Truyền Nhân Trừ Ma: Bạn Trai Tôi Là Cương Thi

Chương 132: Chương 132: Thiếu






Ngước mắt nhìn Hoa Lệ và Cẩm Mặc đang tràn đầy lo lắng, cô yên lặng thở dài trong lòng. Qua thật lâu mới mở miệng, nói: "Thật sự là một chuyện nhỏ ngoài ý muốn mà thôi, các em không cần lo lắng. Đã đi bệnh viện, bác sĩ nói... Không có chuyện gì lớn."

"Thật sự không có chuyện gì sao?" Hoa Lệ không sợ chết hỏi.

Thương Sùng nâng mắt, bên môi lướt qua ý cười lành lạnh.

"Bác sĩ nói không có việc gì thì sẽ không có việc gì, ngày mai Sở Niệm sẽ đến đây chăm sóc cho anh, các em không cần lo lắng nữa."

Sở Niệm sững sờ, tuy trong lòng không hiểu hành động này của anh là vì trấn an Hoa Lệ hay là vì cái gì, nhưng vẫn ngẩng đầu nhìn bọn họ, khẽ mỉm cười, đáp: "Các em yên tâm, chị sẽ chăm sóc cho anh trai các em."

Nếu chủ nhân đã sắp xếp xong xuôi chuyện về sau, vậy có phải bọn họ cũng nên biết điều một chút, phối hợp một tý hay không?

Cùng Thương Sùng trao đổi ánh mắt, vẫn im lặng hồi lâu, Cẩm Mặc liền mở miệng. Cậu nói tiếng cám ơn với Sở Niệm trước, sau đó nhìn về phía Hoa Lệ, nói: "Đã không còn sớm, Hoa Lệ, em đưa chị Sở Niệm về nhà nghỉ ngơi trước đi. Đợi đến ngày mai, em lại đón chị ấy đến đây."

Hoa Lệ chu môi, hỏi: "Tại sao là em?" Cô là một con mèo, không phải là tài xế!

Cẩm Mặc liếc cô một cái, môi mỏng mang theo ý cười mỉa, nói: "Anh cả bị thương, anh cũng không biết lái xe. Chẳng lẽ em định để chị Sở Niệm tự thuê xe về trong đêm khuya khoắt này sao?"

Hoa Lệ trừng cậu, đáp lại: "Nhưng em cũng là con gái, anh yên tâm để mình em lái xe về sao?"

"Dĩ nhiên là yên tâm, dù sao thì em cũng không thu hút được người đàn ông nào."

Ở trong mắt Cẩm Mặc, Hoa Lệ mới là thứ đáng sợ nhất. Nếu người đàn ông nào thật sự bị cô nhìn trúng, lòng Cẩm Mặc sẽ tràn đầy vui vẻ, thắp ba nén hương cho người đó, sau đó yên lặng cầu nguyện cho anh ta có thể bình an khoẻ mạnh.

"Cẩm Mặc!"

Cùng Thương Sùng ngồi trên sô pha, Sở Niệm vốn không muốn đã muộn thế này mà còn làm phiền Hoa Lệ đưa mình về,---ll,,ê,quy,,---do,,,,nnnn----hiện tại lại thấy Cẩm Mặc và Hoa Lệ khắc khẩu. Mấy lần muốn mở miệng, tuy nhiên lại bị Thương Sùng ngăn lại.

"Em gái và em rể anh đã tranh cãi đến vậy, anh còn có tâm tư xem diễn nữa. Người anh trai như anh đúng là không đủ tư cách mà!" Sở


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.