Trường Học Siêu Cấp

Chương 60: Chương 60: Trao Đổi. (2)




CHAP 17: TRAO ĐỔI. (2)

Hai người vào phòng giáo vụ. Các giáo viên khác đã có lịch dạy nên không gian khá riêng tư. Park Mi ngồi xuống, vào thẳng vấn đề, “Có chuyện gì ạ?”

“Chuyện sáng nay thôi” cô ấy nói, khuôn mặt nghiêm lại, “Cô hỏi em nhé, em tìm thông tin về tập đoàn Blue là có việc gì sao?”

Park Mi không tin vào tai mình, “Sao ạ?”

“Em tìm thông tin về tập đoàn Blue để làm gì?” cô ấy nói to hơn, vô-cùng-nghiêm-túc.

Park Mi đờ người ra, cái gì thế này? Tại sao cô ấy biết được? Chắc chắn không phải Lily nói rồi, cậu ấy không phải một người nhiều chuyện.

“Là ai nói cho cô?” Park Mi tắt nét ngạc nhiên rất nhanh chóng, khuôn mặt phản ứng nhanh quay trở về trạng thái vô cảm thường ngày. Tuy trong lòng vô vàn bề bộn.

“Chẳng ai nói cả. Giờ thì trả lời câu hỏi của tôi đi!” cô ấy gần như là quát lên, rất dễ khiến người khác giật mình. Nhưng Park Mi vẫn ngồi yên không lay động.

“Bởi vì..em hơi tò mò thôi. Em là một tín đồ của trang sức, khi nghe tên Blue em nghĩ đó là một tập đoàn chuyên về thời trang, nên tìm một chút thử xem. Thế nhưng không có kết quả, cô còn muốn hỏi gì nữa không?” nói ra những điều này Park Mi cảm thấy buồn nôn hết sức, nhưng vẫn tỏ ra vẻ thành thật. Mày càng biết nói dối đấy Park Mi ==

“Vậy à?” cô trở nên nhẹ giọng hơn, khẽ thở phào, những hành động nhỏ đó không qua mắt được Park Mi. Nó để ý tất cả.

“Mà Park Mi này, cô yêu cầu em, sau này đừng lục mò thông tin gì của tập đoàn Blue. Em rõ chưa?”

“Tại sao?” nó có chút khó hiểu nhưng không thể hiện ra ngoài. Cô giáo nghe vậy tỏ vẻ khó chịu, “Nói chung là vậy, đừng thắc mắc! Em có thể về lớp!”

Cô giáo tuyệt tình như vậy Park Mi cũng không hi vọng hỏi nhiều. Nhưng thật sự nó có một thắc mắc.

“Em hỏi cô một câu thôi, tại sao cô lại biết được em làm những gì trên máy tính nhà trường?” giọng nó lạnh lẽo tra hỏi.

“Điều đó em không cần biết. Và không chỉ mỗi mình cô biết được em làm gì, mà tất cả giáo viên-kể cả cô hiệu trưởng cũng đã biết rồi” cô nói một cách cự tuyệt rồi quay phắt đi trước. Park Mi đứng sau, đầu óc nó bề bộn rắc rối và suy nghĩ.

Chỉ có một thứ. Nó nghĩ.

Thiết bị theo dõi máy tính.

Là loại gadget mà các hacker hay dùng để theo dõi việc làm của đối tượng. Bất kể việc gì đối tượng dùng máy tính đã bị hack, các hacker đều biết.

Không lẽ cái trường này đang theo dõi học sinh? Để làm gì chứ? Và tại sao chuyện tìm kiếm thông tin về Blue cũng bị cấm?

Vào giờ ra chơi.

Nó nhận được tin nhắn từ Jun. “Sau giờ học đến gặp tôi, tôi đích thân đón em”

Cái gì thế này? Jun đón nó sao. Nó nhắn lại rất nhanh, “Tôi cũng có chuyện để nói với anh, nhưng anh không thấy bất tiện sao khi đón tôi trước trăm học sinh trường này?”

Đúng đấy. Mọi người-nhất là đám con gái thế nào cũng lườm nó đến rách mắt. Và sẽ giống như Kiều Hà (hay Emy), lên kế hoạch bắt nạt nó mà thôi.

Mặc dù nó vốn không quan tâm, nhưng kì thực khá khó chịu.

Vừa gửi tin nhắn xong, nó thấy một đôi giày cao gót bước đến bàn nó. Ngẩng mặt lên, không ngạc nhiên khi thấy Emy.

“Đang nhắn tin với người yêu cô sao?” Emy mỉm cười. Nó nhếch miệng không trả lời. Loại người thế này, tốt nhất nên im lặng, có nói cũng không hiểu mình.

“Nghe nói cô rất ít chuyện. Tại sao vậy?” Emy hỏi rồi cười (nữa), khuôn mặt đắc ý vẻ cao sang.

Park Mi không trả lời. Thu dọn sách vở vào cặp sách.

Trong lớp chỉ có mỗi nó và Emy. Lily lại tí tởn chạy ra căng tin với Bảo Duy rồi. Tình huống này, rất thuận lợi cho Emy giở trò thì phải.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.