Bùi Kiêu và Dương Đỉnh Thiên rời khỏi khách sạn, gọi một chiếc taxi để đi tới tổng bộ của Tổ Chức Linh Hồn Italy. Trên đường đi cũng không xảy ra tình huống gì đặc biệt, mà hai ngày qua bọn họ cũng đã đi lộ trình này nhiều lần, gần như đã thuộc đường luôn rồi. Vậy nên hành trình này rất suôn sẻ, chẳng mấy chốc đã tới được tổng bộ Tổ Chức Linh Hồn Italy.
Lúc hai người đến nơi thì lập tức nhận thấy phản ứng của người Ý đã khác hẳn hai ngày trước. Khi ấy, lệnh cấm của nước Mỹ còn chưa kết thúc, người Ý cũng không nắm được tin tức về Bùi Kiêu, họ chỉ biết được những gì Bùi Kiêu đã làm tại Pháp. Đương nhiên, vì những điều đó đều do người Pháp nói, nên chẳng thể là lời khen ngợi tốt đẹp gì. Nhưng chắc hẳn người Pháp cũng nói một chút về thực lực của Bùi Kiêu, nên người Ý tuy có làm mặt lạnh với hai người Bùi Kiêu, nhưng cũng không cố tình gây chuyện với bọn hắn.
Cũng chính vì vậy, khi tin tức từ nước Mỹ truyền tới, đám linh hồn làm nhiệm vụ tiếp đãi hai người Bùi Kiêu của Italy lập tức kinh sợ đến vã mồ hôi lạnh, thầm mắng đám người Pháp là quá đểu cáng. Bọn họ chỉ đưa tin tới nói sơ qua về thực lực của Bùi Kiêu, nhưng lại cố tình ‘quên mất’ vấn đề quan trọng nhất… Bùi Kiêu đã bước vào Tầm Chân Chi Lộ!
Tầm Chân Chi Lộ hay còn gọi là Nửa Bước Chân Ma, đồng thời cũng đại biểu cho việc một kẻ trở nên ‘coi trời bằng vung’, ‘thích gì làm nấy’… Đương nhiên, cái sự ‘coi trời bằng vung’ và ‘thích gì làm nấy’ này còn tùy thuộc vào bản tính của từng người. Nhưng lỡ tính cách của cái gã Bùi Kiêu này cũng bá đạo như Cung Diệp Vũ thì làm sao bây giờ? Chẳng phải tổ chức linh hồn Italy sẽ lập tức bị diệt hay sao? Giống như cái tổ chức linh hồn của quốc gia ‘đó’ ở Châu Âu, đến bây giờ cũng chỉ còn lại một đám mèo con chó con, đau khổ giãy giụa, tất cả cũng chỉ vì bọn họ trở mặt với Cung Diệp Vũ khi tên này đã tiến vào Tầm Chân Chi Lộ đó thôi.
Vậy nên, lần này, khi hai người Bùi Kiêu trở lại tổng bộ của Tổ Chức Linh Hồn Italy, những người kia chẳng những không dám làm mặt lạnh với bọn hắn, mà ngược lại, ai nấy đều tươi cười vô cùng sán lạn, cứ như thể muốn cười đến rách cả miệng vậy. Còn với những người tính tình kiên nghị, họ dứt khoát không chịu ra gặp Bùi Kiêu, mắt không thấy, đầu không nghĩ thì lòng không phiền. Dù là ai đi nữa, tận mắt thấy người khác tiến vào Tầm Chân Chi Lộ, sắp trở thành cường giả Chân Ma cấp thứ tư trên thế giới, thì cũng sẽ cảm thấy không được dễ chịu.
Bản tâm của Bùi Kiêu giờ phút này đã đạt tới trạng thái tĩnh lặng như ‘ánh trăng dưới giếng cổ’ (1), suy nghĩ và biểu hiện của người xung quanh, hắn đều hiểu hết nhưng lại không thèm để ý chút nào, chỉ tự mình đi tìm tên linh hồn đặc thù kia để đổi Thực Phẩm Chấp Niệm. Đó là một anh mập người da trắng, khoảng hơn ba mươi tuổi. Bùi Kiêu giao cho anh ta 5100 đơn vị dung lượng Thiên Sinh Vũ Khí trong những tiếng hô thán phục và hâm mộ của những người xung quanh, có điều là hắn chẳng để ý tới những người đó, chỉ kiếm một cái ghế rồi ngồi xuống, xem anh mập kia bắt đầu chế tạo Thực Phẩm Chấp Niệm.
Điều đầu tiên mà người ta sẽ nghĩ tới khi thấy anh mập này sẽ là: anh ta giàu có. Chẳng những khi sống đã thế, mà cả sau khi đã chết rồi, có được năng lực chế tạo Thực Phẩm Chấp Niệm này cũng vậy. Cứ suy nghĩ một chút đi, mức giá cho việc chế tạo Thực Phẩm Chấp Niệm thông dụng cả thế giới là 10% tổng lượng Thực Phẩm Chấp Niệm tạo ra được. Như vậy, một tháng có vài người dung hợp Thực Phẩm Chấp Niệm thì chắc anh ta đã được tới vài trăm đơn vị Thực Phẩm Chấp Niệm rồi. Mà việc này còn diễn ra quanh năm suốt tháng, vậy chắc hẳn chấp niệm của anh ta phải đạt tới khoảng 2000 đơn vị rồi cũng nên.
Bùi Kiêu cảm thấy rất tò mò về anh mập này. Hắn hỏi: “Chấp niệm của anh đạt tới bao nhiêu đơn vị rồi vậy?”
Anh mập kia đang chăm chú hòa tan đống Thiên Sinh Vũ Khí trên mặt đất. Năng lực của anh ta có phần tương tự như năng lực của Dương Đỉnh Thiên, chỉ khác là Dương Đỉnh Thiên thì hòa tan chấp niệm thành chất lỏng có dạng như thủy ngân, còn anh ta thì hòa tan chấp niệm thành một loại sương mù màu trắng bạc. Mỗi một đám sương mù đều bay quanh anh ta như một đám mây nhỏ, chúng không giãn nở mà cũng không tiêu tán, nhìn đúng là rất kỳ diệu.
