-Này con điên kia về mày, ở đó tơ tưởng tới anh nào hả?
-Hơ hơ mới hết tiết hai mà sao về.
-Thì sao tụi nó dù học về hết trơn rồi mày ở lại làm con mẹ gì cúng cô hồn hả? Đi ăn với tao rồi mua sắm hông, về nhà cũng đâu có ai đâu, đi với tao đi mà.
Cái con nhỏ Trâm thiệt tình, ngồi cứ lắc lắc cái tay tôi lại còn đưa cái vẻ mặt cún con vô số tội ấy nữa chứ, thật là.
-Đi thì đi, mày dẹp dùm tao cái vẻ mặt đó đi nổi hết da gà rồi nè, gớm quá.
Tôi vừa nói vừa giơ tay của mình ra để chứng minh lời nói của tôi là thật, hai đứa tụi tôi ra lấy xe dưới con mắt của lũ học sinh trong trường.Mặt kệ mấy con mắt tò mò của tụi nó, hai đứa tôi vẫn bước đi,vừa đi vừa nói chuyện coi như chuyện này là chuyện bình thường ở huyện.
Hai đứa phóng ra quán kem Sweet love, một quán kem nhỏ mà tôi vô tình tìm ra khi đi lang thang, kem nơi này làm rất ngon khác xa với các quán khác và đặt biệt hơn là quán này nó một sự yên tĩnh kì lạ, cách bài trí ở đây cũng rất đẹp.
-Mày ăn gì, ăn đi tao bao?
-Hiếm khi bạn Trâm đại gia bao, Băng này sẽ không làm đại gia thất vọng.Lấy cho tao 4 ly kem sôcôla.
-Chị ơi lấy em 4 li kem sôcôla 4 li kem dâu nha.
Hai đứa sau khi kem được bưng ra thì cùng nha ăn vừa ăn vừa tán gẫu đủ thứ từ trên trời xuống dưới đất, rồi kéo nha đi mua sắm.Công nhận con nhỏ Trâm này là tín đồ thời trang nha, gặp cái gì đẹp là nó chỉ trỏ rộn cả lên, cái gì cũng đòi ma, làm tôi loạn cả lên.
-Alô.
-Ừm tao đang đi với con Băng nè, ao tới liền,
-Có chuyện gì vậy.
Thấy vẻ mặt lo lắng của nó tôi có linh cảm có chuyện gì không hay không chần hừ tôi hỏi ngay luôn và đã biết được là con nhỏ Thảo lớp tôi bị trường bên kéo sang định đánh nhỏ, nói nhỏ giật bồ nó, tôi không biết có chuyện gì xảy ra nhưng tốt nhất là đừng đụng tới bạn tôi, nếu không tôi sẽ không tha cho họ.
Tôi và con Trâm lấy xe phóng tới bãi biển với vận tốc nhanh nhất có thể, trên đường tôi cứ thấp thỏm lo cho nó, không biết từ lúc nào cái lớp 11A này đã trở thành một phần quan trong trong tim tôi.
Tôi và con Trâm dựng xe vào bãi biển rồi tiến vào.Chà xem ra tụi này muốn đánh nhau đây mà, đem cả côn, gậy kìa. Con định đánh nhỏ Thảo lớp tôi tên là Lam chị hai trường bên, hừm chị hai sao, ngon lắm sao, tôi đây khinh, nghĩ sao mà đi đánh người khác giựt bồ mình trong khi nó không giữ được bạn trai của mình chứ, mà con nhỏ Thảo có giựt bồ nó đâu mà sao lại đánh trời, não để cho đủ bộ phận thôi hả.
-Này tao không giật bồ mày, mày nghe del hiểu hả.
-Đ* mẹ, con đĩ mày nói không giật bồ tao hả, mày là cái loại lẵng lơ đi quyến rũ bạn trai tao, mày nói mày không giật bồ tao chó nó tin.
