Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Nói xong, ông nhìn nhìn những người trong phòng, nói: “Những người dưới mười lăm tuổi trong nhà thì ở lại, còn những người khác thì ăn nhanh lên rồi đi cùng ta. Những cô nương Lý gia chúng ta không thể để bị người ngoài bắt nạt đến chết được.”
Sau khi đại bá nương và thím ba của Lý Quân nghe điều này thì không vui, nhưng cả hai đều có nữ nhi đã kết hôn. Việc gia đình sẵn sàng hỗ trợ cô nương khi các nàng bị bắt nạt là một điều tốt cho họ.
Vì vậy, dù bọn họ đều có ý kiến, nhưng cũng đều tình nguyện đi một chuyến.
Cứ như vậy, sau khi nhà chồng của nữ nhi đã lấy chồng biết được điều này, thì cho dù muốn đối xử khắc nghiệt với họ cũng phải suy nghĩ kỹ trước.
Lý Quân nhìn thấy gia của mình nói như vậy, mọi người đều không phản bác, trong mắt lộ ra vẻ khó hiểu, sốt ruột, hắn không ở lại lâu, mà trước khi rời đi còn nói: “Lý đại cô đã vào trong gia tộc kêu thêm người rồi. Ta sẽ sẽ đi qua và xem xét.”
Lý lão đầu vừa đợi hắn rời đi, đã vội vàng thúc giục mọi người: “Mau ăn cơm, ăn xong thì đi theo ta.”
Ở thôn Thủy Vân, Lý Viên còn không biết người trong Lý gia sắp ùn ùn kéo đến để đòi công bằng cho cho nàng.
Ăn uống xong, nàng tỉnh dậy vào lúc hoàng hôn, đến cả khi nào đại phu Liên đến khám cho mình cũng không biết.
“Viên Nương, muội tỉnh rồi à? Muội cảm thấy thế nào, thấy khỏe hơn chưa? Đợi một chút, để ta xuống bếp lấy thuốc cho muội.”
Trụ Tử Nương vẫn luôn ở bên cạnh nàng, thấy nàng tỉnh lại liền hỏi, vội vàng đi vào phòng bếp.
Lúc nàng cầm thuốc đi vào, theo sau là một người xa lạ có chút quen thuộc với Lý Viên.
Đợi nàng bưng thuốc vào, phía sau của nàng đã đi theo một người vừa quen thuộc vừa xa lạ với Lý Viên.
Người kia tóc hoa râm, nhìn thấy nàng thì đứng ở kia với khuôn mặt bình tĩnh không nói lời nào.
Đợi đến khi nàng uống xong thuốc, mới nhớ tới, người trước mắt này là nãi nãi Vương lão thái thái của nguyên chủ.
“Nãi!”
Vương lão thái thái thấy nàng không cả có sức nói chuyện, đau lòng quay đi lau nước mắt, sau đó tức giận mắng:
“Thật vô dụng, giống y như nương ngươi.”
Nói xong, tâm trạng của lão thái thái tốt hơn nhiều, bà ấy đẩy Trụ Tử Nương sang một bên, sau đó ngồi xuống bên cạnh nàng, giọng điệu cứng ngắc nói:
“Gia gia, thúc bá cùng với Quân Tử bọn họ đều đến đây, hiện giờ tộc trưởng cùng với tộc trưởng Lưu thị đang bàn bạc chuyện của ngươi. Ngươi cũng đừng có suy nghĩ lung tung cái gì cả, chờ bọn họ bàn bạc xong xuôi, nãi nãi sẽ mang ngươi trở về.”
Mặc dù Vương lão thái thái tức giận việc Lý Viên có tính tình mềm yếu giống y như nương nàng, nhưng rốt cuộc thì nàng cũng là nhi nữ của nhi tử bảo bối đã mất sớm của bà ấy.
Khi còn bé, bà ấy cũng rất yêu thương.
Hiện nay thấy nàng chỉ còn hơi tàn, thân làm nãi nãi, trong lòng bà cực kỳ khó chịu.