Anh mập nghe hỏi vậy hơi ngẩn ra, sau đó mới cười khổ nói: “Rất nhiều người cho rằng cái năng lực này của tôi là năng lực kiếm tiền ngon nhất trong tất cả năng lực đặc thù, chắc chắn phải tích lũy được đến mấy nghìn đơn vị chấp niệm. Nhưng thật ra lại không phải vậy. Khi chúng tôi dung năng lực đặc thù để hòa tan chấp niệm, thì chấp niệm của chính chúng tôi cũng sẽ bị hòa tan mà giảm bớt theo. Vậy nên chúng tôi mới phải thu 10% lượng Thực Phẩm Chấp Niệm chế tạo được để làm thù lao. Rất nhiều người cho rằng giá đó quá cao, nhưng thật ra chúng tôi cũng có lãi là bao đâu? Tính ra thì chấp niệm của chúng tôi chỉ tăng được 10% trong số 10% thù lao mà thôi. Thế nên đến giờ mà chấp niệm của tôi vẫn chỉ có hơn 400 đơn vị, mà tôi đã chết hơn bốn năm rồi đấy! Trừ khi cho tôi thêm hơn hai mươi năm nữa, còn không thì làm sao đạt tới mấy nghìn đơn vị được?”
Bùi Kiêu nghe vậy mới gật gù nói: “Đúng thật! Có được thì phải có mất. Lấy được bao nhiêu thì sẽ phải mất đi bấy nhiêu, đó đã là nguyên lý của trời đất rồi. Nói mới nhớ… Dương Đỉnh Thiên, sau mỗi lần ngươi sử dụng năng lực đặc thù thì đều bị chấn động chấp niệm, chẳng lẽ cũng vì chấp niệm của bản thân bị hao tổn à?”
Dương Đỉnh Thiên ở bên cạnh khẽ gật đầu nói: “Đúng vậy. Sau khi rời khỏi Nam Bắc Chiến Trường, ta mới phát hiện ra chấp niệm của mình đã mất đi khoảng 5 đơn vị. Xem ra, khi ta sử dụng năng lực hòa tan Thiên Sinh Vũ Khí của mình thì sẽ phải tiêu hao chấp niệm của bản thân đó.”
Trong khi hai người đang nói chuyện thì anh mập kia đã hòa tan hết ba, bốn món Thiên Sinh Vũ Khí, tạo thành một đám mây màu bạc lớn bay quanh người. Sau đó, thấy anh ta vẫy tay với đám mây kia một cái. Đám mây kia lập tức bay tới phía trên một cái vỏ bao, tiếp theo, mọi người xung quanh liền thấy từng hạt gạo liên tục rơi ra từ trong đám mây, đồng thời, đám mây cũng nhanh chóng thu nhỏ và trở nên mỏng dần, đến khi bao đầy gạo thì đám mây kia cũng đã hoàn toàn tiêu tan.
Bùi Kiêu nhìn cảnh tượng kỳ diệu trước mặt, lòng thầm cảm thán không thôi. Thiên địa tạo hóa đúng là thần kỳ đến khó mà hình nổi. Ai có thể nghĩ rằng sau khi chết rồi lại tồn tại một thế giới kỳ diệu đến như vậy chứ?
Lúc này, anh mập kia bỗng nhiên cười ha hả rồi nói với Bùi Kiêu: “Các anh có muốn nếm thử món mới không? Gần đây tôi mới được thưởng thức hương vị của món trứng cá muối chính cống, nên giờ đã có thể thực thể hóa ra loại đồ ăn này. Nếu các anh muốn nếm thử thì tôi sẽ làm cho một ít. Nhưng tôi phải nói trước rồi là món trứng cá muối này cần lượng chấp niệm khá lớn, phải khoảng 50 đơn vị mới chế tạo được một lọ, mà ăn thì sẽ hết rất nhanh. Thế nên các anh thích thì tôi mới làm.”
Bùi Kiêu nghe vậy thì cảm thấy rất tò mò, hắn hỏi với vẻ hứng thú: “Nói thế là thế nào? Chẳng lẽ trước kia anh thể thực thể hóa ra trứng cá muối à?”
Anh mập vẫn cười ha hả: “Thật ra thì toàn bộ các loại thực phẩm và gia vị mà chúng tôi thực thể hóa được, đều phải là những thứ mà chúng tôi đã từng nếm qua hoặc cảm nhận qua. Ví dụ như tôi chưa bao giờ ăn kẹo, thế thì dù tôi có thể thực thể hóa ra thứ có hình dạng viện kẹo, nhưng khi các anh ăn vào thì sẽ không thấy có bất kỳ mùi vị nào cả. Dù là chua, cay, ngọt, đắng hay gì đi nữa, cũng phải là mùi vị mà bản thân đã từng nếm qua, thì tôi mới có thể thực thể hóa ra được. Cách đây không lâu, khi người ta dùng Thiên Sinh Vũ Khí chặt đứt tội nghiệt cho một con em của gia tộc lớn nước Anh, họ phát hiện đứa nhóc đó lại là linh hồn đặc thù. Thế nên tên nhóc đó có thể thực thể hóa ra trứng cá muối, tôi liền trao đổi đồ ăn của mình với nó, sau khi ăn xong thì tôi mới có thể thực thể hóa ra thứ này được đấy.”
Bùi Kiêu khẽ gật đầu, vừa cười vừa nói: “Vậy thì thực thể hóa 200 đơn vị, tổng cộng bốn lọ trứng cá muối đi. Sau đó hãy thực thể hóa 300 đơn vị cà phê và 300 đơn vị lá trà. Những cái khác thì cứ theo những gì chúng ta bàn bạc lúc trước mà thực thể hóa.”
