CHAP 18: BÃI CHIẾN TRƯỜNG (3)
Chưa gì đã thấy Lily, Bảo Duy và Eun Nam cười hô hố ngồi cạnh. Mà này, từ bao giờ bạn Jun bạn Li bạn Nam đây chơi đùa vui vẻ với Bảo Duy quá vậy. Không phải lúc trước như chó với mèo sao? Xì, nhưng nó cũng chẳng phản kháng ngồi đại xuống ăn cho qua loa là được rồi.
Đám con gái nhìn mà hoa hết cả mắt. Tuy không thể hiện “thói xấu” ra ngoài nhưng ai nấy nhìn Park Mi cũng bằng ánh mắt vừa đố kị vừa tức giận. Nó biết rõ điều đó, nhưng e hèm, ai thèm quan tâm chứ? Cứ nhìn đi.
Nó chẳng biết lũ con gái thực sự dại như thế nào khi nó vừa đứng lên đi lấy nước..thì lại cái bạn Kiều Hà yêu dấu điên máu hất ngay đồ ăn vào mặt nó. Cụ thể là mì tương đen. Nước tương đổ hết lên chiếc váy trắng muốt, tạo thành một mảng màu nâu khó nhìn.
“Cô thôi ngay cái trò này đi được không?” nó lạnh lẽo nói, đôi mắt vô cảm xúc nhìn Hà, lạnh và sâu kinh khủng. Kiều Hà mỉm cười.
Mấy đứa con gái được cái cớ “chị Hà làm vậy thì em cũng làm vậy”, mỗi đứa lấy được cái gì hay ho là..ném và hất hết vào người nó, dơ bẩn! Xong chúng nó còn bật cười và hét lớn
– Park Young Mi, tại sao mày không biến khỏi cái trường này đi hả?!
– Mày không đi cũng sẽ chết dí ở đây!
– Park Young Mi!
Nó ở giũa vòng vây của đám con gái, đồ ăn cứ ném hết vào mặt mũi tóc tai. Nó nhếch miệng khinh bỉ, không hề tránh né bước đến hất luôn li nước đang cầm trên tay vào mặt..Kiều Hà.
Mọi người sững lại, há hốc mồm. Kiều Hà hét lớn, lau lau mặt trân trối nhìn nó. “Mày..?”
“Kẻ mắt chảy hết rồi kìa, bỏ cái lớp phấn của cô ra mà nhìn cho rõ đi, có thể tôi không quan tâm mấy người nhưng không có nghĩa là tôi để cho cô làm gì cũng được” nó mỉm cười. Rồi quay lưng sải bước đi, hết sức bình thản dù khắp người đầy thứ đồ ăn.
Kiều Hà điên máu, phản ứng nhanh giơ chân ra ngáng đường nó, nó không để ý, cũng không kịp nhận ra nên..
Sao mãi chẳng té?
Park Mi mở mắt ra đã thấy chiếc áo len ấm áp của ai đó cọ xát mặt mình. Và cũng có một cánh tay nào đó đang ôm eo nó, cho dù nước sốt đồ ăn dính lây sang người anh ta.
Ngẩng mặt lên, nó nhận ra đó là Jun. Anh vẫn tiếp tục ôm nó, dù nó đang có ý định buông anh ra, nhưng Jun lại ôm nó quá chặt khiến nó không nhúc nhích nổi, “Buông tôi ra đi” nó ngẩng mặt lên nói.
Trái lại Jun còn chẳng nhìn Park Mi, anh nhìn Kiều Hà và đám con gái bằng ánh mắt không-thể-khinh-thường hơn. Vài đứa con gái hoảng hốt đã lủi rất nhanh, kiểu “em vô tội”.
Thế nhưng Kiều Hà vẫn đứng trân trối nhìn nó và anh, môi cô ta mấp máy nhưng không nói nổi lời nào. “Anh..a..”
“Hình như cô rất thích làm tôi tức giận?” anh bình thản nói.
“Em..”
“Nếu cô không muốn bị cuốn gói ra khỏi ngôi trường này, thì đừng đụng vào Park Mi!” anh nói, hơi trầm ấm phả vào má Park Mi, tự nhiên nó thấy tim đập nhanh hơn một chút. Anh, đang bảo vệ nó?
Kiều Hà..bật khóc chạy đi.
Sao cô ta chạy sớm thế? Anh nhẹ nhàng buông nó ra, nhìn những vết bẩn vương trên người nó. Anh..thật ghét khi nhìn một người trong sạch như nó bị vấy bẩn bới “những thứ” không đủ tư cách chạm tới. Như đám kền kền kia.
“Đừng đụng vào tôi nữa, dơ” nó nói. Thế nhưng anh chẳng nghe, kéo nó đi ra khỏi nhà ăn. Để lại một đám học sinh chưa hết sửng sốt.
Tự nhiên Lily khẽ cúi mặt xuống, còn Bảo Duy quay đi..
Chỉ có bạn Eun Nam vẫn vừa ngồi ăn vừa xem phim hay, cười thỏa mãn đáng tiếc cho đám con gái và Kiều Hà. ==
Ở một cái bàn cách đó không xa, Emy khẽ mỉm cười.
~~
Không nói không rằng Jun đẩy nó vào nhà vệ sinh (nữ ==)
“Này, đây là phòng nữ đấy” nó nói, nhìn mình trong gương với chiếc váy trắng đơn giản giờ lấm lem hết.
“Lau người đi” anh chẳng để tâm tới những lời nó cảnh báo.
Bỗng ở ngoài nghe tiếng gõ cửa, “Nè, có ai trong đấy không?” đó là một giọng nữ.
“Anh đi ra đi, người ta gọi vậy là biến thái” nó nói, hàng lông mày thanh mảnh khẽ cong lên thích thú. Chịu không nổi cái mặt đấy, anh phì cười.
” Nè, có ai ở trong đấy không??” giọng nữ lại vang lên to hơn, mang vẻ khó chịu. Nhà vệ sinh chứ có phải của riêng đâu! Park Mi đẩy anh ra, đồng thời mở khoá. Kinh chưa, đường đường là hotboy là thiếu gia lạnh như tiền mà cũng có thể xuất hiện ở nhà vệ sinh nữ như thế này sao? (biến thái a~)
Cô gái vừa đập cửa giờ trợn tròn mắt nhìn Jun lững thũng bước ra, còn anh chẳng thèm liếc cô ta lấy một cái. Mặt cô ấy nhanh chóng đỏ ửng lên, tránh đường cho anh đi.
Vào nhà vệ sinh cô lôi ra một ít phấn mắt đánh lại cho đều, vừa đánh vừa quay sang Park Mi nhìn với ánh mắt vừa đố kị vừa khinh bỉ, thật khó chịu. Lát nữa thế nào cũng sẽ có chuyện để lẻo mách với Kiều Hà đây == gì mà.. “con Park Mi ở trong WC vơi anh Jun!” (cấm nghĩ bậy~)
Hết rồi! Chậc xin lỗi đã làm các b tụt hứng =))) nhưng mà t2 có chap 19 ^^