Trọng Sinh Tiêu Dao Đạo

Chương 275: Chương 275: Đổi trận




Dịch: Lạc Đinh Đang

Bạch Dịch chuyển dời tường băng nhỏ trong trận pháp, đệ tử Hàn Ngọc tông bên ngoài không nhìn thấy hắn làm gì. Nhưng trước mắt môn nhân Hàn Ngọc tông lại xuất hiện một kỳ cảnh.

Lúc này trên không Hàn Ngọc tông vô số gạch băng liên tục di chuyển, trước đó là mấy khối tới vài chục khối, sau đã tới hàng trăm hàng ngàn gạch băng lướt nhanh qua đỉnh đầu đệ tử Hàn Ngọc tông.

Có khi sườn Đông tường băng bị rút quá nhiều gạch băng, thoạt thấy sắp sụp đổ, nhưng sau một khắc, số lượng gạch băng tương ứng đã lấp đầy khe hở.

Trên không Hàn Ngọc tông, tiếng gạch băng rít gió liên tục vang lên. Trong đại trận, Lữ Tử Mặc đã thi triển toàn bộ linh lực, cũng chỉ có cường giả Nguyên Anh dốc toàn lực mới có thể khiến phân băng chi pháp đồ sộ như này.

Tương tự với đại trận hộ tông của Hàn Ngọc tông, tường băng nhỏ quanh người Bạch Dịch cũng đang liên tục thay đổi, nhìn qua tường nhỏ dễ đổi, nhưng trên thực tế Bạch Dịch còn hao phí tâm lực hơn Lữ Tử Mặc nhiều.

Không những hắn phải đổi gạch băng mà còn cần cảm nhận khí tức đại trận từng giờ từng khắc, chỉ có như vậy hắn mới có thể dần dần hoàn thiện tòa Hắc Phong Tứ Tượng Trận này. Dù sao gạch băng bốn phía tường Hàn Ngọc tông có vô số, cảm giác thấu hết toàn bộ gạch băng không phải việc có thể làm được trong nửa khắc.

Lấy khí tức trận đạo để thay đổi uy năng trận pháp, loại đổi trận hao tổn tâm trí này chỉ có tuyệt thế cường giả mới làm được.

Bên ngoài Hàn Ngọc tông, sáu vị áo đen cường giả kinh ngạc phát hiện, đại trận hộ tông Hàn Ngọc tông vốn càng ngày càng yếu chẳng biết từ khi nào đã từ từ kiên cố lên. Tường băng bốn phía đã dừng tan chảy, những vệt nước góc tường đều kết thành băng tinh, hơn nữa một cỗ khí tức rét lạnh đang dần dần đẩy lùi Thanh Huyền Viêm.

Sáu vị cường giả Nguyên Anh nhìn nhau, không ai lên tiếng nhưng đồng thời thi triển cùng một loại pháp môn.

Liệt diễm che trời đột nhiên bùng lên, đạo pháp hệ Hỏa sáu vị cường giả Nguyên Anh liên thủ thi triển ra thậm chí có thể đốt diệt một cự sơn, cộng thêm sáu ngọn Thanh Huyền Viêm trong mai rùa, dường như cả Lưỡng Cực sơn rơi vào biển lửa.

Thoáng chốc dòng suối nhỏ như nước tuyết biến thành sông, đỉnh tuyết sơn dần lộ ra nham thạch trụi lủi, dường như Lưỡng Cực sơn đông hạ giao thao đã tháo áo bào trắng xuống. Băng tuyết sườn Bắc tuyết sơn bị hòa tan thành sông, ào ào đổ xuống.

Dù cho sáu cường giả Nguyên Anh liên thủ, đại trận hộ tông Hàn Ngọc tông vẫn sừng sững như trước. Khi khối gạch băng cuối cùng trở về vị trí cũ, chẳng những uy lực của Hắc Phong Tứ Tượng Trận không bị hao hết mà ngược lại tăng mạnh hơn gấp đôi.

Gió lốc đen kịt như mây đen nổi lên trên băng nham, trong hắc phong lạnh lẽo, băng tuyết vừa tan chảy lập tức đông lạnh thành băng. Tuy tường băng bốn phía vẫn từ từ tan chảy, nhưng tốc độ chậm hơn trước tới mười lần.

Trong đại trận, Bạch Dịch khoanh chân ngồi trong băng tinh. Linh lực hao tổn không tính là gì, lần đổi trận này khiến hắn hao tốn quá nhiều tâm lực. Ngồi khôi phục suốt một ngày Bạch Dịch mới mở hai mắt ra.

Từ khi Hắc Phong Tứ Tượng Trận được sửa đổi đã gắng gượng chống đỡ trong thời gian hai ngày, so với thời gian Lữ Tử Mặc tính ra một ngày, vừa đúng nhiều hơn gấp đôi.

Hai ngày qua, Lữ Tử Mặc bất kể đại giới tiêu hao linh lực mình, lúc này đã dầu hết đèn tắt rồi. Nếu nàng không thể thúc dục đại trận thì đại trận hộ tông lung lay này sẽ sụp đổ trong khoảnh khắc.

Ba ngày, Lữ Tử Mặc thầm cắm răng ngà, bất kể thế nào nàng cũng muốn kiên trì ba ngày.

Băng linh đã vỡ, bốn vị Trưởng lão Nguyên Anh tất sẽ chạy về tông môn. Chỉ cần kiên trì thời gian ba ngày, Lữ Tử Mặc tin cường giả tông môn sẽ nhanh chóng quay về.

