Trốn Thoát Quân Hôn: Năng Lực Chiến Gia Mạnh Mẽ Làm Đau Người

Chương 12: Chương 12: Nộp báo cáo kết hôn (2)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Thẩm Lê không ngốc, người có phẩm tính như Chiến Cảnh Hoài, cũng sẽ không đến mức khinh thường việc cô lớn lên ở nông thôn, nhiều lắm là không thích cô làm đối tượng kết hôn của anh mà thôi.

Anh không chỉ không thích, mà còn cảm thấy cô và cháu trai của anh ở bên nhau là không thích hợp.

Đương nhiên, sự thật cũng chứng minh suy nghĩ của Chiến Cảnh Hoài là đúng.

Ở điểm này, Thẩm Lê không thể không công nhận, vị thủ trưởng tương lai Chiến Cảnh Hoài này lại có thể nhìn xa như vậy.

Thẩm Lê cô là người, Chiến Dật Hiên là súc sinh!

Người và thú có khác, đúng thật là không thích hợp!

Ông cụ nhà họ Chiến hiển nhiên là bị chọc giận: “Thằng nhóc này! Mắt mù tâm manh! Thẩm Lê người ta là một cô gái tốt, phẩm hạnh tốt, lại còn thông minh, tướng mạo cũng đẹp, toàn bộ đại viện còn có thể tìm được cô gái nào đẹp như Thẩm Lê nữa? Vừa đẹp người vừa đẹp nết!”

Thẩm Lê thiếu chút nữa đã bị sặc nước miếng, cô giương mắt nhìn mẹ mình.

Không ngờ được sắc mặt Khương Thư Lan rất bình tĩnh, cũng không cảm thấy lời nói của ông cụ là sai.

“Con bé này, nhìn mẹ làm cái gì?” Khương Thư Lan vỗ lưng Thẩm Lê: “Lúc trước ông ngoại con chính là cũng là người đẹp trai nhất trong bộ đội, mẹ con cũng không kém, vì vậy con gái của mẹ cũng là người đẹp nhất.”

“Con học tập rất giỏi, mẹ đều biết hết, con chỉ là thiếu đi một cơ hội để chứng minh bản thân mà thôi.”

Trong lòng Khương Thư Lan nghẹn một hơi, Thẩm Vĩnh Đức luôn hạ thấp và khinh thường Thẩm Lê. Trước giờ vẫn luôn lấy chuyện Thẩm Lê sốt cao bỏ lỡ thi đại học để mắng cô.

Nhưng ai biết được chuyện trùng hợp như vậy có phải do có người cố ý làm hay không? Sao lại trùng hợp phát sốt ngay trước kì thi hai ngày chứ?!

Khương Thư Lan cũng không biểu hiện ra ngoài, vẫn đối xử tốt với Thẩm An Nhu như trước kia. Nhưng trong lòng bà ấy hiểu rõ.

Từ rất lâu về trước, Khương Thư Lan đã phát hiện đứa nhỏ Thẩm An Nhu này chỉ thân thiết với Thẩm Vĩnh Đức, bà ấy vĩnh viễn không thể sưởi ấm trái tim cô ta được. Thậm chí có đôi khi đứa nhỏ này còn cố tình cướp đoạt tình yêu của Thẩm Vĩnh Đức với bà ấy nữa.

Điều này làm gì giống mẹ con chứ?

Khương Thư Lan cũng cảm thấy kỳ quái, trong lòng không thoải mái, dần dần sau đó, cũng mặc kệ.

Vốn tưởng rằng chính mình là người máu lạnh, kết quả nhiều năm trôi qua đi, bà ấy lại tìm được con gái ruột của mình.

Đây chính là miếng thịt rơi từ trên người Khương Thư Lan xuống, sao có thể giống nhau được?

Thẩm Lê không nghĩ tới, mẹ cô chưa bao giờ hết quan tâm đến cô, chẳng qua là bà ấy không biết cách biểu đạt mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.