Anh mập cười hắc hắc: “Được, vậy các anh chịu khó ngồi đợi vài giờ nhé. Muốn chế tạo lượng thực phẩm nhiều như thế này một cách nhanh chóng, thì chắc hôm nay tôi không còn thời gian nghỉ ngơi nữa rồi. Ha ha…”
Bùi Kiêu mỉm cười, cũng cảm thấy có chút thiện cảm với anh mập này. Hắn đang định tiếp tục đàm luận với anh ta về chuyện của giới linh hồn thì đột nhiên cảm nhận được một cỗ ý chí giết chóc bùng lên cực kỳ mãnh liệt ở một nơi cách đó rất xa. Cỗ ý chí này xuất hiện cực kỳ đột ngột, giống như hiện ra từ trong hư không, khiến cho Bùi Kiêu không kịp nói một lời, lập tức đứng vụt dậy, nhìn chằm chằm về một nơi nào đó rất xa ngoài kia.
Dương Đỉnh Thiên vốn đang vừa tập trung chú ý, quan sát động tác và kỹ năng của anh mập, vừa so sánh với năng lực đặc thù của mình, thì không ngờ Bùi Kiêu đang ngồi yên bên cạnh bỗng đứng vụt dậy, vì đứng lên quá nhanh và mạnh mà làm cái ghế bắn ra, đụng ngã Dương Đỉnh Thiên. Người xung quanh cũng giật thót, kinh sợ nhìn về phía Bùi Kiêu, không hiểu cái gã cường giả Nửa Bước Chân Ma này lại làm sao rồi.
“Chân Ma cấp…”
Bùi Kiêu vừa nhìn chằm chằm về hướng bên kia, vừa thì thào nói: “Có Chân Ma cấp xuất hiện! Không biết là cường giả Chân Ma cấp hay quỷ quái Chân Ma cấp… Nhưng tên Chân Ma cấp này đang giao chiến với ‘hắn’…”
“Dương Đỉnh Thiên, bao phủ chấp niệm cho Anh Dũng Súng giúp ta!”
Bùi Kiêu quay vụt lại. Đồng thời, trong mắt hắn chợt lóe lên sáng, Anh Dũng Súng đã xuất hiện trong lòng bàn tay. Cùng lúc đó, cơ thể hắn cũng bắt đầu biến thành khổng lồ, chỉ sau khoảng một giây, một người khổng lồ cao 10m với lôi điện quấn khắp toàn thân đã xuất hiện. Hắn ném luôn Anh Dũng Súng cho Dương Đỉnh Thiên, nhưng lại không chờ bạn mình từ từ bao phủ chấp niệm, mà tay nắm luôn lấy tên kia. Sau đó, chân lóe lên ánh chớp, hắn lao thẳng xuyên qua vách tường với một tốc độ cực nhanh.
Ngay khi vừa ra khỏi phòng, hắn lập tức quát lớn với một đám Tự Do Linh Hồn đang tụ tập bên ngoài: “Có Chân Ma cấp giao chiến trong phạm vi nội thành, không thể ước tính nổi sẽ ảnh hưởng tới bao nhiêu người sống! Tổ chức linh hồn của các ngươi hãy lập tức cho người đi cứu nạn và sơ tán, ta sẽ đi ngăn cản tên Chân Ma cấp kia trước!” Tiếng nói còn chưa dứt thì hắn đã chạy xuyên thẳng qua vách tường, ra khỏi tổng bộ của Tổ Chức Linh Hồn Italy, phóng về phía phát ra trường khí thế giết chóc.
Trên một con đường lớn, Varotian đang cố giữ thế trận giằng co với một thanh niên tóc màu bạc đứng giữa không trung. Bình thường, Varotian luôn mặc một bộ trang phục mục sư, phối hợp hoàn hảo với cơ thể, khiến hắn trông luôn vừa phong cách, vừa đẹp đẽ, rất có dáng vẻ của một công tử quý tộc. Nhưng hiện giờ thì trông hắn lại chả khác gì một tên ăn mày: toàn thân đầy những vết cháy đen, bộ trang phục mục sư cũng đã biến thành một đống vải rách. Tuy trang phục của linh hồn thực ra chỉ là một loại tư tưởng được thực thể hóa, chỉ cần một ý nghĩ là có thể lập tức phục hồi lại như cũ, nhưng cũng cần có trạng thái thần kinh ổn định thì mới làm được. Mà giờ thì Varotian lại đang trong lúc chiến đấu căng thẳng, còn lấy đâu ra tâm trí để làm việc này? Thế nên hắn cũng chỉ có thể mặc cái thứ rách rưới trên người để chiến đấu mà thôi.
Về phần gã thanh niên tóc màu bạc đối diện Varotian, tên này thế mà cũng mặc một bộ trang phục dài màu đen, kiểu dáng dường như cũng có phần giống trang phục của mục sư. Có điều, nhìn qua thì có vẻ hắn còn hợp phong cách này hơn cả Varotian, thêm nữa là bộ trang phục này lại là thuần một màu đen. So với vẻ chật vật, rách rưới không khác gì tên ăn mày của Varotian lúc này, bộ đồ trên tên thanh niên tóc màu bạc lại không có đến một nếp nhăn, như thể hắn chỉ là một người đứng bên ngoài quan sát chứ chẳng liên quan gì tới tình hình của Varotian vậy.
“Thật bất ngờ đấy, Varotian. Thực lực của mày còn tiến bộ hơn nhiều so với một năm trước. Có lẽ, lúc này có phải đối mặt với quỷ quái hay cường giả Chân Ma cấp bình thường, mày cũng hoàn toàn không bị áp đảo đâu nhỉ? Ha ha, lại nói tiếp, chắc chẳng mấy ai biết đúng không? Cái thanh đao quân dụng mà mày vẫn dùng không phải Thiên Sinh Vũ Khí chính thức của mày, mà ngược lại, cuốn Kinh Thánh lúc nào mày cũng cầm trên tay lại là Thiên Sinh Vũ Khí mạnh nhất nhì thế giới. Là Thiên Sinh Vũ Khí có dung lượng 1200 đơn vị… Thần Yêu Trần Thế, đúng không nhỉ? Ha ha ha, lại có thể phá vỡ không gian ảo, buộc tao phải xuất hiện.” Thanh niên tóc màu bạc đứng đó vừa cười vừa nói.