-Tôi nói bạn nghe nè, bạn nói chó nó tin ý bạn nói lớp tôi là chó hả, bạn là con người đúng không được đi học đúng không, vậy thì cư xử cho giống con người chút đi, kẻo người ta tưởng là chó thả rông cắn người bậy bạ, tôi nói thiệt thì tôi không sợ bạn đâu, chị hai trường hả, óc ngắn vậy mà cũng đòi làm chị hai sao, tôi khinh.
Tôi tức quá chịu không được nên lên tiếng, chửi Thảo bây giờ lại chửi cả lớp tôi, cọp không ra oai tưởng là mèo con à, tôi cũng đâu phải chưa gặp những con người kiểu vầy, xin lỗi nói thật tình thì tôi ghét cay ghét đắng cái loại người như vậy.Thảo đã nói không làm là không làm, nó nghĩ bạn trai của nó là cục đá quý sao, đối với tôi dù có đẹp trai tới cỡ nào mà đi yêu hạng người như vầy thì cũng trở thành đá cuội.
-Mày được lắm, bọn bay đâu, lên đánh cho tao cái con nhỏ này càng phải đánh thiệt mạnh.
Con nhỏ Lam đó vừa nói vừa chỉ vào mặt tôi, nghĩ tôi dễ bắt nạt lắm sao, lớp tôi cũng lên đánh, nhưng tình thế không được tốt lắm 30 chọi với 40, vậy mà tay không tất sắt nữa chứ ít nhiều gì cũng bị thương,
Sau trận đánh đứa nào mặt cũng bị thương mà vẫn lo lắng cho nhau, tôi cũng cảm thấy rất vui vì được vào lớp như thế này qua, tâm lo lắng cho nhau như người một nhà.
-Này cảm ơn mọi người nha, mọi người tốt với tôi quá.
-Hề hề anh em mình là một gia đình, một gia đình là chơi hết mình mà.
Lớp tôi hô to khẩu hiệu lớp, tôi cũng sợ bọn nó, bị thương tới mức vậy mà vẫn cười nói vui vẻ thật là sức trâu bò mà.
-Này đi đến nhà My đi mấy bạn mà về thể nào cũng bị la cho mà xem, qua nhà My đi, My băng bó cho rồi về.
Đường đến nhà My khá gần, tôi vội lấy cái khăn tay ra băng bó vết thương ở cánh tay cầm máu... Vết thương khá dài, máu chảy nhiều, đau và rát quá...
"Chắc không sao" - Tôi trấn an bản thân.
Mấy đứa bạn thấy máu từ cánh tay tôi chảy tong tong xuống nền đường, lo lắng hỏi :
- Cậu sao không?
Mỉm cười tôi nói với lũ bạn, sợ bọn nó lo lắng :
- Không sao đâu, sắp cầm được máu rồi !
Đến nhà con nhỏ My, công nhận nhà nhỏ này bự ghê, ba mẹ nhỏ đi vắng hết rồi, một mình nhỏ ở nhà nên không sợ làm phiền.Nhỏ vào nhà mở cửa rồi lấy bộ sơ cứu vết thương cho từng đứa, nhỏ làm nhẹ nhàng vậy mà đứa nào đứa nấy rên đau, lúc nãy anh hùng bao nhiêu thì bây giờ anh khùng bấy nhiêu. Thật tình nản với mấy đứa này...
-Này My ơi Băng nó bị thương từ ban nãy rồi kìa, nãy giờ mà máu nó vẫn chưa đông, hình như bị thương vào mạch máu rồi, băng bó cầm máu cho nó nhanh...
Tôi bắt đầu cảm thấy choáng váng, nhưng vẫn nghe được lời của nhỏ Phương Anh nói nên cố gắng trả lời lại .
-Tôi không......
-Quỳnh Băng, Quỳnh Băng,....bà tỉnh dậy đi.....Chở nó tới bệnh viện nhanh lên.....
