( Hi ! Xin lỗi vì đã để các bạn chờ chap mới lâu do tình hình dạo này không ổn nên ít có thể đăng truyện được bây giờ mình bù lại nhá ! ^^ )
Sơ qua về ngôi trường , nhìn kĩ đi kĩ lại xung quanh Song Nhi chỉ toàn là những ánh mắt ghen tị và ngưỡng mộ , mấy nam sinh hơi bị ... nhoi khi nhìn thấy Song Nhi vì họ đẹp nên họ cũng có người theo thôi , đó là chuyện trời định . Những ánh nhìn soi mói 2 ng ngớt dần khi có 2 chiếc Lamborghini chạy vào khu gửi xe sau trường , đa số chỉ toàn các nữ sinh chạy theo 2 chiếc xe đó còn những namsinh conflaij cũng chỉ tiếp tục việc .. ngắm nó và Thảo Nhi .
- Rộng thế này biết tìm phòng thaayfhieeuj trường ở đâu đây ? _ Thảo Nhi nheo mày nói với nó
- Cứ đi thôi biết đâu cũng lòi ra _ nó điềm tĩnh trả lời
- Ò _ cô ỉu xìu
Lại từ xa , cũng mấy dặm xăng_ti_mét , vẫn 2 chàng trai đứng xung quanh là những cô gái bu xung quanh , họ nhìn Song Nhi bước đi cho đến khi khuất bóng
- Chà ! Thật kiêu hãnh _ anh chàng lạnh lùng chen chút ấm áp thở dài nhìn anh bạn kế bên
- Đúng ! Có lẽ .. em sẽ là người tôi theo đuổi đó cô gái _ anh chàng lạnh lùng nói , giọng nói băng lãnh phát ra khiến các nữ sinh xung quanh nghe cũng chã kiềm được lòng ghen tị .
Về phía Song Nhi , đi lòng vòng nãy giờ cũng đã đến phòng hiệu trưởng , nó nhẹ nhàng mở cánh cửa mời bà chị trẻ con của mình vào rồi tới lượt mình cũng vào theo.
- Phù .. ! Tất cả mọi việc ổn thõa cả rồi _ ng đàn ông ngồi trên chiếc ghế tựa có vẻ uy quyền , không ai khác chính là hiệu trưởng trường Marie Curie , ông thở dài chăm chú vào công việc mà không để ý Song Nhi đã vào phòng ông từ rất lâu ( thật ra là cách có 2' 3' chớ mấy = =” )
- Chào ông , thưa hiệu trưởng Nguyễn Bác Dụng ( Xin lỗi bác T.T vì đã kéo học tên bác vào bộ truyện nhảm nhí này của cháu )
- Ơ.. chào .. em là .. _ ông ngạc nhiên
- Họ sinh mới .. Phạn Hoàng Khánh Nhi và đây chị gái em Trần Thảo Nhi _ nó giới thiệu
- À .. học sinh mới mà ông Trần vừa mới chuyển học bạ vào hôm qua ấy hả ? Chào 2 em , thầy có xem qua về thành tích học tập của các em , quả là tuổi trẻ tài cao .
_ Vâng . Thầy có thể cho em mượn thông tin cá nhân của chúng em được không ạ _ Thảo Nhi lễ phép
- Hmm.. được thôi , các em muốn thay đổi gì sao ? _ ông nói vừa đưa xấp giấy cho Thảo Nhi .
- Vâng ... hmm ... thầy có thể để kín thông tin cá nhân của tụi em hơn không ? Thay vì đi du học ở Mĩ và Paris thì thầy ghi vào đó là nhận học bổng _ cô điềm đạm nói
- Được thôi , thầy xếp lớp cho các em , lớp 11A1 nhé ?!
- Vâng . _ nói xong nó liền kéo tay Thảo Nhi đi
Dắt tay nhau đi trên chung một con đường , nhìn trông hạnh phúc thế thôi chứ có biết đường đi đâu lạc cả lên nhầm cả khối , lớp .
- Ôi mẹ ơi , bối rối quá , phòng học ở where ? _ Thảo Nhi ôm đầu than thở .
- Hừ .. than mãi chừng nào mới kiếm xong , chị thật là .. _ nó lanh giọng trách móc.