Cuốn Kinh Thánh trong tay Varotian lúc này đang sáng sực như một mặt trời thu nhỏ, liên tục phát tán ra ánh hào quang màu vàng kim, hình thành một vòng bảo hộ màu vàng che chắn toàn thân hắn. Nhưng dù là vậy, vẻ mặt Varotian vẫn rất tập trung, hai mắt nhìn chằm chằm vào thanh niên tóc màu bạc, cơ bản là không dám làm ra một cử động dư thừa nào.
“Rocky, cậu luyện hóa Con Mắt Của Loki vào cơ thể thật sao? Chẳng lẽ cậu không biết thứ đó không giống Thiên Sinh Vũ Khí bình thường ư? Bên trong nó còn sót lại tội nghiệt của quỷ quái, rồi nó sẽ nuốt chửng tinh thần và ý thức của cậu đó! Rocky, bạn của tôi, từ bỏ nó đi!” Varotian nhìn thanh niên tóc bạc rồi nói.
Tiếng cười của thanh niên tóc bạc lập tức dừng lại, khuôn mặt tươi cười của hắn cũng biến thành vẻ đầy dữ tợn, hắn nói mà như gào lên: “Tao đã sa đọa rồi thì còn sợ gì tội nghiệt? Cũng đừng gọi bạn bạn cái mẹ gì nữa! Tao đã không còn là bạn mày từ lâu rồi! Chết đi, Varotian! Tao sẽ không cho phép mày trở thành cường giả Chân Ma cấp đâu!”
Nói xong, mắt trái của tên thanh niên tóc bạc sáng bùng lên. Ở nơi vốn là tròng mắt bình thường của hắn bỗng xuất hiện một ký hiệu hình tam giác kỳ dị, mà hình tam giác đó còn đang không ngừng xoay tròn. Chỉ sau nháy mắt, tất cả những gì xung quanh Varotian đều đã biến mất, đường xá, con người, xe cộ, thế giới, tất cả đều biến mất hoàn toàn… Varotian đang đứng trong một không gian không có bất cứ một thứ gì!
Đây… chính là năng lực tấn công đặc biệt của Thiên Sinh Vũ Khí: Con Mắt Của Loki – Thiên Sinh Vũ Khí mạnh nhất thế giới có dung lượng 3400 đơn vị… Được thực thể hóa từ con quỷ quái Ma Vương cấp đầu tiên từng xuất hiện trên thế giới!
Chú thích: 1. Ánh trăng dưới giếng cổ: mặt nước giếng cổ phẳng lặng như gương, đến nỗi mà ánh trăng rọi vào lại cảm tưởng như có trăng dưới đáy giếng. So sánh với lòng người nghĩa là muốn nói lòng rất tĩnh lặng, không bị những sự vật bên ngoài làm ảnh hưởng.
Varotian cũng là người từng chứng kiến và tham gia ‘trận chiến đó’, thế nên hắn cũng hiểu rõ con mắt kia đáng sợ đến cỡ nào. Thứ đó đã vượt lên trên một tầng so với những Thiên Sinh Vũ Khí khác, đó là Thiên Sinh Vũ Khí Có Tên Thật – cấp độ cao hơn của Thiên Sinh Vũ Khí!
Đây là bí mật mà chỉ có một số cực ít người mới biết được! Có lẽ trên cả Trái Đất, số người biết được chuyện này cũng không quá số ngón trên một bàn tay. Thậm chí, ngay cả Cung Diệp Vũ được mệnh danh là Kẻ Đứng Đầu cũng không biết bí mật này... Khi dung lượng của một món Thiên Sinh Vũ Khí vượt qua 3000 đơn vị, thì trước tên của món Thiên Sinh Vũ Khí này sẽ xuất hiện một tiền tố danh xưng. Ví dụ, tên đầy đủ của Con Mắt Của Loki là... Ám khí - Con Mắt Của Loki, đó chính là cái tên mà bọn họ biết được khi lần đầu chạm vào món Thiên Sinh Vũ Khí này.
Nhưng sau đó đã liên tiếp xảy ra một loạt biến cố, khiến cho chỉ vài người sống sót sau ‘trận chiến đó’ mới biết tên đầy đủ, hoặc có thể nói là tên thật của Thiên Sinh Vũ Khí này... Ám khí – Con Mắt Của Loki, đó chính là tên đầy đủ của Thiên Sinh Vũ Khí mạnh nhất thế giới, dung lượng 3400 đơn vị này!
Giờ phút này, con mắt của tên thanh niên tóc màu bạc đã hoàn toàn biến thành một màu hỗn độn, bên trong có một ký hiệu hình tam giác kỳ dị chuyển động xoay tròn, vô cùng thần bí, người ta chỉ cần nhìn hình tam giác kia là sẽ cảm thấy như cả linh hồn cũng đang bị nó hút đi.
Thanh niên tóc bạc cười phá lên như phát điên: “Chúng mày chỉ biết bên trong Con Mắt Của Loki còn tồn tại một tia tội nghiệt, nhưng lại không biết rằng cái tia tội nghiệt đó lại chính là chấp niệm còn sót lại của con rồng hóa đá mà chúng ta đã tìm thấy trước đó! Đó là Jörmungandr! Thế giới Xà! (1) Nó vẫn chưa chết đâu, chỉ cần tao hiến tế cho nó đủ tội nghiệt, đủ chấp niệm, đủ Năng Lượng Tiêu Chuẩn, là có thể làm cho nó sống lại một lần nữa! Ha ha ha...”
Sắc mặt Varotian đã trở nên tái mét, hắn lạnh lùng nhìn tên thanh niên tóc màu bạc: “Cậu điên rồi sao? Lúc đó, chỉ có mỗi cơ thể bị hóa đá, mà thiếu chút nữa là nó đã tiêu diệt tất cả chúng ta. Cả anh trai của cậu cũng chết vào lúc đó... Cậu đã quên hết rồi sao? Giờ còn muốn triệu hoán hung thủ đã sát hại anh trai mình tới đây à? Cậu điên thật rồi!”
