Chương 303: Linh hồn thay đổi (1)
Ánh mắt Kiều Sở sáng ngời, rốt cuộc muốn bắt đầu rồi sao?
“Ngươi trở về nói với Quân Tà, xem hắn muốn chuẩn bị chút gì hay không.” Kế hoạch chuẩn bị đều ở sau não của Quân Vô Tà, Hoa Dao cho rằng nàng có quyền biết được sự tình đang đi đến đâu.
“Trong khoảng thời gian này các ngươi chính là đang đợi?” Kiều Sở suy nghĩ cuối cùng cũng hiểu nguyên do trong đó. Hoa Dao vừa mới thay thế Kha Tàng Cúc không lâu, cho dù hắn có chút hiểu biết đối Kha Tàng Cúc, nhưng nếu muốn bắt chước giống người khác như đúc, còn cần một khoảng thời gian điều chỉnh. Với tính cách lươn lẹo của Kha Tàng Cúc, gần như sẽ không chủ động đi tìm Tần Nhạc. Nếu như mạo muội đi gặp Tần Nhạc và đưa ra yêu cầu thế này, nói không chừng sẽ khiến Tần Nhạc nghi ngờ, chi bằng ngồi ôm cây đợi thỏ chờ chính hắn tới cửa.
Hoa Dao gật đầu thừa nhận.
Kiều Sở lập tức tỉnh táo tinh thần, “Chắc chắn rồi! Ta đây sẽ đi nói cho tiểu Tà Tử ngay bây giờ.”
Nói xong, Kiều Sở không hề dừng lại, chạy ra khỏi cửa sổ nhanh như chớp.
Khóe miệng Hoa Dao run rẩy nhìn cửa sổ mở rộng, ngày mai hắn phải sai người đóng đinh cửa sổ này lại!
Kiều Sở tìm được Quân Vô Tà trước tiên, quả nhiên gia hỏa này vẫn đang còn ngồi xổm ở dược phố, bước xa một cái vọt lên, “Ngày mai Tần Nhạc muốn gặp Hoa...... Kha Tàng Cúc, Hoa ca hỏi ngươi muốn chuẩn bị chút gì hay không?”
Quân Vô Tà đứng dậy, vẻ mặt hiểu rõ.
“Ngày mai mang nó cho Hoa Dao, khi gặp mặt nói chuyện với Tần Nhạc, mang nó theo.” Quân Vô Tà không biết xách ra một con mèo đen từ nơi nào, mèo đen mở to đôi mắt tròn xoe nhìn Kiều Sở.
Kiều Sở hơi sửng sốt, tiểu hắc miêu này thoạt nhìn sao quen mắt như vậy?
“Đây là Giới Linh của ngươi?” Hắn rốt cuộc nghĩ tới! Ngày ấy khi bọn họ bị ném vào gác mái, con mèo đen này đã trốn ở phía sau giá, nhưng từ sau đó hắn thật ra không hề gặp lại nó.
“Không chính xác, Tần Nhạc sẽ không phát hiện ra chỗ đặc thù của nó.” Tiểu hắc từ trước tới nay đều không phải Giới Linh, trên người nó không có sức mạnh linh hồn của Giới Linh, cho dù là Tần Nhạc cũng sẽ không phát hiện nó có gì đặc biệt, chỉ biết nó giống như một con mèo đen bình thường.
Kiều Sở gật gật đầu, vừa duỗi tay ra muốn sờ sờ mèo đen, vừa nói với Quân Vô Tà: “Giới Linh của ngươi ngày đó chính là Hắc thú?” Hắn vẫn không quên, ngày ấy ở trong tầng hầm ngầm, Hắc thú uy phong lẫm lẫm.
“Tê!” Vừa mới với tay qua đã bị móng vuốt mèo đen cào, Kiều Sở dở khóc dở cười nhìn tiểu hắc miêu ngạo kiều.
Trong giây lát hắn ngây ngẩn cả người, hắn chú ý tới trước ngực mèo đen có đám lông màu vàng giống như tia chớp. Dấu vết này hắn cũng từng nhìn thấy ở trên người Hắc thú ngày ấy, vị trí và hình dạng đều giống nhau như đúc.
“Nó......” Kiều Sở khó tin chỉ vào tiểu hắc miêu hung dữ, ánh mắt kinh dị.