Tôi ngất đi nhưng vẫn nghe loáng thoáng lời ai đó nói,với giọng điệu lo lắng cho tôi...........
------------------------------------------
-Này bà bị thương sao không nói để tới mất máu như vậy hả, bà có biết là tôi lo lắng lắm không?
-Tôi không sao, Gia Minh ông đừng lo, vết thương nhỏ mà, ông hông thấy bây giờ tôi khỏe lắm sao?
Tôi thều thào nói vừa làm ra điệu bộ bình thường nhất có thể, nhưng có lẽ vì cử động mạnh nên vết thương bị hở máu hơi rỉ ra.Tuy bị vậy nhưng thấy hắn quan tâm tôi là tôi đỡ đau hơn trước rồi.
-Này bà kia đi đánh nhau gây thương tích rồi còn cử động mạnh nữa là sao hả, muốn để lại sẹo không, bà có biết vì bà mà tôi mất một ít máu không hả.Máu tôi quý không phải để cho bà ngồi rồi gây mất máu nữa đâu.
-Hề hề thằng em yêu quái ý lộn yêu quý, mày tha cho chị mày một lần nha, chị mày chưa từng làm gì nên tội hết mà.
Giờ tôi phải xuống nước vang xin nó thôi, nó mà mắc ba mẹ thì có nước tôi ăn mì gói trừ cơm, còn có 2 ngày nữa là họ về rồi. Số tôi sao khổ thế này, mặc dù họ rất thương tôi nhưng mà với cái tội trang này tôi gây ra thì chỉ có nó mới gánh đỡ giùm tôi được thôi.
-Bà nói lại tôi nghe coi không làm gì nên tội nói thiệt hay nói giỡn vậy.
Trời ơi mặt nó sao mà đen mất một nữa vậy cứ vầy chết chắc rồi.
-Thiên nể tình tao đi mà đừng mắc nha, nha, nha, tao hứa lần sau sẽ không tái phạm mà.
-Còn có lần sau.
Trời ơi chắc mình chết quá, đường đường là một con nhỏ không sợ trời không sợ đất mà lại phải sợ thằng em mình, mất mặt quá, mặt mũi để ở đâu đây, hên là hắn đi ra ngoài rồi nếu không chắc tôi phải tìm cái hố nào để trốn quá.
-Tạm tha cho bà lần này, tuyệt đối không có lần sau.
Trời phật phù hộ cuối cùng có cũng chịu tha cho tôi rồi.
-Thiên ra làm giấy xuất viện cho tao về đi, tao không muốn ở bệnh viện nữa, mai mốt ba mẹ về rồi, tao không muốn để ba mẹ lo.Mày ra làm giấy đi, ở trong đây ngột ngạt quá, có khi tao còn bệnh nữa đó.
Thằng em tôi nhún vai tỏ vẻ vô tâm nhưng chân nó vẫn bước ra ngoài làm giấy xuất viện, tuy nó hay lên mặt dạy tôi nhưng nó cũng thương và nghe lời tôi lắm.Nó bước đi ra ngoài làm giấy xuất viện tôi cũng tranh thủ đem đồ đạc của mình bỏ vào túi xách, bất chợt tôi nhìn lại có cái áo khoác của ai đó bỏ quên lại, cầm áo khoác lên mùi thơm bạc hà dễ chịu, chắc là của đứa con trai lớp tôi bỏ quên, tôi cầm chiếc áo rồi đi ra ngoài.
-Này tôi làm giấy rồi, đi về, bà thiệt tình con gái con nứa đi đánh nhau chi vậy, học hành không lo.
-Tại tụi nó làm tao tức chứ bộ, nói bạn tao giật bồ nó rồi còn chửi lớp tao nữa, chịu hông nỗi nên tao mới đánh chứ trước giờ mày thấy tao đánh ai vô lí không, mà thôi gạt chuyện đó sang một bên đi chuyện mày với Trúc Vy sao rồi, cô bé lớp trưởng mày đó, có khi sau này nó làm em dâu tao á.