Tên thanh niên tóc bạc giận dữ gào lên: “Đúng đấy, tao điên rồi đấy! Nhưng ai đã ép tao phát điên? Mày nói cho tao biết? Vì sao mà anh trai tao chết? Mày nói ngay đi! Mẹ kiếp, chính phủ thế giới lại muốn thực hiện kế hoạch quân đội linh hồn một lần nữa kìa! Đừng có nói với tao là mày không biết chuyện đó! Lý do chúng muốn tổ chức Hội Nghị Thượng Đỉnh của tổ chức linh hồn mười bảy nước tại Đảo Phục Sinh là gì? Chẳng phải là vì muốn thực hiện kế hoạch quân đội linh hồn sao? Chẳng lẽ mày định trơ mắt chúng thực hiện kế hoạch đó một lần nữa sao? Để trận bi kịch trước kia sẽ lại lần nữa tái hiện? Trả lời tao! Trả lời ngay đi!”
Nghe những lời đó, ánh hào quang của cuốn Kinh Thánh trên tay Varotian cũng thoáng trở nên ảm đạm, dường như phản chiếu tâm trạng của chính hắn, lúc này đang vô cùng do dự.
Thanh niên tóc bạc hơi ngẩn ra rồi lập tức cười phá lên: “Tao hiểu rồi! Vì sao chỉ còn thiếu một bước cuối cùng, mà mày lại dừng lại, chậm trễ đột phá đến Chân Ma cấp? Tao biết rồi... Hóa ra là vì mày áy náy! Chuyện lúc trước? Hay là chuyện hiện tại? Hoặc là áy náy vì cái kế hoạch quân đội linh hồn sẽ được triển khai kia? Đã có vật cản xuất hiện trước bản tâm của mày! Hóa ra, không phải là mày không muốn đột phá, mà cơ bản là mày không thể đột phá nổi! Ha ha ha, hóa ra là tao đã đánh giá mày quá cao!”
Varotian cũng chỉ thở dài mà không giải thích gì, cuốn Kinh Thánh trên tay bỗng tỏa ra ánh sáng càng thêm rực rỡ, liền đó, xung quanh hắn bắt đầu ngưng tụ nên vài chùm sáng màu vàng kim. Những chùm sáng này dần dần biến thành hình tượng những thiên sứ bằng ánh sáng, trong tay chúng cũng đều cầm Thập Tự Kiếm bằng ánh sáng. Sau khi chúng hiện ra, lập tức đồng loạt giơ kiếm ánh sáng trong tay, cùng đâm về một điểm nào đó giữa không trung. Chúng định dùng cách kết hợp sức mạnh để cứng rắn đâm rách không gian kỳ dị này!
“Ngu xuẩn! Tưởng tao sẽ để mày làm vậy sao? Đừng tưởng suốt những năm qua, chỉ có mày là tiến bộ! Tao cũng đã mạnh hơn rồi đấy! Ha ha. Trước kia, ngoài tao ra thì còn bốn kẻ cũng biết đến sự tồn tại của Thiên Sinh Vũ Khí Có Tên Thật. Có lẽ chúng mày cũng không biết ý nghĩa của cái gọi là Thiên Sinh Vũ Khí Có Tên Thật là gì đúng không? Vậy hôm nay… tao sẽ cho mày biết ‘tên thật’ là cái gì!”
“Giải phóng tên thật! Ám khí – Con Mắt Của Loki!”
Tên thanh niên tóc màu bạc thét lên một tiếng với âm điệu trầm bổng du dương rất kỳ lạ, cứ như thể hắn đang kể một thiên sử thi nào đó. Mà khi hắn thét lên những âm điệu đó, hình tam giác kỳ dị trong con mắt hắn không ngờ lại dần trôi ra bên ngoài, sau đó xoay tròn rất nhanh! Tiếp theo, trong thế giới hỗn độn này, ngay trên đỉnh đầu hai người, bỗng từ đâu xuất hiện một đám mây đen khổng lồ!
Kể thì dài nhưng sự việc thì diễn ra rất nhanh. Những thanh Thập Tự Kiếm của đám thiên sứ ánh sáng do Varotian điều khiển vừa mới hội tụ tại cùng một điểm, thì đám mây đen trên bầu trời cũng đã hoàn toàn tản đi, để lộ ra hình ảnh của thứ thực sự bên trong đó… Đó là một quái vật khổng lồ vừa giống rắn, vừa giống rồng, dài ước chừng 700 – 800 m, cơ thể cuộn tròn, khắp toàn thân là vẩy đen như mực, có tất cả bảy cái móng vuốt khổng lồ.
Đầu sư tử, sừng hươu, miệng cá sấu, cổ rùa, thân rắn, vẩy cá, bụng là vỏ con trai, tay hổ, vuốt ưng, đuôi cá, bên thân có những đám mây đen vờn quanh, lúc ẩn lúc hiện, thấy đầu không thấy đuôi. Sinh vật này mà là rắn cái nỗi gì! Đây rõ ràng là hình tượng của rồng trong truyền thuyết, thần thoại Trung Quốc đấy chứ!
Con rồng đen này vừa xuất hiện, chẳng gào thét, mà cũng chẳng có cử động gì, chỉ há miệng hút mạnh một cái. Một lực hút khủng khiếp bỗng chốc sinh ra, mấy tên thiên sứ ánh sáng thậm chí không chống cự nổi một giây, lập tức bị hút vào trong miệng rồng. Mà không chỉ mấy tên thiên sứ ánh sáng, ngay cả ánh hào quang màu vàng kim trên người Varotian cũng bị hút đi. Sau khi những chùm sáng đó trôi vào miệng con rồng đen thì đến cả một tiếng động cũng không còn phát ra.
“Ha ha ha, đã hiểu chưa, Varotian? Đây mới là uy lực thực sự của Thiên Sinh Vũ Khí Có Tên Thật! Phải đọc lên tên thật thì nó mới có thể giải phóng sức mạnh thật sự ! Con Mắt Của Loki không chỉ đơn giản là tạo ra ảo giác và không gian ảo, mà trong không gian này, tồn tại tất cả những chiến sĩ, quỷ quái mạnh mẽ nhất mà tao đã từng gặp, từng thấy. Tuy mỗi chiến sĩ hoặc quỷ quái đều chỉ đánh được một đòn, nhưng thế đã là mạnh tới không thể tưởng tượng nổi rồi! Ha ha, trước kia định để cho Kẻ Đứng Đầu ném thử ‘món quà bất ngờ’ này trước tiên, nhưng nếu như đã quyết định giết mày thì cứ cho mày thấy được uy lực của Thiên Sinh Vũ Khí Có Tên Thật trước đi. Mày phải cảm thấy vinh hạnh đấy…”
Toàn thân gã thanh niên tóc bạc run lẩy bẩy, nhưng giọng nói thì lại thể hiện sự hưng phấn và sung sướng không thể giấu. Dù vậy nhưng bằng mắt thường cũng có thể thấy được thân thể hắn đang trở nên gầy quắt lại rất nhanh. Hình tượng vốn rất đẹp trai phong độ, nhưng lúc này, nhìn hắn lại ốm yếu chẳng khác gì nạn dân của vùng chiến tranh, da mặt dán chặt vào xương, hai con mắt cũng hõm vào thật sâu.
