Trong Mắt Anh, Em Là Gì?

Chương 4: Chương 4: Hạnh Phúc (3)




Đã an tọa trong xe nhưng miệng Thảo Nhi vẫn không ngừng chửi rủa tên vừa đụng phải cô nhưng tội nghiệp thay nó phải ngồi nghe tới chảy cả mồ hôi hột ngán ngẩm với chị mình.

*Kétttttttt* tiếng xe thắng gấp phát ra từ xe của nó

- Vâng , mới quí cô xuống xe _ nó cười ẩn ý không quên liếc xéo bà chị cùng tuổi của mình. Nhưng tiếc thật , Thảo Nhi xuống rồi ư ?! hay lời nói của nó chỉ là gió thoảng qua tai ?!

- Ui ! cha mày kéo bố mày dậy nhanh _ tiếng Thảo Nhi vọng nhỏ từ dưới .... ghế xe lên vì .. thắng gấp quá lại không gài dây an toàn lên rớt ghế là phải -_-”

- Chị thật là ... thật tốn thời gian vàng bạc quí báu_ vừa nói nó vừa kéo Thảo Nhi lên và ra ngoài mở cửa xe cho cô trông nó bây giờ chả khác gì ôsin không công cho chị nó cả .

- Chị mang đồ vào trong chuẩn bị , em ở ngoài cất xe . Ok ?

- Vâng

Nó thì đi cất xe còn cô thì vào chuẩn bị về bửa tiệc quan trọng chào mừng nó trở về để ba mẹ bất ngờ ấy mà :)

- Bà quản gia , giúp cháu cái này , ấy không , cái nà phải nhích qua chút xíu , đó đúng rồuu _ Thảo Nhi như 1 bà chủ đảm đang lo tất tần công việc lớn nhỏ. Nó từ ngoài vào trong lắc đầu ngán ngẩm với bà cụ non này nhưng vẫn không quên căn dặn ..

- Còn đồ ăn ? Chị không định sẽ chính tay làm à .. Ôi trời mọi thứ ở đây cứ để em lo chị cứ việc đi nấu ăn cho em và gọi giúp em thêm 10 người làm nửa . Em không muốn nhà mình dính bất cứ bụi bẩn nào trong nhà và kể cả bàn ghế phải được để trật tự và ngăn nắp , chỉnh trang lại khu nhà này dù không di chuyển bất cứ mọi vật gì nhưng phải thật sạch sẽ và ngăn nắp trật tự _ nó lên giọng lạnh lùng nói như 1 bà chủ nhỏ trong nhà ai nghe cũng phải khiếp sợ không cãi lời .

- Vâng thưa bà cụ nhỏ ạ _ Thảo Nhi cười châm chọc nhưng sau cái liếc của nó cô im lìm chạy làm ngay cộng việc của mình và 10ng giúp việc được gửi tới cũng bắt đầu công việc nó giao.

Tất cả coi như đã chuẩn bị sẵn sàng , nó gật đầu hài lòng về mọi việc . Nó lên phòng tắm rửa rồi thay đồ tâm trạng nó bây giờ vui không tả được , nó ao ước 1 ngày như thế này biết chừng nào còn Thảo Nhi cũng tương tự nó nhưng tâm trạng rất khác nó vừa thấy vui lại vừa lân lân cảm giác không hay trong việc này nhưng cũng tặc lưỡi cho qua.

Bỗng , chiếc điện thoại bàn bỗng reo lên người bắt máy chả ai khác ngoài nó vì nó mong thời gian trôi thật nhanh nên là người chuẩn bị cho riêng mình đầu tiên nhưng mọi việc không như nó mong đợi thì phải ...

- Alo _ giọng trong vẻo vui tươi từ nó phát ra

- Có phải số biệt thư Trần gia không ạ ? _ bên đầu dây nhẹ nhàng nói qua

- Phải , là ai ? _ nó cảm thấy thật không hay về việc này hỏi ngược lại người bên đầu dây kia

- Chúng tôi vừa xác nhận một cuộc tai nạn ở ngã tư gần khu nhà cô đó chính là vợ chồng ông Trần Trịnh Hải .

Nó nghe xong điếng người , đôi mắt rưng rưng thể xác của nó dường như cứng đơ , nó biết làm gì đây ? Phải làm sao ? Lại là cảm giác đó , mất đi người thân à không phải nói là mất đi cảm xúc 1 lần nửa . Nó khóc, những giọt nước mắt lăn trên gò má nó cứ thế tuôn ra Thảo Nhi từ trên lầu đi xuông chứng kiến hết mọi việc nhưng cô nàng vẫn không tin , chắc có lẽ là nhầm lẫn cô chạy tới bên nó cầm chiếc điện thoại trên tay cô lại tiếp tục cuộ nói chuyện ...

- Alo ? Còn ai bên đầu dây không vậy ?