“Ân.” Quân Vô Tà giống như đã đoán được ý niệm của Kiều Sở, thừa nhận.
“......” Kiều Sở há miệng thở dốc, nửa ngày cũng không nghẹn ra được một câu. Trên người mèo đen không có hơi thở Giới Linh, cũng không xem như là Giới Linh, nhưng...... mèo đen có thể biến thành cự thú, đây có thể là con mèo tầm thường sao!
Kiều Sở không hiểu vì sao Quân Vô Tà phải đem mèo đen đi qua, chỉ có thể làm theo. Hắn càng thêm cảm thấy, tiểu gia hỏa này ngày thường không nói một lời, làm sự tình thật sự không phải người bình thường có thể hiểu được thấu đáo. Hắn nghĩ ngay cả Hoa ca cũng không nhất định có thể minh bạch dụng ý của Quân Vô Tà.
Mang theo con mèo......
Rốt cuộc để làm gì?
“Đúng rồi.” Quân Vô Tà giống như nghĩ tới điều gì.
“Cái gì?” Kiều Sở nhìn nàng, chờ nàng tiếp tục nói ra những lời kinh người.
“Ngày mai ngươi canh giữ ở ngoài phòng ta, đừng cho bất luận kẻ nào tiến vào, ngươi cũng vậy.” Quân Vô Tà dứt lời, ôm mèo đen chậm rãi rời đi.
Chương 304: Linh hồn thay đổi (2)
Kiều Sở ngốc lăng nhìn bóng dáng Quân Vô Tà đi xa, tay vươn ra cứng ở giữa không trung.
Không cho hắn đi vào hắn không có ý kiến, nhưng ngươi ít nhất cũng nên để con mèo lại! Nếu không ngày mai hắn vào không được phòng nàng, làm sao đi bắt mèo đen đưa cho Hoa ca!!
Ngươi... chờ đã!!
Cho đến sáng sớm hôm sau, Kiều Sở trong lúc ngủ mơ bỗng nghe được âm thanh cào cửa chói tai, khiến hắn bừng tỉnh từ trong lúc ngủ mơ. Sau khi mở cửa ra, Kiều Sở nhìn thấy con mèo đen đang đứng ở trước cửa phòng hắn, cả người đều choáng váng.
“Chủ nhân nhà ngươi để ngươi tới đây?” Kiều Sở nhìn lên bầu trời, bầu trời phía Đang đang sáng dần lên, cửa phòng của những đệ tử khác trong viện vẫn đang đóng chặt, có lẽ đều vẫn đang ở trong giấc mơ ngủ.
Mèo đen nheo mắt lại, hung ác và ngạo kiều hôm qua biến mất vô tung vô ảnh, còn lại, chỉ có một sự băng giá khiến người lạnh lẽo.
Kiều Sở nhìn mèo đen, chuẩn bị duỗi tay ôm nó vào trong ngực, nhưng khi đối diện với cặp con ngươi quạnh quẽ của mèo đen, hắn đột nhiên hoảng hốt và có một loại ảo giác, đứng ở trước mắt hắn, căn bản không phải là một con mèo đen, mà là bản nhân Quân Vô Tà.
Ánh mắt này, thật sự quá giống!
Đối diện với cặp mắt kia, Kiều Sở ngay cả dũng khí ôm nó cũng đều không có. Điều này khiến hắn luôn cảm thấy, giống như hắn đang ôm tiểu tử Quân Tà kia.
Cũng may mèo đen không trực tiếp vươn móng vuốt ra thưởng cho Kiều Sở giống như hôm qua, ngược lại nó ưu nhã nện bước, đi tới bên người Kiều Sở, thân mình linh hoạt, đột nhiên nhanh chóng nhảy đến giữa không trung, mượn lực giẫm lên cánh tay Kiều Sở, thân ảnh duyên dáng nhanh nhẹn dừng ở trên vai Kiều Sở.
Mèo đen an tĩnh ngồi ở trên vai Kiều Sở, hai chân trước nhẹ nhàng đạp lên trên quần áo, hơi ngẩng cằm lên, ánh mắt lạnh lẽo.
“Thật sự giống như nhìn thấy quỷ, vì sao ta vẫn luôn cảm thấy, tính ngươi và chủ nhân nhà ngươi giống như được khắc ra từ một cái khuôn.” Đôi mắt nhỏ, tính khí kia, quả thực chính là phiên bản của Quân Vô Tà!