Sau khi con rồng khổng lồ màu đen hút hết mấy chùm sáng kia thì cũng lập tức tan biến thành hư vô. Tên thanh niên tóc bạc thở dốc một trận rồi nói: “Được rồi! Mày đã được chiêm ngưỡng sức mạnh của rồng, giờ thì chết đi! Tao lại ‘ưu tiên’ dùng kẻ này để giết mày, bảo đảm mày sẽ chết ngay mà không thấy đau đớn gì… Varotian, bạn cũ của tao, đây là sự nhân từ cuối cùng mà tao dành cho mày đó! Vĩnh biệt…”
Tiếng nói vừa dứt, ký hiệu hình tam kỳ dị đang lơ lửng trước mắt thanh niên tóc bạc lại một lần nữa xoay tròn cực nhanh. Ngay sau đó, bên cạnh thanh niên tóc bạc dần liên tục hiện ra những tia chớp màu tím, giống như trong hư không bỗng nhiên xuất hiện một đám mây mang đầy những tia chớp tím. Ánh sáng màu tím đó thậm chí chói lọi tới mức người ta không thể nhìn thẳng, cho đến khi ánh chớp tím yếu dần thì một thanh Tử Lôi Đao khổng lồ, dài đến ba, bốn mét đã xuất hiện ở đó. Một bàn tay bỗng nhiên xuất hiện từ hư không, nắm lấy thanh Tử Lôi Đao khổng lồ. Chỉ sau một thoáng, chủ nhân của cánh tay đó cũng đã dần diện ra từ hư không.
Người này đúng là Cung Diệp Vũ khi đang sử dụng Giải Phóng! Mà đây còn là loại Giải Phóng ở mức sâu bằng cách đồng thời thiêu đốt cả trường khí thế và chấp niệm! Lúc này, toàn thân Cung Diệp Vũ có dòng điện tím chạy quanh, giống như chiến thần đến từ Viễn Cổ Hồng Hoang, trường khí thế bá đạo màu tím vô song vô cùng quét ngang không gian, thậm chí ngay cả thanh niên tóc bạc đứng bên cạnh cũng không ngăn cản nổi, phải lùi về phía xa hơn mấy chục mét mới có thể đứng vững lại. Đó mà là ảo giác cái gì chứ! Đây rõ ràng chính là một Cung Diệp Vũ bằng xương bằng thịt… Kẻ chân chính mạnh nhất thế giới!
Thực ra, lúc con rồng đen khổng lồ biến mất, Varotian đã lập tức liền điều động hết công suất của cuốn Kinh Thánh trên tay, không chỉ tạo ra một vầng sáng vàng hơi mỏng bao ngoài cơ thể mà còn tạo ra hơn mười thanh trường thương bằng ánh sáng vây quanh bốn phía cơ thể mình. Nhưng khi những tia chớp tím đầu tiên xuất hiện, một dự cảm rất xấu đã ập tới tâm trí của hắn, rồi đến khi Tử Lôi Đao và Cung Diệp Vũ xuất hiện thì hắn chỉ còn biết thở dài, để cho ánh sáng phòng vệ và hơn mười thanh trường thương dần tự động tan biến. Lúc này, trong lòng hắn đã chỉ còn lại nỗi tuyệt vọng, chỉ biết cười khổ sở, nhìn cuốn Kinh Thánh trong tay lẩm bẩm: “Thần yêu trần thế… Bởi vì Thần yêu trần thế, yêu sinh linh như vậy, thế nên nếu chúng ta biết tin vào Chân Thần, tất sẽ được hào quang của Thần che chở…”
Chú thích:
1. Jörmungandr: còn được gọi là Mãng xà trần gian, một con rắn khổng lồ trong thần thoại Bắc Âu, kẻ địch của Thor trong trận chiến Ragnarok.
Cái danh xưng Kẻ Đứng Đầu hay Kẻ Mạnh Nhất của Cung Diệp Vũ chẳng phải chỉ là một cái biệt danh tự đặt, mà đó là kết quả sau rất nhiều trận chiến, nhất là chiến đấu cùng những kẻ mạnh trên thế giới và đương nhiên là còn hai gã cường giả Chân Ma cấp còn lại, nhờ đó mới từng bước lấy được địa vị ‘mạnh nhất’. Nếu không phải vậy, ‘văn vô đệ nhất, võ vô đệ nhị’(1), cùng là cường giả, làm gì có ai thích thừa nhận người khác mạnh hơn mình?Làm được chuyện đó đâu phải đơn giản? Cách duy nhất là phải đánh cho đối phương phục, vậy mới có thể lấy được vị trí đứng đầu. Mà Cung Diệp Vũ, chính là người đàn ông đã đánh cho tất cả anh hùng thiên hạ phải phục!
Nếu như phải đối mặt với bất kỳ một ai khác, thậm chí phải đối mặt với cả hai gã Chân Ma cấp còn lại, hoặc quỷ quái Chân Ma cấp cùng một lúc, Varotian cũng sẽ không tuyệt vọng như thế này. Nhưng khi phải đối diện với hình chiếu của Cung Diệp Vũ, thì hắn không thể không tuyệt vọng. Bởi vì, hắn đã có thể coi là một trong những người quen thuộc Cung Diệp Vũ nhất trên đời rồi! Varotian biết đao của Cung Diệp Vũ cũng chính là đạo của hắn, chỉ cần lòng Cung Diệp Vũ không do dự, thì đao của hắn cũng sẽ không bao giờ do dự. Mà cái hình chiếu của Cung Diệp Vũ kia lại đang bị thanh niên tóc bạc điều khiển, vậy thì liệu có do dự được không? Không đâu… Thế nên, một đao lúc này của Cung Diệp Vũ là không thể cản nổi rồi!
