Trường Học Siêu Cấp

Chương 107: Chương 107: Ám Sát (2)




CHAP 29: ÁM SÁT (2)

Người đàn ông ngồi trên ghế nhàn nhã nghe từng câu chữ. Ông nhẹ nhàng nhấp một ngụm rượu đắng, hoà tan vào lưỡi miệng sắc sảo của ông. Ông vẫn chưa nói gì.

– Ra ! – Một chữ phát ra từ miệng ông làm người con gái vội vã hấp tấp chạy ra khỏi căn phòng, muốn tránh xa khỏi người đàn ông nguy hiểm này càng nhanh càng tốt. Bước chân cô khập khễnh nhưng gấp rút, máu vẫn tuôn từ cánh tay..

~

3AM.

Park Mi nhè nhẹ mở cánh cửa phòng ra, ngước đôi mắt nâu lạnh vào căn phòng. Sau khi đóng cửa lại, nó khẽ bước đến gần giường. Lily đang ngủ say, một tay ôm gối. Nó nhẹ nhàng để không đánh thức cô bạn. Tiến đến gần giường, nó cầm lấy chiếc điện thoại của Lily, lướt đến mục cuộc gọi gần đây.

Như nó đoán, tên nó dài dằng dặc tổng cộng hai mươi cuộc gọi tới số danh bạ mang tên “Bạn Thân Yêu”. Nó khẽ cười, đặt điện thoại Lily xuống rồi đắp chăn lên cho cô bạn. Nó cũng vặn đèn ngủ nhỏ xuống vì Lily mở sáng trưng, chắc lại sợ ma.

Vì bây giờ ngủ cũng không được bao nhiêu nên Park Mi quyết định đi tắm. Nước ấm sẽ làm nó cảm thấy dễ chịu hơn sau một đêm căng thẳng và mệt mỏi.

……..

Jun vào phòng cùng lúc. Cậu ngó quanh, chỉ thấy Bảo Duy đang nằm lăn lóc trên giường, gà rán, pizza và bia các kiểu la liệt ngay dưới chân sàn. Chắc ăn no nê xong ngủ thiếp đi. Cậu đang ngáy khò khò. Jun ném cái gối vào mặt Bảo Duy, thế nào cậu ta cũng không thèm mở mắt. Jun thở dài đi quanh phòng kiếm thằng bạn thân.

Eun Nam đâu rồi ?

Cậu kiếm cả trong phòng tắm cũng không thấy. Kì lạ. Bây giờ là ba giờ sáng, Eun Nam có thể đi đâu được ??

– Ê, dậy mau thằng này ! – Cậu lay lay Bảo Duy. Cậu ta vẫn không nhúc nhích. Jun bực mình đạp thẳng vào Bảo Duy, cậu mới trợn mắt rú lên bực tức ngó nhìn Jun.

– Sao mày phá giấc ngủ của tao ?? – Bảo Duy la lên khó chịu, dụi mắt – À mà suốt đêm mày đi chỗ quái nào thế ? Mấy giờ rồi ?

– Tao đi có việc chút. Ba giờ sáng rồi. Thằng kia đâu ?

– Thằng kia là thằng nào ?

– Mày còn giả ngu ? Thằng Nam chứ thằng nào !

– Nó á ? Ủa, nó đâu rồi ? Lúc tao ngủ nó còn ăn nhậu với tao cơ mà. Nó đi đâu vậy ?

– Tức là mày không biết ? Vậy là nó biến mất sau khi mày ngủ rồi ! – Jun nói. Sau đó đẩy đầu Bảo Duy một cái làm cậu ngã đùng xuống gối – Đấy mày ngủ tiếp đi.

– !!!

~~

Jun chán ngán nên khoác áo ra sân vườn của khách sạn đi dạo. Đằng nào cũng không ngủ được. Cậu mệt mỏi ngồi xuống một cái ghế đá, hai tay đút chiếc áo len dày sụ Mac Jacob. Đưa đôi mắt dài và lạnh như băng nhìn lên trời đang hửng sáng, cậu cảm thấy muốn có Park Mi ở cạnh để cậu ôm lấy, thật bình yên.

Mãi một lúc cậu mới đưa mắt xuống nhìn xung quanh.. vườn trồng nhiều hoa rất đẹp. Cậu thấy một bụi rậm nhỏ trồng toàn hoa hồng.. bụi rậm khá to che lấp khoảng trống sau nó. Jun hơi tò mò, đứng dậy tiến đến xem có gì sau cái bụi ấy..

Và điều cậu thấy khiến cậu sửng sốt không nên lời…..

Eun Nam đang nằm trên đất, mắt nhắm nghiền, ở lưng có một vết thương lớn, máu túa ra, loang cả một vùng đất, mùi máu nồng đáng sợ ve vởn..!

~

Đoán nữa không ?Ai là người đã bắn Eun Nam ??

Câu hỏi khó.. chắc không ai trả lời được đâu hihiii =))Dù sao chúc các bạn may mắn!!

Và xin lỗi vì vụ chậm chap 29 ạ !

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.