Tác giả: Luna Huang
Rất nhanh chín tháng đã rồi qua kể từ ngày Mã Phi Yến bắt đầu làm việc. Số bạc để dành cũng đã kha khá, phần lớn là nhờ vào bổng lộc của Mã Tuấn Vĩnh để lại.
Mỗi lần chi bạc mua vải vóc chỉ có mua cho hai huynh trưởng thôi. Bọn họ cần ra ngoài gặp người còn nàng thì không nên dùng luôn vải bố của hạ nhân cho rồi.
Mã Viễn Hành cảm thấy áy náy trong lòng liên tục cho người mang lễ vật đến tặng nhưng đều bị Mã Viễn Duẫn từ chối. Từ hôm đánh Mã Phi Yến, sắc mặt từng người từng người ở Mã gia hắn đều thấy rõ ràng.
Đánh nàng, vu oan nàng đã đành còn lén cho người mang thông tin ra khỏi phủ phả hủy thanh danh của nàng nữa. Hắn thật sự cảm thấy không thể chịu đựng được. Mỗi ngày còn phải cùng nhau dùng điểm tâm. Hắn đều nhắm mắt xem như không thấy. Nếu có ai hỏi đến sức khỏe của nàng hai huynh đệ kia đều bảo chỉ là không khỏe không cần bận tâm.
Mã Phi Yến làm tiểu nhị nên nghe được rất nhiều thông tin. Nàng nghe được từ hai vị khách nói ở phía thành đông có rao bán một căn nhà nhỏ trong dãy phố nhỏ. Vì hài tử đánh bạc thua nợ nần nên phải bán gấp, giá cũng không cao.
Nàng liền mang chuyện này về nói với hai vị huynh trưởng. Mã Viễn Duẫn đảm nhiệm trọng trách dò xét về ngôi nhà. Mã Viễn Luật là người đi đàm phán với chủ nhân thương lượng giá cả. Hắn còn cố tình bới lông tìm vết ép giá linh tinh để có thể mua được nhà giá rẻ. Chủ nhà cần bán gấp nhà lại phải sửa lại rất nhiều chỗ nên không ai muốn mua. Thấy bị ép giá cũng cắn răng mà chấp nhận.
Bẵng đi mấy hôm cuối cùng thủ tục mua nhà cũng mang tên Mã Phi Yến nàng. Nàng nhảy nhót xung quanh ôm khế ước hôn liên tục. Sau khi đi làm về, ba huynh muội viện cớ muốn đi dạo liền lấy xe ngựa chạy ra đó xem nhà.
Ngôi nhà mới mua thoạt nhìn cũ kỹ nhưng cũng không đến nỗi. Cửa nhà hướng đông, lưng hướng tây rất thích hợp mở quán trà. Phương hướng thế này nhà sẽ đón gió nhưng nắng gắt lại không thể chiếu vào.
Diện tích trừ bỏ nơi để kệ đựng trà và bàn để chưởng quỷ đứng ra thì đặt được bốn bộ bàn ghế, trên lầu có một gác nhỏ bên trong đặt bốn bộ bàn ghế, bên ngoài lan can để được hai bộ bàn ghế nữa.
Ba huynh muội im lặng cùng dọn dẹp nhà mới rồi hồi phủ. Mã Phi Yến ngồi kê khai những thứ cần mua ra giấy. Mã Viễn Duẫn vào kho tìm xem có thứ nào có thể mang đến quán trà tái sử dụng không. Mã Viễn Luật ngồi đánh bàn tính tính toán số tiền sắp phải chi ra.
Bọn họ đến bày trí lại quán trà. Nàng đặt tên cho nó là Bách Hoa Mộng bởi vì nơi đây chỉ toàn có trà hoa. Do tài chính không đủ nên tạm thời chỉ có sáu bộ bàn ghế. Nàng chỉ đặt bốn bộ ở dưới, trên lầu cho khách đứng như tiệc buffet vậy.