Mèo đen hôm qua, cũng không như vậy!
Trong lòng tràn đầy nghi hoặc, Kiều Sở thừa dịp trời vẫn còn chưa sáng, mang theo mèo đen một đường chạy như bay tới chỗ ở của Hoa Dao.
Hoa Dao vẫn đang ngủ mơ, bị một tiếng động lớn đánh thức. Hắn ngồi dậy từ trên giường, vẻ mặt tối tăm nhìn hỗn đản phá cửa sổ leo vào!
“Hoa ca!” Kiều Sở mang theo mèo đen cao ngạo lạnh lùng, xâm nhập vào trong phòng, vỗ vỗ sương đọng trên người, khó khi hắn có được một bộ quần áo đàng hoàng, hắn tất nhiên rất trân quý chúng.
Hoa Dao đỡ trán, cảm thấy đau đầu, gần như dùng hết tất cả ý chí thôi thúc, mới không tiến lên bóp chết tên ngốc này.
Hắn rốt cuộc có thể giống người bình thường hay không? Gõ cửa!
Hoa Dao áp xuống nội tâm không vui, ánh mắt bị hấp dẫn bởi một thân ảnh màu đen.
Mèo đen ngay nháy mắt Kiều Sở phá cửa sổ đột nhập vào, nhảy xuống từ trên vai hắn, thân mình linh hoạt vững vàng dừng ở trên bàn một bên, vừa lúc cùng ngồi mặt đối mặt với Hoa Dao ở trên giường.
“Đây là?” Hoa Dao nhíu mày nhìn mèo đen bình tĩnh có chút quỷ dị.
Kiều Sở ngồi xuống ở trên ghế một bên, cười nói: “Tiểu Tà Tử bảo ta mang đến cho ngươi. Hắn nói, thời điểm ngươi gặp Tần Nhạc, cùng mang con mèo này theo. Hoa ca, ngươi nói Tiểu Tà Tử bảo ngươi mang theo con mèo này làm gì?”
Điều này khiến Hoa Dao đều ngây ngẩn cả người. Mặc dù thông tuệ như hắn, cũng nghĩ không rõ trong hồ lô này của Quân Vô Tà, rốt cuộc đang muốn làm gì.
Không có chuẩn bị gì khác? Chỉ bảo hắn mang theo con mèo này sao?
Ngay khi Hoa Dao và Kiều Sở không hiểu ra sao, mèo đen thờ ơ lạnh nhạt, lại đột nhiên mở miệng.
“Khi nào thì Tần Nhạc qua đây?”
Giọng nói lạnh lùng quen thuộc cực điểm, giống như hai luồng sấm sét bổ vào đỉnh đầu Kiều Sở và Hoa Dao, nháy mắt chấn hồn vía hai người lên mây!
Chương 305: Linh hồn thay đổi (3)
Con mèo này có thể nói tiếng người!
Đặc biệt còn là giọng nói của Quân Vô Tà!!
Kiều Sở hoàn toàn rối loạn, cằm trực tiếp rơi thẳng trên mặt đất.
Biểu tình của Hoa Dao cũng không tốt hơn chút nào, vốn dĩ đã biến thành Kha Tàng Cúc, hiện giờ run rẩy càng hiện lên dữ tợn hơn.
“Tiểu Tà Tử?” Kiều Sở chấn kinh hồi lâu, mới tìm lại được giọng nói của mình, hắn ngập ngừng mở miệng hỏi.
“Ân.” Mèo đen bình tĩnh lên tiếng.
Kiều Sở quả thực muốn điên!
“Hoa ca, mau véo ta một cái, ta xem có phải đang nằm mơ hay không.” Cả người Kiều Sở đều trở nên hoảng hốt.
Hoa Dao không khách khí một chút nào, tát thẳng vào trên khuôn mặt tuấn tú của Kiều Sở một cái!
Bốp, một tiếng, đặc biệt vang dội!
“Đau không?” Hoa Dao mơ hồ hỏi.
Kiều Sở che khuôn mặt đỏ bừng lại, dùng giọng điệu sắp khóc nói: “Đau......”
Mèo đen...... Không, chuẩn xác mà nói, là Quân Vô Tà đã chiếm dụng thân thể mèo đen, lẳng lặng nhìn hành động của Kiều Sở và Hoa Dao, trong mắt không có một chút dao động.
