Bang Jedkla nằm ở phía tây.
Tình hình kinh tế ở nơi này tương đối lạc hậu, nên nhịp sống rất chậm.
Sau khi máy bay của Đỗ Duy hạ cánh, hắn cảm nhận được sự hanh khô của nầu không khí nơi đây, và sự chênh lệch nhiệt độ rõ rệt với New York.
Bây giờ là hơn 7 giờ sáng.
Nhưng vì chênh lệch múi giờ, bầu trời ở Bang Jedkla vẫn chưa sáng.
Nơi này hoàn toàn khác với New York.
Mà đích đến của Đỗ Duy là Thành phố Kroos, thủ phủ của bang Jedkla.
Kéo hành lý, đeo balo ra khỏi sân bay.
Đỗ Duy dừng lại.
Một người đàn ông tỉ mỉ trong bộ vest đen, tóc chải láng cón mang theo vali mật mã đi tới chỗ hắn.
“Mọi người thường coi hư vinh là vinh quang, xấu hổ là lòng tự trọng. Thưa ngài, ngài có đồng ý với điều này không?”
Người đàn ông đi tới, hỏi một câu quái lạ.
Đỗ Duy liếc mắt nhìn người đàn ông, nhẹ giọng nói: “Hư vinh không phải là xấu hổ, nhưng là sẽ làm cho người ta lạc hướng trong đó. Chỉ có kiên định chính mình, mới có thể đi đến miền cực lạc.”
Phải nói, Đỗ Duy cảm thấy ám hiệu của Giáo hội Vanity khá chối tai.
Nhưng người đó lại không nghĩ vậy, gã gật đầu với Đỗ Duy, rồi cung kính đưa vali mật mã.
“Ngài Đỗ Duy thân mến, ngài Mercer đã sai em mang cái này cho ngài. Chúc ngài có một chuyến đi vui vẻ.”
Nói xong, sau khi Đỗ Duy cầm lấy vali mật mã, người đàn ông cúi người lùi lại.
Gã nhanh chóng biến mất trong đám đông.
Đỗ Duy cũng không bận tâm đến người đó, dù sao mục đích hiện tại của hắn là đến Thành phố Kroos, hắn muốn “kết bạn” với ác linh, không có thời gian đối phó với Giáo hội Vanity.
Đỗ Duy hai tay kéo vali hành lý, và vali mật khẩu, đồng thời xách một chiếc balo.
Điều này khiến cho hành động của hắn không được thuận tiện cho lắm.
Khá vụng về.
“Không biết người đến đón mình đã đến sân bay chưa.”
Đỗ Duy nhẹ nói, xách vali bước tới dãy ghế trên tầng ba của sân bay, nơi mọi người có thể nghỉ ngơi giữa điểm giao cắt của đường cao tốc.
Rầm……
Cả 2 chiếc vali đều được đặt trên mặt đất, phát ra tiếng rầm.
Đỗ Duy lấy smartphone ra, gọi điện thoại.
ID liên lạc là Cha Wissen, Bang Jedkla
Sau khi cuộc gọi được kết nối.
Sau đó giọng nói gấp gáp của một người đàn ông vang lên: “Đỗ... Đỗ Duy, tôi đã đến sân bay, nhưng hiện tại không thấy ngài. Có thể cho tôi biết vị trí cụ thể của ngài được không?”
Đây là giáo sĩ của nhà thờ ở bang Jedkla, và là người phụ trách đón tiếp Đỗ Duy.
Đỗ Duy nhìn xung quanh và nói: “Xin chào, Cha Wissen, tôi đang ở tầng ba của sân bay, sân ga dẫn đến đường cao tốc.”
“À... ok, tôi lái xe lên ngay, có thể mất mười phút, anh đợi thêm một lát nhé, bởi vì tôi còn phải quay đầu xe nữa.”
“OK.”
...
Ở bang Jedkla, hai sự kiện ác linh đã xảy ra.
Nếu như là trước đây, giáo hội sẽ lập tức phái người tới xử lý, nhưng hiện tại giáo hội đang giằng co với Twilight, thêm vào đó là tốn quá nhiều nhân lực cho Thành phố Massas.
Không có tinh lực để xử lý.
Ngoài ra, giáo hội đã cử một Người Đuổi Quỷ đến đây vào tháng trước, nhưng lại nhận được báo cáo là người đó đã chết trong sự kiện ác linh.
Nói trắng ra, nếu không có “người đàn ông vĩ đại” Đỗ Duy, giáo hội hẳn phải tạm thời từ bỏ bang Jedkla.
Và hai sự kiện ác linh này quả thực rất khó giải quyết. Cách biệt thời gian gần nửa tháng, lần lượt xảy ra ở Tây Ghana, và Thành phố Kroos ở Bang Jedkla.
Tây Ghana nằm ở phía tây xa xôi của bang Jedkla, khu vực này vô cùng lạc hậu, bị các thành phố phát triển chế nhạo thành phố nông thôn ở phía tây.
