CHAP 17: TRAO ĐỔI. (5)
“Ba tôi đi Nga, mẹ tôi cũng đi công tác ở Nhật chiều nay” anh nói.
“Vậy công ti ở đây ai tiếp quản?”
“Tôi” anh thản nhiên trả lời, như thể là việc hiển nhiên và diễn ra hết sức thường xuyên. Park Mi khá ngạc nhiên, anh ta..thực sự giỏi vậy sao? Đã có thể tiếp quản công ti khi ba mẹ mình đi công tác.
Đúng là vậy mà~ Jun coi như là người thừa kế danh vọng và tài sản sau này của ba mẹ mình, trở thành tổng giám đốc của Zeus. Ngay từ bây giờ, nhiều người thậm chí còn công nhận Jun giỏi hơn ba mình rất nhiều. Mọi công việc dù nhiều và chồng chất, hắc búa đến đâu anh đều giải quyết và lên kế hoạch nhanh gọn một cách rất..lạnh lùng.
Vậy nên..cho dù ba mẹ anh có đi luôn, thì việc ở công ti vẫn tiến triển bình thường, thậm chí còn phát triển rất nhanh chỉ nhờ bộ óc thiên tài hiếm có của cậu con trai 17 tuổi này.
Jun cầm tay Park Mi dắt cô băng qua bao nhiêu cầu thang và sảnh, mãi mới đến phòng riêng của anh.
Vừa bước chân vào, Park Mi giật mình vì nó..quá giống với căn phòng của nó. Tối, rất tối, chỉ có thứ ánh sáng hắt yếu ớt từ chiếc máy tính trên giường anh. Không khí lại cực kì lạnh, như người chủ nhân không hề quan tâm đến nhiệt độ là bao nhiêu cho thích hợp..
Nhưng vì nó cũng đã quen với cảm giác này lâu rồi nên không có gì trở ngại lắm. Chỉ công nhận phòng anh ta rộng quá. Có riêng chỗ để ngủ, chỗ để làm việc và giải trí. Mọi thứ cũng sắp xếp rất trật tự, kiểu như anh ta chẳng bao giờ đụng đến. Chỉ riêng chỗ làm việc của anh khá chồng chất nhiều thứ.
Park Mi ngồi tạm trên một chiếc sofa. Còn Jun đã gõ gõ gì đó trên máy tính rồi. Trông anh hết sức tập trung.
Một lúc sau, Jun quay cái máy tính lại chỗ Park Mi, chỉ cho nó thấy kết quả tìm kiếm của..”tập đoàn Blue”
Có rất nhiều kết quả, nó biết ngay mà, nhà trường đã gắn thiết bị theo dõi trên hàng loạt máy tính trên trường. Nó chỉ có thể tự do tìm kiếm thông tin trên máy tính nhà.
“Anh cho tôi thấy điều này làm gì?” nó hỏi, hơi ngạc nhiên khi thấy Jun quan tâm tới Blue.
“Tôi muốn tìm ra một người con gái..” anh nói rất nhỏ, khuôn mặt đẹp hoàn hảo khẽ rũ xuống. Vừa nghe xong, tim Park Mi thót lại..đau kinh khủng. Jun, anh..anh vẫn còn tâm trí để tìm em sao?
Trong lòng nó thét lên rằng..”JUN, là em đây này, em là Ji May đây này!!” mạch máu trong người nó muốn gào lên điều đó.
Thế nhưng, nó không thể. Bề ngoài nó vẫn kìm nén trưng ra bộ mặt bình thường hết sức, “Oh, là ai vậy?”
“Cô ấy tên là May, là người con gái của tôi..” anh khẽ nói. Còn Park Mi khẽ mỉm cười hạnh phúc khi nghe chữ người con gái của tôi, cũng may quá tối để Jun nhận ra nụ cười ấy.
“Vậy..vậy sao? Nhưng tôi thì liên quan gì?” nó nói, thầm giấu đi cảm xúc của mình.
“Vì em rất thông minh. Tôi nghĩ em có thể giúp tôi. Bình thường một mình tôi có thể làm tất cả. Nhưng..”
“Nhưng sao?”
“Vì tôi là con trai tập đoàn Zeus, nếu truy cập thông tin về Blue quá nhiều sẽ bị để ý. Còn em hoàn toàn có thể” anh nói. Mi nhanh chóng hiểu ra hàm ý của anh.
Tức là, Jun thực sự là một người nổi tiếng, nếu tìm hiểu quá kĩ lưỡng về một tập đoàn Blue chắc chắn sẽ bị soi mói không ít. Còn nó, là một người bình thường, sẽ dễ dàng tìm kiếm thông tin hơn. Anh muốn nó làm hộ điều đó.
“Sao anh không tạo một tài khoản khác, tìm kiếm như một người thường?” nó hỏi.
“Không thể. Vì máy tính của tôi là loại máy tính đặc biệt, sẽ nhận biết được dấu vân tay của tôi , nếu chẳng may một người xâm nhập máy tính của tôi, thế nào cũng biết tôi đã tạo một tài khoản mới” anh điềm tĩnh nói.