Ai cũng không biết, nàng có thể trao đổi linh hồn với tiểu hắc, sau khi linh hồn dung hợp, nàng có thể trao đổi hai linh hồn này lẫn nhau. Tuy nhiên, loại chuyện thế này cũng tồn tại nguy hiểm nhất định. Linh hồn mèo đen không đủ để chống đỡ thân thể Quân Vô Tà, vì thế khi Quân Vô Tà thay đổi linh hồn trên thân thể mèo đen, thân thể nàng thật ra rất nguy hiểm. Nếu có người nào đó vào lúc này gây ra bất kỳ thương tổn nào đối thân thể nàng, nàng đều không có bất luận năng lực phản kháng nào cả. Hơn nữa, sau khi trao đổi linh hồn, Quân Vô Tà cũng không thể biến hóa thân thể mèo đen thành Hắc thú.
Có thể nói, làm loại chuyện thế này, bất luận đối nàng hay là đối mèo đen mà nói, đều cực kỳ nguy hiểm.
Linh hồn đổi cần phải được thành lập dưới tình huống khi thân thể hai bên đều hoàn chỉnh. Sau khi nàng vừa mới trọng sinh, thân thể Quân Vô Tà đã bị tàn phá nặng nề, khi đó nàng không thể tiến hành hoán đổi như vậy. Nếu không, linh hồn mèo đen không thể nào chống đỡ được thân thể nhân loại, sẽ theo thân thể tiêu vong mà chết, mà cả đời này của Quân Vô Tà cũng sẽ bị giam cầm ở trong thể xác nho nhỏ của mèo đen, cũng không thể biến đổi.
Lúc này đây, Quân Vô Tà sở dĩ dám đưa ra quyết định như vậy, hoàn toàn là vì niềm tin đã được thành lập đối Kiều Sở. Mặc dù thời gian nàng và Kiều Sở cùng với Hoa Dao tiếp xúc không lâu, nhưng thông qua khoảng thời gian tiếp xúc này, nàng biết, hai người kia trong lúc hợp tác có thể tín nhiệm được. Hơn nữa, nàng cũng không có ý định nói cho bọn họ biết sự nguy hiểm khi linh hồn thay đổi. Vì vậy, bọn họ sẽ không làm ra bất luận hành động nguy hiểm nào với nàng. Rốt cuộc, thương tổn nàng đối bọn họ mà nói, cũng không có bất luận chỗ tốt nào.
Hết thảy những gì Quân Vô Tà làm, đều đã trải qua kế hoạch tỉ mỉ kỹ càng và xuyên suốt nhiều lần, sau khi xác định chắc chắn, mới có thể ra tay.
Và sự bình tĩnh của nàng ngay giờ phút này, lại khiến Kiều Sở và Hoa Dao choáng váng nói không nên lời.
Đừng nói mèo đen này không phải là Giới Linh, ngay cả khi nó là Giới Linh gắn bó chặt chẽ với linh hồn người, cũng không ai có thể hoán đổi linh hồn cùng với Giới Linh.
Cách làm của Quân Vô Tà, hoàn toàn làm tan vỡ thế giới quan của Kiều Sở cùng với Hoa Dao.
Sau một lúc trầm mặc quỷ dị, Hoa Dao cuối cùng bình phục trước. Hắn nhìn mèo đen, nỗ lực xem nó là Quân Vô Tà để nói chuyện cùng.
“Ngươi muốn nghe những gì Tần Nhạc sẽ nói sao?” Hoa Dao nói.
Mèo đen khẽ gật đầu, cực kỳ ưu nhã.
“Ta cần phải phán đoán xem mức độ nhẫn nhịn của Tần Nhạc đối Kha Tàng Cúc.” Kế hoạch sửa đổi, nàng muốn tận dụng hết mức tối đa thân phận của Kha Tàng Cúc.
“Ta hiểu được.” Hoa Dao hiểu rõ. Kha Tàng Cúc gặp mặt Tần Nhạc, không chấp nhận được người thứ ba ở đây. Nhưng nếu như đó chỉ là một con mèo đen, cho dù Tần Nhạc cẩn thận như thế nào, cũng sẽ không có chút hoài nghi. Rốt cuộc, thế gian này chưa bao giờ từng có, linh hồn người và linh hồn động vật có thể trao đổi lẫn nhau.