-Bà nói xàm gì đó, con nhỏ đó ngốc thấy mồ, thích nó làm gì, mà em dâu với chả em chồng.
Ha ha trên mặt nó ửng hồng kìa đáng yêu phết, thích con người ta mà không nhận cứ cứng đầu, là con trai mà không tỏ tình chừng sau này có người khác cướp Trúc Vy thì nó sẽ đau khổ cho mà xem.Tôi suy nghĩ nhưng chợt giật mình nhìn lại mình, mình thì sao chứ, yêu chi cho nhiều rồi nhận lại thì có gì không, chỉ ở mức tình bạn, tình bạn và mãi mãi là tình bạn.Tôi tự giễu cợt mình.
-Này vào nhà đi tôi đi mua tí đồ ăn về nấu cho.
Tôi leo xuống xe,lững thững bước vào nhà rồi lên phòng của mình nằm, có lẽ vì bị mất máu nên tôi cảm thấy giờ hơi mệt mặc dù đã được thằng em truyền máu cho rồi. Tôi nằm nhìn lên trần nhà suy nghĩ lại những chuyện đã xảy ra khi bắt đầu bước vào lớp 11A này.Có những kỉ niệm vui lẫn buồn.Nằm suy nghĩ rồi tôi lại thiếp đi.Đên khi ngủ dậy thì trời đã gần tối, mở chiếc cửa sổ ra ngắm những ánh hoàng hôn.Hoàng hôn đẹp nhưng sao nó buồn quá, tôi cũng thích hoàng hôn nhưng nó làm lòng tôi buồn lại thêm buồn. Cầm lấy bộ đồ vào nhà tắm, từng dòng nước mát lạnh chảy xuống người tôi làm tôi cảm thấy dễ chịu.Tắm xong tôi xuống nhà ăn tối, bụng bây giờ đã bắt đầu đánh trống rồi, tôi phải tìm đồ ăn để bổ xung năng lượng.
-Bà xuống rồi hả, lại ăn nè, ăn đi lát tôi đi học thêm bà ở nhà 1 mình nha.Nhớ đi ngủ sớm đó, tôi mà đi học về thấy bà còn thức là biết tay tôi đó.
-Biết rồi mày giống ba tao quá, leo lên đầu tao mà ngồi này.
Tôi bĩu môi rồi tiếp tục ăn phần cơm của mình, thiệt tình có đứa em mà nó làm như ông nội của mình vậy đó.Nó lấy xe rồi đi học bỏ lại tôi ở nhà một mình, tôi cũng đâu phải hạng vừa nó đi thì mình chơi game, ở không làm gì đâu.Suy nghĩ rồi tôi ngay lập tức chạy như bay lên lầu ôm cái máy tính xuống chơi game, nói chơi game vậy thôi chứ tôi đêm máy tính xuống là online face liền, trời không onl mấy ngày mà lượt kết bạn tăng vùn vụt, tôi có phải là dân hot gì đâu mà kết bạn nhiều vậy.Mặc kệ tôi vào tám nhảm với tụi lớp tôi, giờ này nó onl đầy đủ quá, cơ mà thiếu hắn thì phải.
Tống Hoàng Thanh Thảo: Này mấy chế có nhớ cuối tuần này là ngày gì không?
Vếu Ỉa Mướn (Phương Anh): nhớ chứ sao không? Sinh nhật của thằng Gia Minh mà, không biết năm nay nó có tổ chức không nữa?
Sắp tới sinh nhật hắn sao, tôi cũng chả biết nữa, tôi ngồi tám nhảm cùng với mấy đứa rồi đem máy tính lên lầu ngủ, lại một ngày nữa trôi qua thật bình thường.