- Tôi sẽ dẫn cô đi _ anh chàng quen thuộc của nó cũng xuất hiện , nhìn hắn ta thật bảnh trai với bộ đồng phục , chiếc áo sơmi trắng có thắt cà vạt và bên ngoài khoát chiếc áo vest nâu hạt dẻ , mái tóc đánh rối được nhuộm màu bạch kim . Thật ra vẻ soái ca ! vừa đẹp lại chuẩn ! Cô vẫn tư thế đó đứng ngắm nhìn anh hai má bắt đầu ủng đỏ , còn nó nhìn anh vẫn cảm giác ấm áp hôm ấy , anh mắt nhẹ nhàng hôm ấy nhưng cô đã ngưng thôi suy nghĩ gật đầu cái rụp để anh đưa cô đi .
- 2 cô học lớp 11A1 à ? _ hắn ta lạnh lùng nói
- Đúng _ nó tiếp lời lạnh lùng cũng không vừa gì hắn ta
- Cùng lớp , tiện thật _ hắn ta nở 1 nụ cười , duyên thật , chính anh đã làm cho con tim ai đó xao động , đập liên hồi , nó chăng ? Không , không phải , nó không thèm chú ý gì tới hắn ta cả , thế ai ngoài Thảo Nhi đây ? Là cô sao ? cô xao động hắn ta rồi . Mọi thứ cứ chìm vào im lặng , 3 người trên một con đường , chả ai nói với nhau câu nào , 1 người thì thẹn thùng tim đập liên hồi , 1 người thì vừa ấm áp vừa lạnh lùng nhìn người con gái sát bên , người còn lại lạnh lùng bước đi cứ thế tới lớp học 1 cách im lặng đến chết người . Hắn ta xin phép Song Nhi vào trong trước để nó và Thải Nhi ở ngoài .
- Đi , ta vào thôi Tiểu Nhi _ Thảo Nhi nắm tay nó mạnh dạn mở cửa bước vào .
*Cạch*
- Ơ.. hmm .. 2 em là học sinh mới ? _ 1 giáo viên trẻ đẹp tầm ngoài 20 ngạc nhiên hỏi
- Vâng
- Được rồi , vào đây . Các em , đây là 2 bạn mới chuyển vào trường chúng ta . Các em giới thiệu về mình đi .
- Chào , tên Phạm Hoàng Khánh Nhi , học bổng sinh _ nó giữu lạnh lùng nhìn mọi người trong lớp
- Chào , mình là trần Thảo Nhi cũng là học bổng sinh , mọng mọi người giúp đỡ _ cô cười nhìn cả lớp
Thật ra , nãy giờ có ai nói gì đâu ngạc nhiên nhìn nó và Thảo Nhi như người hành tinh , ai cũng có chung suy nghĩ với nhau : “ Họ đẹp nhưng giá thế không đckhá giả , thật đáng ghen tị và ngưỡng mộ về họ “ . (ngoại trừ 2 anh chàng ngồi dãy cuối lớp kia là chả thèm nhìn ngó gì tới nó và Thảo Nhi )
- Được rồi , khánh Nhi em xuống cuối lớp ngay chỗ cậu học trò có mái tóc bạch kim kia nhé ! còn em Thảo Nhi em ngồi phía trên bàn của Khánh Nhi một chút nhá ! _ bà cô vừa nói vừa làm động tác chỉ hướng dẫn cho Song Nhi .
- Vâng _ đồng thanh nhưng chỉ có 1 mình Thảo Nhi là ỉu xìu vì nghĩ mình sẽ được ngồi với anh chàng đã làm tim cô lay động.
Tất cả vào vị trí , nó thì nằm ngủ sải người lên bàn còn anh chàng cùng bàn mặt dù vẫn giữu phong thái lạnh lùng nhưng hắn ta vẫn luôn ngắm nó từng chỉ chỉ khi ngủ . Nó thật đáng yêu ! còn bà chị cùng tuổi vừa đặt mông xuống chổ ngồi là có người kiếm chuyện cãi , một buổi học diễn ra 1 cách nhàm chán như vậy .
#end ( mình mỏi r , T.T để rồi mình đăng tiếp nhá ! nghỉ thôi , chap sau sẽ tiết lộ 2 anh chàng đó là ai nhanh thôi ? ^^ mong mọi người đọc ủng hộ dài dài nha ) #love :3