- A .. ! chào cô , tôi nghĩ bây giờ cô nên tới bệnh viện để kiểm tra vì không còn nhiều thời gian , được rồi tậm biệt cô _ dứt lời chỉ còn lại tiếng “tút tút” bên đầu day . Hạnh phúc ? hạnh phúc mà nó nghỉ đây sao ? Tại sao lại phải bội nó ?

- Thưa tiểu thư , có người bảo tôi tới đón cô đi tới bệnh viện thăm lão gia _ Từ phía ngoài có chàng trai trẻ bước vào mời Song Nhi lên xe

- Đi thôi Tiểu Nhi Nhi _ Thảo Nhi bình tĩnh yếu ớt đỡ nó dậy . Nó thôi khóc và bây giờ không phải lúc nó phải mạnh mẽ để giữ bình tĩnh .

- Xin mời tiểu thư

- Được rồi. Cảm ơn anh _ Thảo Nhi yếu ớt nói

Bước lên xe , mọi người trong nhà cũng đã xuất hiện , 1 nụ cười của họ thật đắc ý khi chếc xe lăng bánh mọi người lại còn vỗ tay ăn mừng. Nó và Thảo Nhi khi lên xe ại thấy có gì đó rất lạ kì nhưng quan trọng là tên tài xế đang chở nó và cô đi đâu ? Đó chắc chắn không phải là đường tới bệnh viện. Thảo Nhi nhẹ nhàng rút con dao rạch giấy mà cô hay đem theo trong người lạnh lùng đưa vào sát cổ tên tài xế đến rướn máu mặt cô lạnh tanh nhìn hắn ta. Chiếc xe bỗng dừng lại ở một nhà hàng lớn lúc này cô thả tên tài xế ra vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra ...

- Ruốc cuộc là chuyện gì ?_ nó nói trong vô thức

- Mời 2 vị tiểu thư xuống xe _ Từ xa lại thêm 2 tên vệ sĩ tiến tới mở cửa cho Song Nhi. Nó và Thảo Nhi hiên ngang bước đi trên thảm đỏ nhưng 2 khuôn mặt đẹp đẽ đó chỉ toát ra sự lạnh lùng. Vào trong, tất cả đều là bóng tối , cánh cửa nhà hàng đóng lại điện bắtđầu mở sáng và ...

- “Surprise” _ mọi người và các vị quan khách vỗ tay nồng nhiệt chào đón nó và cô. Nhưng thật sự , Song Nhi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra , không lẽ vì muốn tạo bất ngờ cho 2 người mà phải làm 1 vở kịch . Song Nhi không hẹn cùng nhếch môi tạo nên một nụ cười bán nguyệt tuyệt đẹp khiến chàng quan khách nào cũng phải điêu đứng vì nụ cười đó .

- XIN CHÀO TẤT CẢ MỌI NGƯỜI TÔI XIN THÔNG BÁO HÔM NAY LÀ NGÀY CON GÁI CỦA TÔI DU HỌC TRỞ VỀ SAU 10 NĂM . CHÀO CÁC CON , CÁC CON LÊN ĐÂY .! _ Ông Trần dõng dạc nói .

Nó và cô như hiểu chuyện . Vậy là không còn lo nửa , không có 1 vụ tai nạn nào cả , tất cả chỉ là 1 vở kịch do .. chính ba của 2 ng tạo ra . Song Nhi bước đi theo thảm đỏ vẻ đẹp của 2 ng khiến bao khách quan nơi đây : già , trẻ , gái , trai người thì ghen tị với vẻ đẹp đó người thì ngưỡng mộ , ...

- Chào ba ! _ Bước lên bục Song Nhi cầm mic và đồng thanh . Bama 2 ng không kìm lòng ôm Song Nhi vào lòng , mọi người lại tiếp tục ngưỡng mộ . Đúng thật là ... gia đình đoàn tụ .

Từ xa 2 chàng trai đứng ở 1 góc tối , phải chàng trai đã xuất hiện ở khu ăn uống hôm đó họ quan sát từ đầu đến cuối . Nhất là người đã chạm mặt với nó anh ta mỉm cười rồi bước đi để lại suy nghĩ “ Có duyên cũng đã 3 lần rồi cô gái nhỉ , có lẽ lần cuối sẽ là lần tôi theo đuổi cô “. Người còn lại không mỉm cười mà chỉ để lại cái nhếch môi khinh bỉ : - “Không ngờ .. cô cũng giàu có nên mới lên mặt với tôi nhỉ ? Hừ .. “ anh ta cũng quay gót bỏ đi cùng bạn của mình và cũng không một ai thèm để ý đến 2 ah chàng đó nửa tất cả chỉ hướng lên trên , phía nó và Thảo Nhi .

(Mình tạm tua qua đoạn này nha ^^) Buổi tiệc cũng kết thúc , Song Nhi nãy giờ ăn xong rồi yieeps khách nên cũng khá mệt nên trở về nhà trước .

#end

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.