Hắc Phong Tứ Tượng Trận phát huy sáu thành uy lực dễ dàng ngăn cản Lục Giáp Thanh Hỏa Trận có ba thành uy lực. Nhưng cộng thêm sáu cường giả Nguyên Anh ngày đêm tấn công mạnh không ngừng, đại trận hộ tông Hàn Ngọc tông vẫn từ từ sụp đổ như cũ.

Hoàng hôn ngày thứ ba, tường băng ở sườn Đông Hàn Ngọc Tông vang lên một tiếng nổ vang, vụn băng vỡ tung đầy trời.

Một mặt tường băng bị hủy, rất nhanh sau đó là mặt thứ hai, mặt thứ ba.

Môn nhân Hàn Ngọc tông luôn phòng ngự cạnh băng tuyền cuối cùng đã cảm nhận được cái nóng rực liệt diễm mang tới, đó là loại cảm giác tử vong tới gần. Lúc này mấy ngàn môn nhân đều mặt xám như tro.

Đại trận đã bị công phá, bóng dáng Lữ Tử Mặc mỏi mệt xuất hiện trước đệ tử Hàn Ngọc tông, phía sau nàng, ánh mắt Bạch Dịch lạnh lẽo nhìn sáu hắc y nhân với mặt nạ quỷ dị.

Hỏa diễm lặng yên xâm nhập sơn môn Hàn Ngọc tông, sáu vị cường giả hắc y cũng lơ lửng như quỷ mị xếp thành một hàng trước mặt Lữ Tử Mặc, vẫn không mở miệng, im lặng như sáu con rối.

“Có thể nói cho ta biết nguyên nhân không.” Lữ Tử Mặc hơi khàn giọng hỏi: “Đồ diệt một tông, chẳng lẽ chư vị không sợ thiên phạt sao?”

Đồ diệt gần vạn Tu Chân Giả, tuy nói chưa đủ trăm vạn nhưng cũng dính nhân quả vào thân. Một khi tàn sát sinh linh vượt quá trăm vạn, dù là cường giả Nguyên Anh cũng tan thành mây khói trước lôi kiếp thiên phạt.

Không cừu không oán đồ sát khiến tròng mắt Lữ Tử Mặc hiện lên tơ máu. Hàn Ngọc tông chưa từng tiếp xúc với Bạch Cốt điện lại rước lấy tai ương diệt môn này, vị Tông chủ Hàn Ngọc rất muốn biết tại sao đối phương lại muốn đồ diệt cả Hàn Ngọc tông.

Đương nhiên câu hỏi của Lữ Tử Mặc không được trả lời, sáu vị cường giả hắc y không ai mở miệng, chỉ có sáu thuật pháp được thi triển hết lực đánh ra.

Lữ Tử Mặc nặng nề thở dài, dùng sức một mình bảo vệ đệ tử trong tông môn. Tay ngọc nhẹ giơ lên, nàng thi triển một đạo pháp phòng ngự hệ Băng. Chỉ thấy một đạo băng sơn cực lớn đột ngột mọc lên từ dưới chân nàng, đưa vị mỹ nhân cung trang này càng lên càng cao, tốc hành trăm trượng.

Đạo pháp Lữ Tử Mặc toàn lực thi triển tạm thời bảo vệ đệ tử trong tông môn. Giao phong với cường giả Nguyên Anh, môn nhân dưới Kim Đan không giúp gì được. Một đám Trưởng lão Hàn Ngọc tông biết rõ hạo kiếp đã tới, vội vàng ngự kiếm bay lên băng sơn Tông chủ vừa tạo r.

Hơn mười vị Trưởng lão Kim Đan trợ chiến có lẽ có thể ngăn địch nhân trong nửa khắc. Trừ khi cường giả tông môn về kịp, nếu không hôm nay chắc chắn Hàn Ngọc tông bị thảm sát.

Trong sáu hắc y nhân truyền ra một tiếng cười lạnh, sau đó sáu người tiếp tục ra tay, liệt diễm phô thiên cái địa bọc lấy cả băng sơn.

Đứng trên băng sơn cao trăm trượng, tầm mắt Lữ Tử Mặc rộng mở, tuy liệt diễm mang leo sát ý ác liệt nhưng một chấm đen phía chân trời đã mang hy vọng sống sót cho người đứng đầu Hàn Ngọc tông.

“Toàn lực ra tay, Trưởng lão tông môn về rồi!” Lữ Tử Mặc quát nhẹ một tiếng, hy vọng dấy lên trong lòng khiến nàng ép cạn linh lực cuối cùng ra. Những Trưởng lão Hàn Ngọc tông cũng phấn chấn tinh thần, tất cả đều thi triển toàn lực.

Không bao lâu, một bên khác chân trời tiếp tục hiện ra một chấm đen, phát hiện có hai đạo khí tức Nguyên Anh tiến tới, sáu vị cường giả hắc y lập tức thúc giục uy lực Pháp bảo tới cực hạn.

Một vị Tông chủ Nguyên Anh phòng ngự nhất định không ngăn được sáu người cùng cấp, không tới bao lâu, băng sơn trăm trượng đã hóa đất bằng, gần mười vị Trưởng lão Kim Đan Hàn Ngọc tông trọng thương, chừng ba người trực tiếp mất mạng.

Hai đạo sấm sét đột nhiên giáng xuống từ trên cao, sáu cường giả hắc y chia ra, để bốn người tấn công mạnh Lữ Tử Mặc và Trưởng lão Hàn Ngọc tông, hai người khác thì thi triển ra đạo pháp Lôi hệ đồ sát đệ tử Hàn Ngọc tông.

Tiếng sét không ngừng, trên trăm đệ tử Hàn Ngọc tông bị thiêu thành tro tàn. Dù tạo kiếm trận phòng ngự, các đệ tử không tới Kim Đan vẫn không ngăn được cường giả Nguyên Anh đuổi giết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.