Mỗi bộ bàn ghế được dùng rèm mỏng để ngăn tạo không gian riêng cho khách. Do có rèm mỏng nên ánh sáng không được tốt nàng phải cho người làm thêm đế nến thiết kế giống kiểu ở hiện đại. Một chân ba nến cho sáng đặt ở một bên bàn.
Nàng còn mua thêm sáu bộ cờ vây cho khách đến uống trà thuê để đánh. Nếu ai đang đánh dở mà đến giờ đóng cửa có thể đặt cọc tiền giữ lại để mai tiếp tục chơi. Nếu mai không đến thì phải đặt tiếp bữa sau không thì quán trà sẽ không tiếp tục giúp giữ bàn.
Ngoài ra trên ban công nàng cho treo phong linh. Dưới mỗi phong linh còn có một câu đối hoặc một bài thơ dành cho khách đến chơi. Gần đó sẽ để một xấp giấy nhỏ có một sợi chỉ đỏ, vài cây bút, nghiên mực để khách có thể viết câu đố hoặc câu đối của bản thân rồi treo lên trên.
Bách Hoa Mộng của nàng mở cửa hàng ngày. Đón khách vào giờ mão đến giờ thân (ý là từ 6am-5pm) Đến giờ đóng cửa cho dù khách có trả thêm bạc cũng tuyệt đối không tiếp.
Trà do nàng pha tại bàn trưởng quỷ. Nếu khách có yêu cầu nàng có thể đứng pha trước khách, đương nhiên tính thêm phụ phí. Bạc nàng luôn mang cả bên người nên rời đi cũng không hề lo lắng.
Lúc trước nàng cũng có trồng vài loại hoa ở trong viện để phơi khô làm trà. Đến hiện nay trong Bách Hoa Mộng đã có ba loại trà: Hoa cúc gồm hai loại trắng và vàng, hoa chi bản, nụ tam thất. Ngoài ra khách còn có thể gọi thêm đường, mật ong, kỷ tử, táo đỏ, cam thảo để bỏ vào trong trà.
Tên loại trà và công dụng được ghi trong trà đơn để khách có thể xem xét lựa chọn. Giá tiền đi kèm y như thực đơn ở hiện đại vậy. Khách còn có thể mua trà về nhà tự pha.Khách có thể mang trà của bản thân đến nhờ pha giúp nhưng phải thu phụ phí cao.
Mã Viễn Duẫn và Mã Viễn Luật gật gù khen nàng có tài làm kinh doanh. Bọn họ còn nói chắc chắn sau này sẽ hốt bạc.
Hôm nay, Mã Phi Yến chính thức xin nghỉ làm tiểu nhị để mai đến Bách Hoa Mộng làm lão bản. Mã Viễn Luật bảo mai mới là ngày lành mới có thể chính thức khai trương.
Nàng ngồi ở trong viện nghỉ ngơi suy nghĩ cách lôi kéo khách. Mai khai trương lại phải làm thêm một ít quà nhỏ tặng cho khách. Nàng quyết định ngồi thắt đồng tâm kết tặng cho mỗi người bước vào.
Sáng hôm sau, Mã Phi Yến ăn mặc chỉnh tề đốt pháo khai trương Bách Hoa Mộng. Nàng còn lớn tiếng hô to, trà của nàng có thể giúp nữ nhân dưỡng nhan nữa.
Mọi người ùng ùng kéo đến. Những người biết thưởng thức trà mới có thể làm khách quen của Bách Hoa Mộng thôi.
May mắn làm sao hai vị công tử lúc trước cùng đến xem thử. Họ nhận ra nàng liền không chừng chừ mà bước vào ngồi xuống. Dùng xong còn khen nàng biết lựa chọn hình thức kinh doanh. Còn hứa hẹn nhất định sẽ rủ thêm bằng hữu đến.
