ.

Cuối cùng cũng thấy được bóng dáng nhỏ xinh ở nơi xa, ông cụ nhà họ Chiến nhón chân, một đôi mắt đã trải bão kinh phong sương đều sáng lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.