============================================================
-Hello every body, good morning, good afternoon, good evening, goog night.
Tôi vừa vào lớp tuôn ra một tràng chào hỏi khi thắng lại thì quá muộn rồi, mấy đứa trong lớp nhìn tôi như người ngoài hành tinh đến trái đất vậy, tâm dậm chân hậm hực đi về lại chỗ ngồi, lấy cuốn truyện Shin cậu bé bút chì thủ sẵn trong cặp ra đọc.
-Lớn to đấu mà đọc truyện con nít, mà bà biết tin gì chưa?
Hắn ngồi bên cạnh chọc tôi rồi làm ra vẻ hoảng hốt hỏi tôi biết chuyện gì chưa, tôi mới khỏe vào lớp lại thì biết tin gì đâu mà hỏi tôi, cái tính tò mò sẵn có ở trong người lại nổi dậy tôi liền ngước lên xen hắn nói tin gì.
-Con voi.... con voi của hai bà trưng chết rồi.
Làm tôi hóng lên xem thử có gì hot không, thật bực mình quá đi, tôi lườm hắn rồi lại dán mắt vào quyển truyện yêu dấu của mình đâu hay chị Thanh xinh đẹp đã vào lớp từ khi nào, nếu không có lời nhắc của nhỏ Phương Anh thì chắc giờ này tôi đã phải nghe bản tình ca mà chị hát rồi.Cho tụi tôi ngồi xuống, chị Thanh xinh đẹp trả bài kiểm tra bữa trước làm, không biết bài tôi được bao nhiêu điểm đây nữa nghi ngờ quá đi.
-Này cô sợ tụi em rồi đấy, làm bài gì đâu mà lung tung tùng xèng lên hết trơn vậy.
-Cô ơi lớp 11 mà cô cho đề lớp 8,9 thì làm sao mà nhớ cô, mấy cái cô cho xưa từ cái thời naboneong mặc quần sịp tắm mưa thì làm sao mà nhớ nổi hả cô.Thằng Dương dâm dục lên tiếng phản bác lại chị Thanh thân yêu.
-Thôi mệt quá, không nói nữa trước khi phát bài cô muốn đọc bài làm này cho các em nghe, bài này rất ấn tượng nha, chính lớp trưởng Gia Minh lớp chúng ta làm. Nghe này.
Chị Thanh miệng dõng dạc hô to cho mấy đứa ở dưới nghe rõ.
-Hồ Xuân Hương sinh ra ở Hồ than thở là ranh giới của hồ Hoàn Kiếm và hồ Gươm. Sinh ra trong một gia đình có truyền thống làm hồ dán, bố là Hồ Việt Trung, mẹ là Hồ Quỳnh Hương. Bà có một người chị gái là Hồ Ngọc Hà và anh họ của bà là Hồ Cẩm Đào, Và điều đặt biệt là bà cũng là cháu của Hồ Chí Minh.
Ha ha Hồ Cẩm Đào, Hồ Ngọc Hà ha ha.
Tụi tôi ngồi dưới mà cười bể bụng, ngay cả tôi cũng bật cười thành tiếng, hắn còn trả lời bá đạo hơn ở tiểu sử Kim Trong không vậy trời, sao hắn không lôi luôn cả Hồ Quang Hiếu,Hồ Quý Ly, Hồ li tinh vào luôn.
-Kim Trọng tới Kim Trọng nè nghe cho rõ nha : Kim Trọng là con của kim Luân Pháp Vương, cháu của Kim Dung và sư đệ của kim bình mai, đứng số 2 sau kim siêu quần, nhà ở kim liên, sưu tầm kim cương có nuôi kim quy, con trai là Kim Bum mới nhập quốc tịch Hàn.Nghe tới đấy cả lớp liền phá lên cười làm cho mặt hắn càng ngày càng đỏ và ngu lại.Ha ha ai biểu hắn trả lời hay đến như vậy chi.