Lão bản ở tửu lâu cũng đến chúc mừng. Bọn họ ai nấy đều gọi nàng là Kim lão bản. Khách của Bách Hoa Mộng ngoài nam nhân còn có nữ nhân quyền quý nữa. Đám nữ nhân chỉ mua trà về pha uống chứ không dám lưu lại ngồi nơi đây.
Nơi đông khách nhất vẫn là trên lầu. Vì hình thức mới lạ nên bọn rất muốn thử trả nghiệm bản thân. Có khi còn kéo nhau lên đó thi thố nữa. Đương nhiên giá buffet phải khác với giá ngồi bình thường rồi.
Mã Viễn Duẫn cùng Mã Viễn Luật đảm nhiệm phần quảng cáo. Bọn họ lôi kéo đám bạn học trong cung của mình đến ủng hộ muội muội. Đương nhiên là ngoại trừ người của Vũ Văn gia ra. Nhưng do thời gian nàng mở quán so với bọn họ hơi bất tiện nên không thể đến thường xuyên.
Công việc hằng ngày của nàng quét dọn trước khi mở quán rồi dọn dẹp lau rửa trước khi quay về. Mã Viễn Duẫn cùng Mã Viễn Luật thay phiên nhau hộ tống nàng cùng đóng bạc về phủ bằng lỗ chó rồi mới quay người bước từ đại môn hồi phủ.
Mã Viễn Luật nắm cái mũi nhỏ của nàng lay lay: “Hôm nay thế nào?”
Mã Phi Yến nằm dài trên bàn thở dài: “Hôm nay bọn họ toàn đặt cọc giữ bàn cờ. Ở trên lầu thì không cần phục vụ, muội ngồi đập ruồi suốt.”
Mã Viễn Duẫn kéo kéo nắm tóc cao trên đầu của nàng: “Như vậy là tốt rồi còn gì nữa. Chỉ là không biết khi nào mới đủ tiền mua phủ đây.”
“Muội còn muốn thêm vài loại trà nữa nhưng chưa nghĩ ra nêm thêm loại nào. Sốt ruột muốn chết đây.” Mã Phi Yến xâm soi đôi bàn tay đỏ mộng của mình. Nàng rửa ấm trà suốt nên phải tiếp xúc với vỏ trứng liền bị đâm ra cái bộ dạng này.
Mã Viễn Luật lại lôi thêm một vài loại hoa khác ra giới thiệu với nàng. Chọn qua chọn lại liền quyết đinh chọn thêm tân long châu, bách hợp, hoa đào và kim ngân. Mã Viễn Luật liền giúp nàng tìm nơi đặt mua.
“Muội muội có muốn trồng thêm hoa gì trong viện không? “Mã Viễn Duẫn hướng nàng hỏi. Do mới nhận được lương bổng của Mã Tuấn Vĩnh nên hắn mới đưa ra đề nghị này. Dù gì mua cũng không bằng ở nhà có sẵn.
“Thôi đi, dạo này còn mệt mỏi hơn lúc trước làm tiểu nhị nữa. E là muội không còn thời gian tưới nước cho chúng.” Nàng nhàn nhạt đáp rồi đưa tay lấy tách trà nóng uống giải khát.
Mã Viễn Luật nhìn tay nàng rồi đưa ra đề nghị: “Muội muội nên thuê người giúp đỡ đi.”
“Lát họ trộm bạc thì phải làm sao? Muội vừa trông khách vừa trông hòm bạc nếu tên đó tay chân không sạch sẽ thì chắc phải gắn thêm vài con mắt mới đủ.” Nàng lập tức bác bỏ ý kiến đó.
“Thuê người giúp muội muội bưng bê và rửa ấm trà, bàn cơ thôi. Huynh nghĩ muội nên suy nghĩ kỹ đề nghị của nhị đệ.” Mã Viễn Duẫn nhấm nháp tách trà do nàng pha. Hắn không ngờ vị muội muội này có tài pha trà như vậy.
Thế là sau đó quyết định thuê thêm một người giúp đỡ việc bưng bê, quét dọn.