Nhưng lý do khiến Tây Ghana lạc hậu là vì có một tôn giáo bí ẩn đang trú ngụ ở đó.
Vodun, cũng có thể gọi là Voodoo.
Điều đáng nói là sự kiện ác linh xảy ra cách đây nửa tháng, có liên quan đến tư liệu lịch sử mà Đỗ Duy đã đọc được trong lần đầu chạm trán với ác linh.
Đó chính là ác linh Mary trong truyền thuyết kinh dị dân gian.
Còn sự kiện thứ hai, đã xảy ra trong hai ngày gần đây.
Kít……
Có một tiếng phanh nhẹ.
Một chiếc Mercedes-Benz S450 dừng trước mặt của Đỗ Duy. Sau khi cửa xe mở ra, một người đàn ông trung niên mặc thường phục vội vàng bước xuống.
Người đàn ông có khuôn mặt thô ráp, mặt đầy mụn trứng cá đỏ, mái tóc hơi trắng bệch, trông không được tốt cho lắm.
Bởi vì gã không giống như một linh mục, mà giống đô vật hơn.
Người đàn ông ra khỏi xe, lúng túng nói: “Thưa ngài Đỗ Duy, tôi là Wissen, cũng là linh mục ở bang Jedkla. Ngài có thể gọi tôi là Wiss. Tôi xin lỗi vì đã để ngài phải đợi.”
Trái ngược với vẻ ngoài thô kệch của gã, là giọng điệu rất khúm núm, tạo cho mọi người cảm giác ngoài mạnh trong yếu.
Đỗ Duy cười nói với Wiss: “Không sao đâu. Tôi sẽ ở Jedkla vài ngày, hy vọng chúng ta sẽ hợp tác tốt.”
Cha Wiss thở phào nhẹ nhõm: “Sự khoan dung của ngài khiến tôi ngạc nhiên“.
Ban đầu, Cha Wiss nghĩ rằng giáo hội tối đa chỉ cử một Người Đuổi Quỷ ưu tú sẽ được cử đến để giải quyết sự kiện ác linh ở Jedkla.
Không ngờ, đó lại là Phó Sở Trường Sở Tài Phán...
Điều này khiến gã vô cùng kinh hãi.
Nhưng thấy Đỗ Duy khá dễ tính, Cha Wiss cũng bớt lo.
Gã cung kính nói với Đỗ Duy: “Ngài lên xe với tôi trước. Tôi sẽ đưa ngài đến Thánh đường lớn ở Kross, đã có rất nhiều người đang đợi ngài.”
Đỗ Duy gật đầu: “Được.”
Nói xong hắn xách vali bước lên.
Cha Wiss khiêm tốn nói với hắn: “Làm ơn để tôi xách hành lý cho ngài. Tôi sẽ giúp ngài cất vào cốp xe.”
Đỗ Duy liếc gã, rồi nói: “Không, tôi đặc biệt không thích người khác chạm vào đồ của mình.”
Dù là chiếc ba lô hay 2 chiếc vali, những thứ bên trong không nên tuỳ tiện để người khác chạm vào.
Cha Wiss ngay lập tức xin lỗi: “Tôi xin lỗi, tôi quá đường ngột.”
...
Trên ô tô, Cha Wiss đang tập trung vào việc lái xe.
Đỗ Duy ngồi ở hàng ghế sau nhìn cảnh tượng ngoài cửa sổ xe, suy nghĩ về kế hoạch tiếp theo của mình.
Một lúc sau, smartphone của Cha Wiss đột nhiên vang lên, gã vội vàng ấn nút trả lời, quay đầu lại đối nở nụ cười khó xử với Đỗ Duy.
“Cứ tự nhiên.”
Đỗ Duy nói.
Cha Wiss nhấn nút trả lời.
“Josh, nhà thờ đang giải quyết vấn đề của anh, Phó Sở Tài Phán của chúng tôi đã đến, sẽ sớm giải quyết vấn đề của anh.”
Giọng người ở đầu dây bên kia có chút đau khổ: “Các vị càng sớm càng tốt, bởi vì con tôi đã bị ma quỷ nhắm tới. Chúng tôi đã chuyển nhà hai lần, nhưng đều vô dụng.”
Sau đó là âm báo máy bận.
Lúc này Đỗ Duy mới cau mày, theo tin tức do giáo hội chuyển đến, có một người tên là Josh, là giáo viên. Tuần trước, anh và gia đình chuyển đến nhà mới. Nhưng không ngờ họ lại trở thành mục tiêu của ác linh, khi báo với giáo hội đã là chuyện của hai ngày trước.
Nhưng trong tin tức do giáo hội đưa tới có một điểm, người đàn ông này cũng từng bị ác linh ám p khi mới 8 tuổi, nhưng việc trừ tà đã thành công...