Nhưng không ngờ, khi Varotian chỉ còn biết tuyệt vọng nhẩm đọc Kinh Thánh, thì Tử Lôi Đao trong tay hình chiếu của Cung Diệp Vũ lại bỗng trở nên run rẩy không ngừng. Sau đó là cả trường khí thế màu tím cũng cũng rung động liên tục, tình huống nhìn qua đúng là vô cùng quái lạ. Còn tên thanh niên tóc bạc ở phía xa thấy vậy thì phát hoảng, chỉ thấy hắn vội phụt một luồng khí gì đó lên hình tam giác kỳ dị thì hình chiếu của Cung Diệp Vũ mới ngừng run rẩy, đồng thời còn đưa Tử Lôi Đao lên, chĩa về Varotian ở phía xa.
“Thật không thể tưởng tượng nổi! Rõ ràng chỉ là một hình chiếu được sao chép ra từ trí nhớ của ta, thế mà lại có phản kháng mệnh lệnh của chủ nhân là ta ư? Chẳng lẽ vì cái hình chiếu đó cũng có bản tâm bá đạo, nên giống như bản gốc, nó cũng muốn bị ta khống chế sao? Đúng là không thể hiểu nổi…” Thần sắc gã thanh niên tóc bạc cũng trở nên nghiêm túc chưa từng thấy, hắn lẩm bẩm nói.
Nhưng Varotian thì lại không kịp suy nghĩ nữa vấn đề đó! Bởi vì lúc này, tất cả những mà hắn có thể thấy là một luồng sét màu tím đang cuồn cuộn kéo tới. Có lẽ một giây sau, hắn sẽ bị chém thành hai đoạn, sau đó vĩnh viễn hóa thành hư vô…
Thế nhưng, khi hắn còn chưa cảm nhận được sự đau đớn hay giải thoát gì, thì ở một nơi trong thế giới hư vô này, một quả cầu sét màu bạc rất lớn bỗng xuất hiện rồi ầm ầm phát nổ. Cảnh tượng lúc đó dường như tình cảnh khi trời đất hình thành, thế giới xung quanh trở nên hỗn loạn vặn vẹo. Sau đó, toàn bộ thế giới hư vô lập tức vỡ vụn, như một mặt thủy tinh vỡ tan tành. Sau nháy mắt, Varotian thấy mình đã trở lại thế giới hiện thực, bầu trời, mặt đất, con người, xe cộ, nhà cửa… Hắn vậy mà đã thoát khỏi không gian ảo do Con Mắt Của Loki chế tạo ra! Mà cũng lúc này, thanh Tử Lôi Đao không gì không phá nổi kia đã chỉ còn cách đầu hắn hơn 10cm. Với khoảng cách đó, không cần đến 0.1 giây, đầu của hắn sẽ bị thanh Tử Lôi Đao này bổ làm hai nửa. Thế nhưng, khi Tử Lôi Đao đi đến khoảng cách đó thì bỗng ngừng lại.
“Cung Diệp Vũ! Sao lại là ngươi? Mà sao lại vung đao chém Varotian thế kia!?”
Có tiếng người kêu lên kinh ngạc, Varotian quay lại thì thấy một người khổng lồ với đầy tia chớp quấn quanh đang đứng dưới đường, cầm một khẩu súng kỳ lạ lớn tới bảy, tám mét, họng súng vẫn còn vang lên từng đợt tiếng sấm “đùng đoàng”. Đó chẳng phải là hình dạng của Bùi Kiêu khi sự dụng Giải Phóng của Anh Dũng Súng đấy sao!
Bùi Kiêu lúc này cũng đang khiếp sợ đến không thể hình dung nổi! Vừa mới rồi, khi hắn cảm nhận được trường khí thế giết chóc thì lập tức vội vàng dẫn theo Dương Đỉnh Thiên chạy tới. Thế nhưng mới chạy được không xa thì trường khí thế giết chóc kia lại bỗng nhiên biến mất, đến khi hắn chạy tới vị trí hiện tại thì chỉ thấy một chiếc xe đã nổ tung, vụ cháy do nó gây ra khiến đường bị tắc, nhưng ngoài ra thì không còn bất kỳ dấu vết chiến đấu nào khác…
Thế nhưng, không hiểu là trùng hợp hay số phận sắp đặt mà Bùi Kiêu lại có năng lực đặc thù Valkyrie. Ngoại việc mẫn cảm một cách dị thường với các loại trường khí thế, thì năng lực này còn giúp hắn rất nhạy cảm với các loại ý chí, cảm xúc. Thế nên, sau khi hắn đến hiện trường một lát, thì đã bắt đầu cảm nhận được một cỗ ý chí chấn động rất mờ nhạt liên tục được truyền ra từ một điểm giữa không trung… Đó là ý chí của bóng tối, thứ ý chí bóng tối đó thuần túy là tà ác, không phải giết chóc mà chỉ thuần túy là bóng tối!
Tuy ngay lúc đó thì Bùi Kiêu còn chưa thể giải thích được vì sao trên đời lại có thể tồn tại một thứ ý chí không có liên hệ với cảm xúc và tâm trạng như vậy, nhưng điều đó cũng không khiến hành động tiếp theo của hắn phải chậm lại. Bùi Kiêu lập tức Giải Phóng Anh Dũng Súng, sau đó nạp lực lượng lôi điện và Năng Lượng Tiêu Chuẩn vào súng, đến khi trên mũi súng đã ngưng tụ được một chùm sáng năng lượng, hắn giơ súng nhắm bắn thẳng vào nơi phát ra ý chí bóng tối kia.
