Trường Học Siêu Cấp

Chương 32: Chương 32: “tôi Ở Đây” (2)




CHAP 10: “TÔI Ở ĐÂY” (2)

“Từ giờ mình sẽ làm bạn thân nhất của cậu!” Lily nói quả quyết.

“..Ừ…” nó đáp một cách lẳng lặng. Thật sự không biết nghĩ gì hơn.

_________

“Park Young Mi, hôm nay, mày trực nhật đi!” vừa bước vào lớp sau giờ nghỉ trưa, Park Mi đã nghe thấy tiếng lớp trưởng. Vâng, lớp trưởng trước mặt thầy cô thì rất gương mẫu, nhưng sự thật thì đỏng đảnh rất tiểu thư.

“Hạ, hôm nay là ngày bạn trực nhật mà”, Lily đi phía sau, liếc về bảng phân chia trực nhật lớp. Đúng là hôm nay Hạ-lớp trưởng trực nhật.

“..Tao không thích trực, có vấn đề gì không? Con nhỏ Park Mi này không thể ngồi yên mãi được, không lẽ tụi tao làm việc, còn nó thì đứng xem?” Hạ cao giọng, gương mặt tiểu thư kiêu hãnh nhìn nó. Trong lớp đã có vài tiếng cười cổ vũ Hạ.

“Cô giáo bảo, Park Mi vào học mới hơn một tuần, cô sẽ phân chia ngày trực cho cậu ấy sau, bây giờ mọi người vẫn làm như lịch thường, phải chứ? Mình tưởng, lớp trưởng gương mẫu phải biết điều này?”, Lily mỉm cười tao nhã, đọc một tràng thành thục.

“Mày….” Hạ có vẻ bốc khói đến nơi rồi, “Ai mướn mày xen vào chuyện của tao và nó? Mày là hs mới, nên biết điều một chút đi, tao không giỡn chơi đâu!” Hạ đanh giọng.

“Mình là….” Lily mở miệng nói thì…Park Mi vụt bước lên trên chậm rãi, nó nắm lấy tay nhỏ mang ý ngăn lại.

“Cứ để đó cho tôi” nó bình thản nói. Chỉ là lau bảng và lau sàn, không có gì to tát cả. Nó chấp nhận. Còn hơn là đứng đây nghe lớp trưởng và Lily cãi nhau.

“Tốt lắm..haha..đến đây, cầm xô nước này lên lau nhà đi”, Hạ mỉm cười ranh mãnh. Nó chậm rãi bước đến không nghi ngờ. Nhỏ bực mình nhìn nhưng không làm được gì.

Còn cả lớp thì cười to nhỏ khúc khích như chuẩn bị xem phim hay. Jun và Bảo Duy im lặng nhìn, tò mò không biết Nó sẽ làm gì.

Park Mi lặng lẽ cầm cây lau sàn lạnh buốt. Nó vừa khom lưng cúi xuống thì….

ÀO.

Park Mi đứng yên lặng lẽ. Cả người nó lạnh buốt và bẩn thỉu nước lau sàn.

“PARK MI!”Lily kêu lên và chạy đến cầm tay nó, “Thấy chưa, mình đã bảo không nên tin loại người như vậy!” Nhỏ liếc xéo về phía Hạ.

Hạ cười tươi rói, hà, chỉ cần một xô nước và một cái hất tay là mọi thứ xong đâu vào đó, “Hì, cú này là để trả thù lần trc mày dám hất nồi súp vào tiểu thư Hà thôi mà!” Hạ vỗ vỗ vai Park Mi-người giờ đứng yên lặng không than la tí nào.

“CÔ LÀM CÁI QUÁI GÌ VẬY?” hai tiếng nói đồng thanh xuất hiện. Khỏi nói chắc cũng biết rồi, là Jun và Bảo Duy (ạ). Cả hai xông tới chỗ lớp trưởng Hạ, trông ai cũng như quái thú làm Hạ run bắn người, sởn cả gai cả ốc.

Lily thì hơi ngạc nhiên một chút.

Park Mi lại cảm thấy trĩu nặng. Nó, thế nào cũng lại bị mọi người châm chọc, chỉ tại hai người con trai này.

“A…Jun……Bảo Duy..?” Hạ lắp bắp, cười giả lả khiến Lily phát buồn nôn.

“Đồ giả tạo!”

“Park Mi im lặng là không lẽ cô thích làm gì cũng được à?”

Lily và Bảo Duy kêu lên.

Có vẻ tình hình đã căng thẳng. Nó không quan tâm, nó đâu mượn họ bảo vệ. Chỉ là bây giờ nó rất mệt và người thì lạnh buốt. Nó cần phải làm gì đó.

Jun không buồn chửi lớp trưởng Hạ nữa, anh nhận ra cơ thể của Park Mi đang chậm rãi run rẩy-cho dù nó không biểu cảm trên khuôn mặt.

“Đi ra ngoài thôi” Jun nắm lấy vai nó và cùng nó ra khỏi lớp, tránh xa chỗ đám đông lộn xộn. “Ổn không, cô giáo sắp vào lớp….” Park Mi run rẩy nói.

“Không sao cả. Trước hết phải lau khô người đi, cảm lạnh đấy” Jun giữ vai nó chặt hơn. Nó để yên vậy, người thì lạnh buốt nhưng bàn tay ấy thì thật ấm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.