Tô Tử Bảo nhìn về hướng Lô Thanh Vân, lại nhìn thấy cậu ta cũng đang nhìn cô, trong mắt tràn đầy ý cười.
Tiểu nhân đắc chí!
Bùi Dực cũng chú ý đến biểu cảm của cậu ta, nhếch môi cười lạnh, đột nhiên giơ tay lên lười biếng nói, “Giáo sư, bài luận văn này quả thật rất xuất sắc, nhưng mà sau khi xem, em có 5 nghi vấn, mong tác giả của bài luận văn này giải đáp giúp em. Thứ nhất, dựa vào đâu mà cậu cho rằng meco chọn lần ra tay thứ ba vào tháng 6 là thời cơ thích hợp nhất, đừng bảo với tôi là vì meco ra tay vào thời gian này cho nên mới cho rằng đây là thời gian thích hợp nhất để ra tay. Thứ hai, cậu cho rằng... Cuối cùng, thứ năm, phía cuối luận văn cậu có viết rằng tư liệu là do Mục Tư cung cấp, xin hỏi vị Mục Tư này là ai? Ở meco đảm nhiệm chức vị gì, vì sao cậu lại tin tưởng thông tin mà anh ta cung cấp, và làm sao có thể xác nhận được những gì anh ta nói là sự thật. Những tài liệu không có thật không thể lấy để làm luận văn, cho nên vẫn mong vị bạn học này có thể giải đáp một chút“.
Trong phòng học lặng như tờ.
Tất cả ánh mắt của mọi người đều đổ dồn lên người Bùi Dực, sau đó lại đồng loạt rơi xuống trên người Lô Thanh Vân. Bùi Dực vẫn lộ ra biểu cảm lười biếng kia, bình thường mọi người sẽ nghĩ là anh mà có đến thì cũng sẽ ngủ gà ngủ gật mà thôi, nhưng mà trong nháy mắt anh nói lên năm vấn đề, mà các sinh viên xuất sắc ở đây cũng không phát hiện ra.
Đến nỗi Lô Thanh Vân đang được mọi người khen ngợi, mặt mũi tái xanh.
Cái này không phải là do cậu ta viết, thì cậu ta biết làm sao được, làm sao biết để mà giải đáp.
“Nếu như nói bốn vấn đề trước còn có hơi khó, bây giờ anh không cầm tài liệu không trả lời được. Vậy còn vấn đề thứ năm, ngài Mục Tư cung cấp tài liệu cho anh, anh cũng nên giới thiệu cho chúng tôi một chút, phải không? Bùi Dực nhếch môi cười châm biếm.
Thân phận của Mục Tư, nếu như không từng gặp mặt anh ta, hoặc nếu như không hiểu biết sâu sắc về anh ta thì sẽ không thể biết được.
Các quan chức cấp cao của meco nhiều như vậy, Lô Thanh Vân lúc trước tìm kiếm tài liệu, nhưng mà cũng không biết Mục Tư này là ai.
Ngược lại giáo sự Ngụy Kiến Hưng lại nghiên cứu rất sâu về mục này, nói, “Đây không phải là vấn đề rất đơn giản sao? Còn cần phải suy nghĩ sao?”
Cậu ta không biết Mục Tư là ai, tác giả bài viết được Mục Tư cung cấp tài liệu vậy mà lại không biết là ai.