Những gì diễn ra tiếp theo chính là điều mà Varotian đã thấy, một quả cầu năng lượng sáng chói nổ tung, cưỡng ép phá vỡ ảo không gian nhân tạo, kéo cả Varotian lẫn thanh niên tóc bạc về thế giới hiện thực. Cùng với đó, hình chiếu của Cung Diệp Vũ đang tấn công Varotian cũng ngừng lại ngay tức thì, đến khi Bùi Kiêu kinh ngạc hô to thì hình chiếu đó cũng lập tức tanh thành hư vô, không còn sót lại một chút gì.
Nói ra thì có vẻ dài dòng, nhưng tất cả thực tế chỉ diễn ra trong một, hai giây mà thôi. Lúc này, tên thanh niên tóc bạc kia mới cười phá lên hả hả: “Lại gặp mặt lần nữa rồi, tên Cao Đẳng Tránh Thoát Giả thứ chín – Bùi Kiêu… ngươi lại cản trở chuyện lớn của ta lần nữa! Nhưng cũng không sao, trận chiến hôm nay có thể dừng lại tại đây. Nếu đã chứng thực rằng Varotian không thể tiến vào Chân Ma cấp, vậy thì có giết hắn hay không cũn không quan trọng nữa, ha ha ha… Chúng ta sẽ còn gặp lại, Varotian, và cả gã may mắn thứ chín kia nữa…”
Tiếng của gã thanh niên tóc bạc càng ngày càng yếu, rồi khi cả Bùi Kiêu lẫn Varotian đều chưa kịp làm gì thì cơ thể của hắn đã dần dần trở nên trong suốt, như thể đang tan biến vào không trung vậy, chỉ một lát sau thì đã không còn lại chút dấu vết nào nữa.
Nhưng Bùi Kiêu lại chẳng thèm để ý tới những gì tên thanh niên đó nói, hắn lập tức tập trung toàn bộ tinh thần, cảm nhận sự chấn động của ý chí ở xung quanh, đồng thời nạp năng lượng cho Anh Dũng Súng trong tay một lần nữa. Có điều là lần này thi hắn chờ mãi mà không thấy có chút dấu hiệu nào, ý chí bóng tối lạ lùng kia cũng đã hoàn toàn biến mất. Xem ra, lần này thì gã thanh niên tóc bạc đã thật sự đi mất rồi.
“Gặp lại một lần nữa? Trường khí thế giết chóc… Là thủ lĩnh của đám Fallen Wings kia à?” Bùi Kiêu thở ra một hơi, từ từ thu nhỏ Anh Dũng Súng, đồng thời cũng thoát khỏi trạng thái người khổng lồ, trở về hình dạng nguyên bản. Đến lúc này, hắn mới quay lại nhìn Varotian ở cách đó không xa.
Varotian đang đứng nhìn lên bầu trời với một đôi mắt ngây dại, như thể đang nhìn gã thanh niên tóc bạc bỏ đi vậy. Một lúc lâu sau, hắn mới cười khổ rồi nhìn Bùi Kiêu nói: “Phải cám ơn anh rồi. Lần này mà không có anh thì chắc tôi đã tiêu tan thật rồi.”
Bùi Kiêu cũng chẳng làm bộ khách sáo, hắn nói luôn: “Trước hết, chúng ta hãy trở lại tổng bộ của Tổ Chức Linh Hồn Italy, tôi có rất nhiều chuyện cần hỏi anh đây. Ví dụ như cái gã tóc bạc kia là ai, và dường như hắn rất thân quen với anh, còn cả việc tại sao vừa rồi lại có hình ảnh của Cung Diệp Vũ xuất hiện. Đó đều là những việc mà tôi bắt buộc phải hỏi.”
Varotian lại cười khổ lần nữa. Hắn chẳng thể từ chối người vừa mới cứu mạng mình, đành phải theo Bùi Kiêu và Dương Đỉnh Thiên trở lại tổng bộ của Tổ Chức Linh Hồn Italy. Mà lúc này, tổng bộ của Tổ Chức Linh Hồn Italy đã trở nên vô cùng hỗn loạn! Dù sao, nếu cường giả hoặc quỷ quái Chân Ma cấp xuất hiện ở khu đông dân cư thì sẽ gây ra ảnh hưởng rất lớn. Vậy nên, khi còn chưa rõ tình hình thực tế ra sao thì cả tổng bộ Tổ Chức Linh Hồn Italy đã chìm trong tiếng còi báo động, triệu tập toàn bộ linh hồn có mặt ở gần đó tới tổng bộ.
Bùi Kiêu cũng chẳng thèm quan tâm bọn họ làm trò khỉ gì, chỉ tìm bừa một phòng nghỉ không người đi vào. Sau khi cả Varotian và Dương Đỉnh Thiên đều đã đi vào, Bùi Kiêu liền phát tán áp lực của mình ra khắp phòng, sau đó hắn mới nói: “Trừ khi là cường giả Chân Ma cấp, nếu không thì không ai có thể nghe được chúng ta nói chuyện… Nói đi, kẻ đó là ai? Anh và hắn có quan hệ thế nào? Và vì sao mà hắn có thể triệu tập Cung Diệp Vũ tấn công anh? Tôi muốn biết tất cả những điều đó.”
Ngoại hình của Varotian lúc này cũng đã khôi phục như bình thường, lại là một bộ trang phục cha sứ dài liền thân, hình tượng và khí chất lại lần nữa biến thành một công tử quý tộc. Hắn ngồi xuống một cái ghế sofa, sau đó mới cười khổ: “Ngoài những điều không thể nói, những cái khác thì tôi sẽ nói hết…”
“Hắn tên là Rocky Constantine… Là kẻ đứng đầu của tập đoàn The Fallen Wings, cái tập đoàn đó thì đương nhiên chỉ có một rồi…”
“ Còn về việc tại sao hắn lại có thể triệu hồi ra Cung Diệp Vũ, đó là vì hắn có một Thiên Sinh Vũ Khí dung lượng 3400 đơn vị: Con Mắt Của Loki. Tên đầy đủ là Ám Khí – Con Mắt Của Loki, một Thiên Sinh Vũ Khí có tên thật…”
Chú thích:
1. Văn vô đệ nhất, võ vô đệ nhị: trong văn chương thì không có kẻ giỏi nhất, trong võ học thì không thể có hai kẻ cùng mạnh nhất.