Trước Ngày Nắng Tan.

Chương 5: Chương 5: 8 năm trước.




Câu chuyện của 8 năm về trước...

Sau chuyến nghỉ tết nguyên đám , tất cả học sinh lại về với nhiệm vụ của mình.

Lớp 11A1 đang trong tư thế mang những khuôn mặt đặc biệt ‘Ngại đi học ‘ rất công khai.

Lí do đơn giản là vẫn chưa muốn đi học.

Cô chủ nhiệm bước vào, cất giọng nói thanh thanh .

-Good morning.

_good ...morning..... teacher.

-Mới đầu năm ra mà các anh, các chị cho tôi bộ mặt này à.

Cả lớp k giải thích gì thêm , vì sao :

+cô là giáo viên có khuân mặt bà la sát của trường.

+Chưa từng ai có thể đấu khẩu với cô.

+đụng vào cô không phải dạng vừa ,nên tốt nhất ‘’im lặng và lắng nghe

Vân .......Vân...

- Thôi được rồi mới đầu năm tôi tha.Cả lớp nghe đây,hôm nay lớp chúng ta có một bạn nam mới vào, các em phải gọi là anh đấy, bạn ấy hơn chúng ta một tuổi, vì một số lí do cá nhân nên bạn ấy phải học lại và sẽ học ở lớp chúng ta trong 2 năm kế tiếp.

- Trời ơi, sao giống trong phim quá vậy.

- Không phải , chắc anh ấy sẽ giống hoàng tử trong mơ của tui.

-Rầm...

- anh chị im ngay, cả ngày sống ảo ảo tưởng tưởng như thế à. Học hành thì không lo , suốt cả ngày truyện với phim, tôi nhắc lại , đây là một học sinh bình thường, học lực giỏi, nhan sắc vừa tầm, con nhà bình thường. Không công ty hay thiếu gia gì hết á.

............Im lặng

- Sao còn gì nữa không để tôi còn làm việc.

-Có ạ(đồng thanh)

-có gì.

-Bạn mới đâu ạ(đồng thanh)

-À quên, khoảng tiết 2 mới có mặt , vì bạn ấy chỉ có nhu cầu học 3 môn khối Toán Văn và Chuyên Tiếng anh thôi. Có gì các em giúp bạn.

-Trời ạ ...Làm người ta cứ hồi hộp nãy giờ.

-Mà khoan, Hà Nguyệt Anh đâu.

Cả lớp im lặng

-lớp trưởng , tôi hỏi bạn Nguyệt Anh đâu.

-Dạ thưa cô , bạn ý bị đau bụng nên đi xuống căng teen mua đồ ăn sáng rồi ạ.

-Câu này nó bảo em nói đúng không, cô biết ngay mà , lần thứ 16 đi học muộn trong sổ của tôi rồi,học hành thì không lo,chỉ lo chơi bời lêu lổng...

Cả lớp lại được nghe bài cải lương mà cô hát đến lần thứ ‘’E NỜ’’ của cô như đã khắc cốt ghi tâm.

*Cổng trường:

Cũng như những ngày đẹp trời, Cô bé Nguyệt Anh vừa đi vừa ngắm cảnh , tính thời gian từ nhà đến trường chưa đến 2 cây số vậy mà lại thích đi bộ , vừa đi vừa hái hoa bắt bướm, và tới cổng trường thì trường đã im lặng..

-Hôm nay sao mình đi học sớm thế nhỉ, rõ ràng 6 giờ 34 mới đi.

Nghe nó lầm bầm ông bảo vệ của trường thì chỉ thở dài 2 cái rồi ra mở cửa.

-Vào đi hôm nay ông không cho cháu quét sân đâu, vào lớp mà học đi, đi học muộn 43 phút rồi, chắc có phạt thì mày cũng không chừa.

-Thì ra cháu đi học muộn à, chắc cháu không cần cảm ơn ông đâu, cháu vào lớp đây.

Đến cả bảo vệ nó cũng không sợ thì rồi nó sẽ sợ ai, chưa từng sợ ai.

Thực ra bà nội của nó với ông là bạn thời trung học , mãi mới đây khi bà nó mất ông mới biết thì ra con bé đó là cháu gái của bà ấy,cái con bé mà một tuần 6 buổi, buổi nào ông cũng phải ghi vào sổ phạt..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.